Ấm - Chương 6
6.
-” KHÔI…Anh làm gì vậy?”
-” NGA!”
-” Anh từ chối hôn ước với tôi vì chuyện này ư?”
– ” Anh yêu người này, không phải em. Anh xin lỗi…”
-” Anh từ bỏ tôi chỉ vì thằng trai bao này ư? Vì thằng bệnh hoạn này ư?”
BỐP…Lá đã ngừng bay, gió đã ngừng thổi. Khôi đánh thẳng vào mặt người con gái kia. Nó nhìn vào mắt Khôi…Đôi mắt quầng lửa đỏ giận dữ…Chưa bao giờ nó thấy Khôi như vậy…
-” Im ngay! Cô có thể chửi rủa tôi, nhưng không được xúc phạm đến người tôi yêu.”
-” Anh đánh tôi…Anh nghĩ sao nếu mẹ anh biết chuyện này hả Khôi?”
Nó quỵ xuống. Hai dòng lệ trôi dài trên mắt nó. Nó nhìn Khôi…Trước mắt nó kí ức hiện ra như một đoạn phim…
” Tại sao mày không chết đi? Tại sao mày lại phá hoại đời của con tao?”…
“Anh xin lỗi. Anh chỉ muốn đùa với em thôi. Không ngờ mẹ anh lại biết.”… “Thôi thì…mình chia tay đi. Anh không muốn dính líu với em nữa. Anh sợ mẹ anh lắm”…
” Đừng…đừng bỏ em đi…em xin anh.”…
” Chỉ khi nào tìm được sao biển, điều ước của con sẽ thành hiện thực…”
“Con ước…mình sẽ được yêu mãi mãi.”
KHÔNG…Nó hét lên…Khôi nhìn nó, chạy đến đỡ lấy.
Nó cảm thấy lạnh…Nó thấy tâm hồn mình tuyệt vọng…Đầu lưỡi nó đắng và lạnh quá…Nó níu lấy vai Khôi…Mắt nó vô hồn…Nó ngân nga hát…
Khôi ôm chặt nó trong tay. Anh đưa mắt nhìn nó, vuốt ve mái tóc nó.
-” Anh sẽ không xa em, dù có bất cứ chuyện gì. Tình yêu của anh…Em có ấm không?”
Khôi nắm tay nó đặt vào chiếc nón len…Nó đờ đẫn…Mặt nó dàn dụa…Nó mở lời…
“ẤM”