Summary
6h sáng khi mà người làm trong nhà còn chưa thức dậy, cánh cổng của một ngôi biệt thự đã mở rộng. Một chiếc xe đen lao nhanh đi trong sương sớm.
-Chị à, gặp Bi bây giờ biết nói gì đây? Em không biết được là mình nên nói gì với nó nữa.
Khương Vĩ lên tiếng phá tan không khí im lặng trong xe.
-Để nó ở lại nhà cô ấy, chị nghĩ đó là cách tốt nhất cho nó bây giờ.
-Két………..tt………….ttttttt tiếng phanh xe kéo dài trên mặt đường, bất ngờ chiếc xe dừng khựng lại.
-Chị nói gì lạ thế, chị có vấn đề gì không vậy? Tại sao lại để nó ở lại đó chứ?
Khương Vĩ giật nảy người khi nghe thấy chị mình nói như vậy. Anh bất ngờ phanh nhanh xe lại khiến cho Khả Chi theo quán tính lao về phía trước.
-Khương Vĩ, chị nghĩ kĩ rồi, đây là cách tốt nhất cho Bi. Em cũng nghe rồi đấy, qua câu chuyện bà Lan kể thì chị biết rõ là bà bác sĩ đó thực lòng yêu thương và quan tâm đến nó, chị tin cô ấy sẽ không làm gì khiến nó bị tổn thương đâu!