Sợi dây chuyền màu bạc có hình trăng lưỡi liềm - Chương 19.2
19.
Tôi không bỏ trốn. Tôi phóng xe tới nhà anh lúc chiều tối chờ anh trước cửa nhà. Anh vô cùng ngạc nhiên khi thấy tôi ở đấy.
– Sao em không gọi cho anh?
– Em xoá số của anh rồi.
– Ngồi đi em. Anh sẽ lấy cho em cái gì để uống.
– Em không muốn uống vội. Vì em đói lắm.
– Em chưa ăn gì à?
Tôi lắc đầu.
– Mình ra ngoài ăn nhé.
– Không, anh nấu cho em ăn.
Anh suy nghĩ một lát.
– Thế thì em phải chờ lâu vì trong nhà không có đồ ăn tươi trong tủ lạnh. Anh phải chạy qua siêu thị cách đây mấy khu nhà mới mua được.
– Em sẽ đợi.
– Ở nhà chờ anh. Hứa với anh là em không bỏ đi nhé.
– Em sẽ ngồi đợi ở nhà.
Tôi nhìn qua cửa sổ chờ anh đi khuất sau một ngôi nhà liền lao lên tầng trên. Phòng ngủ không khoá, phòng làm việc cũng không. Tôi vào phòng làm việc trước. Giấy tờ, tài liệu, tôi bỏ qua. Tôi cần cái gì đó thật rõ ràng.
Nó nằm trong ngăn dưới cùng của tủ sách.
Con pikachu nhồi bông màu đỏ.
………………..
Con xin lỗi mẹ. Con yêu người này. Con yêu kẻ giết mẹ. Con xin lỗi. Con phản bội Tuyền vì kẻ giết mẹ.