Summary
Một tuần học với nhiều biến động đã qua nhưng nó còn phải đối mặt với nỗi kinh hoàng mới. Băng Sương sau mấy ngày vinh dự nghỉ học để đi dự hội thảo môi trường gì đó đã trở về. Tất nhiên, nhỏ chẳng biết “mô tê răn rứa” gì suốt thời gian vắng bóng và giờ đây thì:
-Hai người có bị điên không hả?
Tiếng thét kinh thiên động địa với khả năng công phá không thua bom nguyên tử làm mặt nó cắt không còn giọt máu.
-Bà bình tĩnh đi. Có gì mà la hét như bị cắt cổ vậy chớ?
Nhiên lên tiếng, bình thản lạ. Sương trừng mắt nhìn Nhiên, giận đến mức không nói nên lời, bầm gan tím ruột.
-Ông… ông…
-Tui làm sao?
-Ông thật là… tui tin tưởng ông mà ông lại làm việc thiếu suy nghĩ vậy đó hả? Tui đã nói cái gì, ông có nhớ không hả?