Cú vấp ngã thứ 3 - Định mệnh I - Chương 22
Chap 22. Bạn cũ
-Em đi ăn với anh nha…- hắn lò mò tới nhà nó
-Anh vẫn chưa ăn à?
-Chưa… cả ngày qua dầm mưa nên anh ngủ say như chết đến giờ mới dậy
-Thì em cũng có thua gì anh đâu – bây giờ hắn mới để ý con người đang đứng trước mặt mình… đầu tóc xù xì, toàn thân thể đang được che khuất bới bộ pyama sộc xệch
-Nhìn em bây giờ sexy dữ nha.. định quyến rũ anh đấy à – hắn giở bộ mặt nham hiểm
-Anh muốn chết à.. đợi em xí, đi thay đò rồi mình đi
Nó bay lên phòng cố thay áo quần và chải chuổi thật nhanh để lại được đi bên cạnh tình yêu của mình…
-Này 2 tên nhóc con kia….. bây có nhau rồi để mặc bà chị này sang một bên góc hả? – bà chị nó từ đâu nhảy ra xông phi phá đám.
-Ồ… em quên.. thế chị đị với chúng em luôn nha. chị vợ.. – hắn nhấn mạnh chữ chị vợ
-Hô hô hô.. ở đâu ra em rễ thảo như vậy chứ – bà bịt miệng cười tủm tỉm – thôi 2 bây đi đi, chị đây không muốn bị ai đó “chiếu tướng” phải vào bệnh viện đâu
Vừa nỏi chị vừa nhìn sang nó.. mặt hầm hầm. nó nghĩ “Có ai vô duyên nhất, để chị tui vô duyên nhì?”. Nhìn chiếc xe khuất bóng bà chị mỉm cười
-Chiều này trên phố chợt có con mưa bay…. – chị nó ngâm nga bài hát trong lúc đóng cổng vào nhà
-Này.. chị….chị cóc…- tiếng một ai đó đang gọi đích thân tên cún cơm của chị nó cách đây 2 năm ra.
-ủa …ai gọi tui đó???…Cậu là?? – Chị nó quay người nhìn xem thử ai. Trước mắt chị là một chàng trai với với đầu tóc ngắn được cho dựng đứng lên bởi gel.. Đôi mắt được che đậy bởi cặp kính rrâm to….. Chiều cao lí tưởng, body thì chuẩn (tất cả là nhận xét của chị nó)
-em mà chị không nhận ra à – cậu ta vừa nói vừa tháo mắt kiếng ra – em là Đông này…Hàng xóm ngày xưa của chị a
-Đông nào??…có phải là thằng Đông lòi không?
-Đúng rồi chị…. May mà chị còn nhớ em. –Đông thở phào nhẹ nhỏm
-Mày hồi xưa đã cao lớn bây giờ còn hơn nữa.. làm chị mày tưởng anh nào định cua nữa
-Vậy em không đủ tiêu chuẩn sao??
-Thôi thôi.. hạng em út không đụng đến sợ bội thường..
-Chị vẫn như xưa…
-Vào nhà đi.. định đứng tạo dáng cho gái nó mò đến quấy rối nhà chị mày à
……
-Nhà mình vẫn không thay đổi gì chị nhỉ?
-Mày vẫn còn nhớ à – vừa nói, chị nó đặt ly nước xuống mời cậu ấy..
-Ba Chung và mẹ Na đâu rồi?
-Họ đi làm rồi… mà thôi bày nữa.,…. hỏi gì cho lắm.. muốn hỏi thằng Bun có ở nhà không chứ gì?
-Hì hì…..- hắn gãi đầu ngại ngùng
-Nó vừa mới đi ra ngoài rồi….- chị nó định nói gì tiếp nhưng lại thôi. Chị biết không nên nói ra trong lúc này… Bà chị này rất nguy hiểm.. biết được mọi chuyện cho dù đó là chuyện của một chàng trai đã chuyển đi mỹ cách đây 2 năm
-Khi nào cậu ấy về?
