Summary
Đầu năm lớp 9, tôi có bạn gái.
Tôi không biết dùng từ đó thì có đúng không, nhưng cô gái này đặc biệt hơn những cô khác ở chỗ đã nói thẳng ra là thích tôi. Thế là tôi nhận lời.
Không phải là do tôi đáng ghét. Lũ con trai nói rằng có rất nhiều đứa con gái thích tôi nhưng do tôi lạnh lùng quá nên chẳng ai dám thổ lộ. Trời ạ … tôi lạnh lùng ? Chẳng lẽ đi đâu cũng phải cười hô hô ha ha hay sao ?
Nhưng cuối cùng thì vẫn có người chấp nhận vẻ lạnh lùng của tôi đấy thôi.
…………………………………………� �……….
Tôi buộc phải nhận ra rằng …
Cuộc đời của tôi không thể được lấp đầy chỉ với mình Jaejoong Hyung được. Tôi vẫn còn nghiệp học , còn tương lai ở phía trước, nhiều bạn bè ở lớp yêu quý tôi, thầy cô hết mực tin tưởng và có cả một cô bạn gái nóng bỏng nữa. Bởi vậy, những câu độc thoại mỗi ngày, nhưng cái nhìn chẳng bao giờ được đáp lại, những bữa ăn không cảm giác có người cùng ăn hay những đêm ngồi nhìn cửa sổ … là chưa đủ đối với tôi . Tôi mới chỉ 15 tuổi … và tôi còn có nhiều hơn thế …
Tôi bắt đầu san sẻ chuyện nhà ,chuyện của Jaejoong Hyung với chuyện bạn bè trường lớp và cả … bạn gái.