Ấm - Chương 5
5.
Giáng sinh đến. Hơi lạnh tràn trên mọi nẻo. Lạnh!
Nó thẩn thơ nhìn sao vẩn trong mây. Ánh trăng đục quánh, không tròn trong như cái viên cá chiên mà Khôi so sánh. Anh là thế! So sánh khập khiễng.
Nó sờ lên chiếc nón len. Một luồng khí ấm áp toả ra trên tay nó. Hơi ấm của Khôi…bên trong chiếc nón. Nó nâng niu chiếc nón như một bảo vật. Khôi đã tự tay ủ ấm nó suốt một tháng trước khi trả lại cho nó, một hành động mà anh cho là cần thiết.
Nó lại chờ. Bên kia đường, từng dòng người dìu dặt, tay trong tay. Không ai biết đến nơi nó ngồi, nơi nó và Khôi đã cùng nhau nuôi dưỡng thứ mà nó gọi là “tình yêu”. Nó cười một mình.
– ” Đến rồi đây! Anh xin lỗi! Hôm nay ra trễ quá! Em muốn đi đâu?”
– ” Ở đây!” Nó đáp gọn lỏn, chỉ xuống cái ghế đá xỉn màu. ” Em muốn ở đây!”
– “Ừ!” Khôi ngồi xuống cạnh nó, vuốt tay lên trên chiếc nón: ” Em ấm không?”
– ” Em ấm lắm! Còn anh?” Nó ngả người vào vòng tay Khôi.
– ” Miễn ở cạnh bên em, không gì làm anh lạnh lẽo được!” Khôi cười. ” Anh muốn nói với em một chuyện…”
Nó đưa mắt nhìn Khôi, đôi mắt mơ màng, long lanh. Khôi rút từ trong túi áo một chiếc hộp nhỏ đưa cho nó…Nó ngỡ ngàng…Khôi cầm lấy bàn tay nhỏ bé của nó:
-” Của em đây! Nó chứng nhận em là vợ của anh!”
-” Tại sao chứ? Không thể đâu. Chẳng phải đây chỉ là…”
-” Giấc mơ ư? Không. Anh yêu em! Em sẽ đeo chiếc còn lại cho anh chứ?”
-” Em…” Nó cầm lấy chiếc nhẫn, tay rung lên theo tiếng gió.
– ” Em có đồng ý để anh làm chồng em không?” Khôi nghiêm mặt.
– ” Có…em… y…êu anh!” Nó cầm lấy tay Khôi, tra chiếc nhẫn vào. Từ từ. Nhút nhát.
Tiếng chuông nhà thờ vang lên trong thinh không. Ánh đèn từ cây thông xa xa rọi xuống bóng hình hai người. Lá rơi lác đác, kéo theo tiếng kẽo kẹt của cành khô trong gió.
– ” Anh đã có thể hôn cô dâu!” Khôi cười. Anh cúi xuống, kéo làn tóc rũ trước mặt nó.
Chầm chậm, nó cảm nhận nụ hôn. Từ nơi đầu môi, cảm giác lạnh đã không còn. Hơi ấm từ Khôi đang truyền vào cơ thể lạnh buốt của nó. Thân thể nó tê dần trong vòng tay siết chặt. Hơi thở nó không còn băng giá. Nước mắt nó lăn dài trên gương mặt Khôi. Nó ghì lấy vai Khôi, bờ vai ấm áp đã chở che cho nó, vào người.
Vị kem ngọt đang lan ra, từ đầu lưỡi, từng chút một. Vị chocolate thanh thanh…chảy vào máu nó. Trái tim nó đang đập mạnh mẽ.
Khôi ôm nó vào lòng…Nước mắt nó chảy ngược vào áo Khôi. Ấm quá…