Nội dung truyện
“Ư…” Cổ Hạo khẽ kêu. Anh đang nằm trên đệm giường mềm mại, trên người còn đắp tấm chăn vừa mềm vừa thơm. Anh cọ mặt vào tấm chăn mềm thơm ngát, phát ra tiếng thở dài thỏa mãn, dường như đã lâu rồi không thả lỏng như vậy.
Cổ Hạo tâm tình vui vẻ mở mắt ra, đột nhiên phát hiện một đôi con ngươi rực lửa trừng mình, khiến anh kinh hãi suýt đứng tim. Sau đó anh dời tầm mắt xuống dưới, phát hiện mình đang nắm tay James đặt trên ngực.
Tuy không sợ đến mức thét chói tai nhưng anh lập tức hất tay James ra, khiếp sợ xin lỗi.
“Thật…xin lỗi.”
Mặt anh tràn ngập sợ hãi, tựa như trước mặt anh là một con quỷ. Phản ứng của anh khiến vẻ mặt James so với vừa rồi càng dữ tợn.
Thấy Cổ Hạo sợ mình như vậy, James rất khó chịu. Chính hắn cũng không biết vì sao sẽ có cảm giác này.
Giọng James ẩn chứa phẫn nộ.
“Ta còn đáng sợ hơn quỷ ư? Nếu không vì sao ngươi thấy ta thì sợ muốn chết?”