-Chị không rõ chắc lâu lắm nữa mới về….
-Vậy thôi… lúc khác em ghé đến… em phải về rồi
-Nói chuyện với chị mày chán lắm hay sao mà đòi về hả thằng nhóc con kia.. nhầm thằng to con kia?
-Em nào dám… chỉ là em nói với ba má đi một lát thôi..
-Chị mày giởn thôi.. về đi… chuyển lời hỏi thăm đến hai bác dùm chị nha…
-Dạ.. à mà chị.. đừng có nói với cậu ấy là em về nước rồi đến đây rồi nha
-Sao lại dấu??? – bà chị đánh dấu hỏi to đùng
-Thì tại có ngạc nhiên dành cho cậu ấy..
-ngạc nhiên gì vậy ta… có thể tiết lộ cho đàn chị này biết không? trước sau cũng dữ bí mật luôn thể
-Ừ thì.. mà nói cho chị cũng không sao.. là em định về đây ở luôn.. lúc sáng em nộp đơn vào học rồi.. học cùng trường cậu ấy..
-Trời… sao bên kia điều kiện tốt hơn em lại không học?? – chị nó lại thắc mắc (bà này nhiều chuyện quá … chắc dành ngôi quán quân bà tám của nhỏ Cọt mất)
-Thì.. tại vì một người.. thôi em về đây…-Nói xong cậu ta bước ngay ra về không kip để cho chị nó hỏi thêm bất cứ câu nào. Nhưng chị nó đã biết rất rõ là vì ai..
***
Tiệm gà KFC – gà là một món ăn yêu thích và khoái khẩu của nó (châm ngôn…thà bỏ chồng hơn bỏ gà)
-Này… em há miệng ra nào – Tay hắn đang xe từng miếng gà và muốn đút cho người yêu thương của mình , là nó, ăn.
-Anh làm cái gì vậy… đây là nơi công cộng mà – nó ngại ngùng đỏ mặt nhìn quanh
-1 miếng thôi mà.. anh chỉ muốn người yêu anh biết tình yêu của anh thôi – hắn xìu mặt xuống tỏ vẻ buồn rầu..
-Được rồi… A – chiêu này của hắn luôn có hiệu quả với nó.
-Hai người hạnh phúc quá nhỉ? – Tiếng của một cô gái vang lên đanh thét, không ai khác là Huyền…
-Em….- hắn cứng họng không biết nói gì
Tưởng chừng như sau bao nhiêu chuyện xảy ra Huyền đã bỏ cuộc nhưng cô ta không cam lòng chịu thua như vậy… cô vẫn đang âm mưu nhưng dự tính sắp tới dành cho cả hai
-Tui đã nói chuyện này vẫn chưa chấm dứt đâu – Nói xong Huyền ghé đến gần nó thì thầm bên tai “nếu tui không có được cậu ấy thì cậu cũng đừng có mơ…” nói xong cô ta bỏ đi với nụ cười mản nguyện đang đọng trên đôi môi đỏ mọng của cô gái xinh đẹp này.
Buổi tối ngọt ngào của hai đứa đã bị Huyền phá vỡ. Hai đứa đang suy nghĩ không biết cô ta sẽ định làm gì….
***********
Trở lại với trường học thân yêu từ thuở nào…
-này này.. hai người có đôi có cặp rồi quăng bọn tui qua một bên hả? – Cả bọn gồm Phong, nhỏ, Việt, Nhật và cặp đôi hạnh phúc Duy-Bun đang ngồi ở căng-tin. Con nhỏ lên tiếng chỉ trách cặp đôi này..
-Bọn tui đâu có… -Nó lên tiếng biện hộ
-Còn chối nữa à… hai người tình cảm quá nhỉ? – Phong cũng chen vào
-Đâu đâu- nó lại chối
-Thế mà có 2 người mang dây chuyền giống nhau kìa…….- Nhật lém lỉm
-Thật à?- cả bọn lên tiếng ngoại trừ hắn và bun đang từ từ đỏ mặt..
