Nội dung truyện
Đây là lần đầu tiên Đầu Đinh cõng Mắt Nâu, vì từ nhỏ đến giờ chỉ có Mắt Nâu cõng nó thôi, tại hồi nhỏ Mắt Nâu cao hơn nó mà. Còn giờ đây, nó có cảm giác chắc là càng ngày Mắt Nâu càng nhỏ lại hay sao đó. Điển hình là cõng mắt Nâu về mà nó chẳng thấy mệt mỏi gì hết, lại còn cứ mong “đường ơi dài ra đi, nhà ơi chạy chỗ khác đi” nữa chớ. Nó tự thấy sao mà mình điên dữ vậy trời?! Có điều, hình như nó đã thích cảm giác cõng Mắt Nâu trên lưng, thích cái cách được Mắt Nâu vòng tay qua cổ nó mất rồi. Nhưng mà tại sao nó lại thích điều đó chứ?
11. Trời chuyển mưa đen kịt cả khu phố, tháng bảy mưa ngâu buồn hiu hắt. Dạo này, hôm nào Đầu Đinh cũng ngồi nhìn ra cửa sổ rồi trưng cái bộ mặt rầu rĩ đến phát tội. Cũng có tốt lành gì đâu, chẳng qua là mấy ngày trước mẹ nó về quê, vậy là nó chạy ù qua nhà Mắt Nâu rủ đi tắm mưa. Mà trời mưa tháng bảy dai dẳng khỏi nói rồi, hai đứa tung tăng chạy “phá làng phá xóm” mệt nghỉ. Cho đến xế chiều thì mẹ Mắt Nâu gọi vô nhà. Mọi chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu Đầu Đinh không ham chơi mà nấn ná ở ngoài mưa, làm thêm một trận cho đến tối mịt mới chịu vô nhà. Thế là sáng hôm sau, khi mẹ Đầu Đinh trở về thì phát hiện ra trời ơi sao thằng con mình nó nóng dữ vậy nè.
Sau khi tìm hiểu sự tình, hiển nhiên là bà-mẹ-thương-con ấy nổi trận lôi đình liền, tức tốc lôi ông chồng của mình ra cằn nhằn quá chừng: “Tại sao anh ở nhà mà không để ý con cái gì hết vậy hả?”