Thầy, dạy tôi yêu anh đi! - Chương 19.1
Bonus Chap 19- Ba kể con nghe
Ở một bờ biển nọ, có một chú cua rất tài giỏi, hiểu biết rất nhiều, tính toán cũng rất giỏi
Ở gần đó có một bạn bánh trôi, da dẻ trắng bóc mịn màng, mắt to mi dài, làm người ta nhìn vào là muốn cắn ngay một ngụm
Lúc đó do bánh trôi không học được, cho nên cua nhỏ đã trở thành một thầy dạy toán siêu cấp đẹp trai của bánh trôi
Mà đến đó mới thấy, trước đây bánh trôi rất tệ về môn toán. Thảo nào lại ghét không muốn đụng đến cái môn học ấy
Nhưng từ khi có thầy cua bên cạnh, bánh trôi đã tiến bộ lên rất nhiều. Phải qua bao nhiêu tiết học thêm mới luyện cho bánh trôi thành thục các dạng toán
Lâu ngày gần nhau như thế, cua nhỏ phát hiện mình đã thích bánh trôi rồi. Thế là âm thầm quan tâm bánh trôi, lo lắng cho em ấy
Cho đến một ngày các chú ốc nhỏ thấy cua và bánh trôi hay đi chung với nhau, mới ghép cặp bọn họ
Cũng nhờ họ mà cua nhỏ mới biết bánh trôi cũng có cảm tình với mình. Nên dũng cảm tiến lên một bước, nói rõ lòng mình với bánh trôi
Sau đó, hai người có quãng thời gian rất hạnh phúc, rất rất hạnh phúc. Mỗi ngày đều được gần bên nhau, lo lắng, chăm sóc. Tình cảm tưởng như không thể tách rời
Thế nhưng một ngày, cua nhỏ phải đi đến một nơi cách đó rất xa, không muốn cho bánh trôi buồn nên lặng lẽ ôm nỗi đau ấy cho riêng mình, cứ ngỡ rằng thời gian sẽ giúp cua quên được hình ảnh người mình yêu
Nhưng ông trời lại trớ trêu, từng ấy năm trời vẫn không cách nào quên được hình ảnh bánh trôi trong tâm trí mình
Lúc cua nhỏ vừa mới ra đi, bánh trôi vô cùng buồn bã. Có một lần nó còn nhìn thấy vật gì giống cua nhỏ ở dưới biển mà lao xuống
~~~~~~~~~~~~~~~~
Đang say sưa nhập tâm kể, Khải bỗng thấy ống tay áo mình như bị ghị xuống, quay sang Tiểu Anh thì thấy bé con mắt long lanh nước, lo sợ nép mình sát chặt vào người anh
-Con làm sao vậy?
Vừa vuốt tóc con, anh vừa nhẹ nhàng ôm lấy nó
-Bánh trôi sẽ không bị nước biển cuốn trôi đi mất chứ ba?
Cái miệng nhỏ mếu máo hỏi, như chực khóc mà cố gắng nhịn lại. Đúng là con nít. Nghe truyện tưởng tượng mà mắt đã rơm rớm rồi
-Đừng khóc như vậy chứ, xấu quá! Nghe ba kể tiếp đã
~~~~~~~~~~~~~~~~~
May mà lúc đó có Hạc nhỏ cùng Thiên Nga nhỏ đi ngang qua, nhờ họ mà bánh trôi vượt qua những ngày tháng buồn bã
Sau đó bánh trôi có một bé bánh trôi nhỏ vô cùng đáng yêu lại lanh lợi tên là Tiểu Trôi. Nhưng mà…Tiểu Trôi là trẻ mồ côi giống Tiểu Anh nên được một người khác nhận nuôi
~~~~~~~~~~~~~~~~~
-Sao kì vậy! Tiểu Trôi đang ở cùng bánh trôi rất vui vẻ mà?
-Vì người nhận nuôi Tiểu Trôi chính là cua nhỏ
-Tại sao vậy ba?
-Vì sau khi cua nhỏ trở về, muốn cho bánh trôi biết là cua còn rất yêu bánh trôi, sẽ cho bánh trôi một gia đình hạnh phúc
-Thế là kết thúc có hậu hả ba?
Tiểu Anh hào hứng vì biết cái kết như ý. Đó giờ bé con chỉ thích những truyện kết thúc vui thôi
-Đáng ra là vậy, nhưng Thiên Nga nhỏ vì lo cho bánh trôi nên không cho cua nhỏ gặp mặt bánh trôi nữa
-Không được! Bánh trôi và cua nhỏ rõ ràng là yêu nhau mà, sao Thiên Nga lại làm như vậy?!
-Bạn ấy làm vậy cũng không sai. Nhưng mà con có thấy cua nhỏ tội nghiệp không?
-Dạ có
-Thế có muốn giúp cua nhỏ trở về với bánh trôi không?
-Dạ muốn!!!
Bé con hồn nhiên đáp. Đâu có biết trong lòng người kế bên đang suy tính cái gì
-Trước tiên ngủ một giấc đã. Sáng mai ba sẽ chỉ con cách giúp đỡ cho cua nhỏ nhé!
-Dạ. Chúc ba ngủ ngon. Chóc!
Bé con đưa bàn tay nhỏ chạm vào môi rồi mi gió cái chóc. Khải cưng chiều nhìn nó, hôn lên cái trán nhỏ một cái rồi tắt đèn ra khỏi phòng
Đúng là Tiểu Trôi a. Dễ thương y hệt như ba của bé vậy (-_-)
——————–
Người nào đó sau khi “dụ dỗ” con nít xong trở về phòng, nằm gác tay lên trán nhớ đến người trong lòng, một bên suy nghĩ đến kế hoạch thuyết phục “Thiên Nga nhỏ” kia
Chap 20