-Này các người nhiều chuyện quá đấy… Bọn tui tình cảm đấy… dây chuyền đôi đấy ..mấy
người ghen ăn tức ở à? – Hắn nói rồi nắm chặt tay hắn giơ lên cho cả bọn thấy.
-Tui..tui đi mua đồ ăn..- Nó lúng túng đứng dậy… bước đi vội vã không để ý nên vấp phải cái bàn…nhờ một bàn tay ai đó đã cứu nó thoát khỏi màn đo đất…
-Ông vẫn bất cẩn như xưa nhỉ? – Cái giọng nói này nghe sao quên quá… nó quay mặt lại để nhìn cho kĩ xem là ai
-Là.. là..là Lòi phải không? Đúng rồi! đúng là ông rồi!- nó vui lên sung sướng rồi ôm chầm lấy thằng bạn thân của nó… mà quên mất có một đôi mắt đã và đang quan sát mọi chuyện xảy ra nãy giờ…Nó bị một cánh tay mạnh mẽ kéo giật ra khỏi Lòi..Quay lại là Duy… Nó lúc này mới nghĩ đến chuyện vừa rồi…. và hiểu tại sao có ngọn lửa đang cháy lên trong mắt Duy lúc này.. Nó chỉ biết gãi đầu vì hành động thái quá của mình
-Đây…đây là Đông, bạn thân từ nhỏ của tui – ở trường hắn và nó xưng “tui” và “ông” – còn đây là Duy cũng là bạn …
-Rất vui được gặp ông – Lòi đưa tay ra với nụ cười thiện cảm, nhưng trái lại hắn là một cái mặt khó chịu.. Không hiểu sao, hắn lại thấy bực mình với chàng thanh niên mới gặp lần đầu này. Cố gắng lắm hắn mới tỏ ra được bộ mặt dễ coi nhất trong lúc này để bắt tay với kẻ đang đối diện với mình.
Cả bọn đều đang quay trở về lớp.. và hắn đang thắc mắc tại sao con kì đà kia (lòi) lại đi theo và đang trò chuyện thân mật với người yêu của hắn..
-Này sao ông lại đi theo bọn tui – nó hỏi Lòi..
-Đợi một lát.. tui có ngạc nhiên cho ông…
………………………..
Bước vào lớp.. bà cô đã an toạ trên chiếc ghế của mình khi nào không ai hay… Cả bọn về chổ của mình còn Lòi thì bước lên bục giảng..
-Em đến rồi hả? – Bà cô nở một nụ cười tươi nhất vì một bí mật đó là… chồng tương lai của cô, Thầy Tuấn lại là cậu ruột của Lòi… dó đó bà cô này phải lấy lòng…
-Dạ, em chào cô
-E hèm… cả lớp nghe đây… tui xin trân trọng giới thiệu (làm như chủ tịch nước a) đây là bạn Lê Trịnh Lập Đông..mới chuyển ở Mỹ về… – Tiếng vỗ tay đôm đốp trước màn giới thiệu đầy màu sắc của bà cô này…
Nó và hắn há họng ngạc nhiên trước cảnh này với 2 tâm trạng toàn trái ngược nhau.. Nó hoàn toàn vui mừng vì dù sao đi nữa thằng bạn thân của mình sau 2 năm ở mĩ cuối cùng cũng đã trở về rồi còn tiếp tục học chung với nó nữa…Còn hắn… núi lửa đang bắt đầu được châm ngòi..”tại sao con kì đà này lại vào đây” hắn nghĩ. Và tất cả chưa dừng lại ở đây..
-OK. tiếp đến…. là màn đổi vị trí… Từ trước đến nay tui rất dễ dãi trong việc chỗ ngòi, nhưng ai cũng thấy tui “hiền” (bà này mà hiền có mà hiền sợ a) nên làm tới. Việc nói chuyện không những không tuyên giảm mà con được vang danh khắp năm châu bốn biển.
