Summary
Ấm quá! Ấm quá đi. Vậy hóa ra tôi nằm mơ thấy ác mộng. Em vẫn cho tôi ngủ trong phòng đây này. HI! Biết mà, em của tôi có bao giờ đối xử tàn nhẫn với tôi như thế.
Thấy yên tâm, tôi tiếp tục nhắm mắt trong khi môi thì tủm tỉm cười
-Này! Dậy đi Việt
Chẳng biết khách ai đến nhà mà bất lịch sự quá. Người ta đang ngủ mà kêu dậy
-VIỆT!
-Hở??-tôi dụi dụi rồi cố mở mắt, đập ngay vào là khuôn mặt bà kế bên. Trời ơi! Mặt gì thấy ghê quá. Hình như cả dãy trọ này chỉ có tôi và em là đẹp trai dễ mến thôi thì phải
-Vào nhà ngủ đi
-Cái gì?
Tôi đứng lên, nhìn ngang ngó dọc. Trời ơi! Thì ra khôngphải mơ. Tôi chính xác đã bị em đuổi
-Nhưng mà ….
Tôi bất ngờ khi thấy tấm chăn đắp lên người mình.
Một cảm giác ấm áp lan tỏa trong tôi, mặc dù không được ôm em ngủ nhưng từ tấm chăn này, tôi có thể cảm nhận được tình cảm của em, hơi ấm từ thân thể em
Tôi biết, biết em vẫn quan tâm tôi mà.
Cử chỉ, lời nói của em, chứng tỏ em là người mạnh mẽ nhưng nội tâm em lại khác. Em yếu đuối, dễ mềm lòng và thương người.