TOP’s Diary - Chương 11
Ngày 11: Ngày gì mà rầu
Cái ngày chi chi đó sao buồn vậy nè. Trời mưa, mưa hoài, dai dẳng và dài dòng như những trận chiến bất phân bất tận trong những cuốn truyện kiếm hiệp ba xu. Ví von như vậy nghe không được Hàn Quốc cho lắm, thôi vậy.
Hôm nay không có show. Năm thằng mặt dài như mưa rả rích, rả rích, chảy từ phòng nọ sang phòng kia. Long thì bận quần tà lỏn nằm trước lan can, hai chân dạng ra cho mưa hắt, theo lời nó bảo, cho mát. Tôi thấy đời rầu quá, rồi cũng nằm lăn ra, hai chân dạng ra như nó. Hai đứa nằm dáng chân chữ V rầu rĩ một góc.
Ở các phòng còn lại, tôi đoán chúng nó cũng đang nằm dạng chân các mẫu chữ cái khác.
Rầu quá anh ơi. Nằm một lúc ê chề, đột nhiên Long mở miệng. Tôi rầu đến nỗi không bận mở mồm ra trả lời nó.
Làm chi cho hết rầu đây anh? Giọng Long chảy ra như kẹo kéo để qua đêm.
Tôi nghĩ, giờ mà ABC nhau thì cũng vẫn cứ là quá rầu, nữa là thằng nhỏ không thèm cho cầm tay hôn hít.
Tôi thảng nghĩ đến chuyện rủ Long còi xem fim con heo. Nhưng tưởng tượng ra cảnh hai cái mặt rầu rĩ nghe nhìn những hình ảnh sống động và loa phát ra những tiếng huỵch hự đánh trận giả khó nghe, tôi lại từ bỏ ý định đó.
Giờ hun nhau là hết rầu liền nè. Tôi vừa ngáp vừa nói, chưa kịp đưa tay che mồm thì đã thấy Long quay qua hun thiệt. Đánh chụt một cái. Mà giữ đến ba giây.
Hết rầu đâu mà hết. Nó lại nằm phịch xuống, quay lưng về phía tôi.
Đồ ba xạo. Tôi nghĩ thầm. Hết rầu thiệt rồi nè.