Ấm - Chương 4
4.
-” Khôi! Anh nhìn kìa!” Nó chỉ tay về phía cửa hàng treo lủng lẳng chục chiếc nón.
-” Gì vậy? Em thích nón à?” Khôi nhếch mép cười .
Nó cụng nón bảo hiểm vào tấm lưng “đá tảng” của Khôi. Khôi rên lên, lắc đầu.
Nó lựa cho Khôi một chiếc nón len xanh trắng. Khôi cười ngặt nghẽo khi trùm chiếc nón đó vào đầu nó. Kín mít. Nó hậm hực, trả nón lại cho Khôi. Khôi lẽo đẽo sau nó: ” Anh xin lỗi..Á!”
Nó khựng lại, đạp lấy chân Khôi. Một chiếc nón len trắng có vành lọt vào mắt nó. Nó ngơ ngẩn, rồi tự tay nhấc nhẹ chiếc nón ra khỏi giá. Nó sờ bờ len mịn. Nó đội vào. Khôi cũng đờ đẫn nhìn hình nó trong gương. ” Em…đẹp quá!”. Nó nghẹn ngào: ” Em giống mẹ em mà!”
…Nó lên xe, ôm lấy chiếc nón. Khôi vừa tấm tắc khen chiếc nón, vừa hãnh diện vì tài “trả giá” của mình.
– ” Đấy, em có nón rồi. Sau này em phải đội để giữ ấm nghe chưa?”
– ” Cám ơn anh!” nó ôm lấy lưng Khôi.
– ” Hì… Miễn sao vợ tui đẹp là được rồi!”
– ” Ai là vợ anh chứ?” nó vùng vằng.
– ” Được rồi, vợ ngoan! Ngồi yên cho chồng chạy chứ!” Khôi nắm lấy tay nó và chiếc nón.
Nó giữ lấy chiếc nón trong tay Khôi. Chiếc nón cũng ấm dần lên như lòng nó..