Summary
Tay Nghi Phương khựng lại, thôi xem xét bộ áo cưới. Cô đứng quay lưng với anh, nên anh không thể thấy biểu cảm trên gương mặt cô lúc này. Thấy cô ngập ngừng không nói, Phong vờ nói một câu kiểu như từ chối nhưng thật ra là ép người ta nói.
-Em không muốn nói thì thôi vậy, dù sao anh cũng chỉ là người ngoài!
-Không! Anh sắp là chồng em rồi, anh không phải là người ngoài. Anh muốn biết gì em sẽ nói hết với anh!
Cô hốt hoảng quay lại phân bua, Phong biết mình đã thành công. Anh lập lại câu hỏi một lần nữa.
-Thiên Vũ thật ra là gì trong nhà em?
-Nó…nó là con hoang của ba em!
-Tức là Thiên Vũ với em là chị em cùng cha khác mẹ?
-Em không chị em gì với thứ như nó!!!
-Còn mẹ cậu ta đâu? Nếu không thích sao phải nuôi dưỡng cậu ta?
-Mẹ nó chết vì bệnh, mẹ theo di chúc của ba đem nó về nuôi. Cũng tốt, nó sinh ra là để chịu tội thay mẹ nó! Nó sống là để đền tội cho mẹ con em!!!