Nội dung truyện
Bố mẹ của ngài đốc tờ Xuân, theo cách gọi của thằng bé khó chiều trong bệnh viện, đã vô cùng sửng sốt vào buổi sáng khi họ đến Hà Nội, khi đứng trước căn phòng trọ mà thứ đầu tiên đập vào mắt họ là một chiếc chăn to tướng đang phơi sừng sững.
– Nó có thói quen giặt chăn từ bao giờ vậy anh? Mẹ hắn thảng thốt.
– Hoặc nó muốn giặt sạch một thứ gì đó.
– Nó đã không như vậy từ hồi 10 tuổi! Bà giật nảy mình.
– Mình à! Ông bố hắn cáu kỉnh. Mình hãy thử nghĩ mà xem! Với một thằng con trai ở tuổi như nó thì chuyện ấy là rất bình thường. Dĩ nhiên là không phải cái chuyện mà mình nghĩ!
– Vậy anh nghĩ cô gái đó là ai?
– Sao anh biết?
Đương lúc những bậc phụ huynh còn bất an một cách chính đáng tới tương lai của những thế hệ tiếp theo thì kẻ trực tiếp và gián tiếp gây ra phiền phức hãy còn ngủ khì khì, tất nhiên là ở hai nơi khác nhau.