Summary
Lần này Phong không về ngay sau khi đưa tôi đến khu trung cư, anh thô bạo lôi tôi ra khỏi ô tô, đóng sập cánh cửa lại, ép tôi tựa lưng vào thành xe. Hai tay anh chống hai bên, chân kẹp vào giữa chân tôi, khuôn mặt thì dí sát đến mức tôi nghe rõ tiếng thở hổn hển của anh.
– Nói! Em là của anh!
Tôi chẳng thèm chống cự, cũng chẳng thèm đôi co, thản nhiên buông một câu.
– Phải, em là của anh.
Anh nghiến răng, ép chặt tôi hơn, người anh còn nóng hơn cả động cơ xe sau lưng tôi. Anh không hôn, mà đang tì đôi môi mình vào môi tôi, rồi đay nghiến giận dữ. Tôi mặc kệ, cho đến khi cảm thấy khó thở mới đẩy mạnh anh ra.
– Cút!
Tôi nói qua kẽ răng, không vùng vằng, mắt nhìn thẳng vào mắt anh, lạnh lùng. Anh cũng lườm lại tôi, chẳng nói gì nữa mà thô bạo cởi áo khoác của tôi, động tác của anh như muốn xé toạc từng mảnh vải trên người tôi. Tôi không ngại, cũng chẳng sợ, mà không kiêng nể gì còn tọng một đấm vào bụng anh. Ngay lập tức anh co người, vòng vây với tôi cũng lỏng ra, thừa cơ tôi đẩy mạnh anh rồi thoát ra ngoài, thản nhiên bỏ đi vừa chỉnh lại quần áo. Phía sau, anh gầm lên như một con thú.