Vì vậy tui đành phải di chuyện chồ ngồi của mọi người
Lần này là cả lớp há họng mắc qoai chứ không phải riêng gì hắn và nó…
-Em.. bên này… em bên kia…ờ ờ…- tiếng bà cô giáo đang điều chỉnh toạ độ-Bàn thứ 2 dưới lên bên trái theo thứ tự gồm.. Nhật, Huyền, Gia Anh và Đông… còn bàn cuối là Tiến, Vi, Duy và Đức.. được rồi các em có ý kiến gì không?…
-EM PHẢN ĐỐi…- cả hắn và nó hét lên…
Bà cô khẽ nâng chiếc kiếng cận lên nhìn chằm chằm vào cả hai đứa. Hắn thì đang phun trào núi lửa vì tức giận. Còn nó thì hoàn toàn bỡ ngỡ trước việc này vì nó hoàn toàn không muốn ngồi xa hắn chút nào
-Hai em nói lí do phản đối xem nào?? – bà cô trừng mắt
-Tại có người muốn ngồi gần lớp trưởng “đáng yêu” của chúng ta mà- Câu nói của Huyền mang đầy ẩn ý mà nhóm của nó có thể hiểu, nhưng bà cô vẫn không biết được ý nó là gì
-Em và Gia Anh đâu có nói chuyện nhiều đâu mà tách chúng em ra – hắn mạnh dạn nói
-Chúng em cơ đấy – Huyền bĩu môi nói nhưng chỉ với âm lượng nhỏ đủ để cho hắn và nó nghe
-Các em còn nói thế cơ à?? – bà cô -Đừng tưởng tui không biết, không những trong tiết của tui mà còn rất nhiều tiết khác nữa, có hai tên khùng khùng nào cứ cười cừoi nói nói ở dưới thế không biết.. May cho các em là cán bộ, không là đã vào nằm sổ đỏ (đâu bài) lâu rồi, bây giờ còn phản với chả đối
Hắn và nó ngượng chính cả mặt. Nhưng hắn vẫn không từ bỏ
-Nhưng thưa cô, tui em đâu có nói chuyện chỉ là trao đổi bài rồi thấy vui nên cười thôi mà – hắn cố gắng bày ra đủ mọi lí do để biện hộ và phản đối chuyện này.
-Đừng cố gắng nói gì cho nhiều.. ý tui đã quyết không bàn luận thêm – cuối cùng bà cô này cũng sử dụng cái uy quyên của mình..
-Nhưng em
-Dương Thế Duy ra ngoài đứng cho tui, hết tiết mới được vào – bà cô hét lên chặn ngay câu nói giữa chừng của hắn…
Biết mình không thể làm gì thêm, hắn đành cam chịu di chuyển những bước chân nặng nề ra khỏi phòng học và không quên thầm nguyền rủa bà cô và cái tên kì đà Lòi.. Trước khi ra, hắn nhìn nó chăm chú…
****
Cây bàng phía sau trường
-Thôi mà… anh đừng có cãi với bả nữa…chỉ có 1 tháng thôi mà- nó đang thuyết phục hắn
-Cãi cái gì, chẳng nhẽ anh lại để người yêu mình ngồi bên cạnh cái con kì đà đó sao?
-Con kì đã nào? Anh nói Lòi hả? Bọn em chỉ là bạn bè thôi mà
-Bọn em… Nghe dễ dãi quá nhỉ – trong hắn bây giờ là ngọn núi lửa đang phun trào, ngọn núi lửa của sự ghen tuông vô cớ
-Anh sao vậy… em đã nói là không có gì mà…- nó ngạc nhiên trước cư xử , giọng điệu của hắn
-Anh không có sao hết…em đi mà ngồi cạnh bên cái thằng kì đà đó đi..- nói xong hắn bỏ đi một mạch không thèm quan tâm đến nó đang đứng đơ người vì cái kì lạ của hắn