Nhật ký sinh viên - Chương 18
Chap18: Lễ tình nhân
-Tí nữa làm xong cậu ra đây với tớ có tí việc nha.
Điều bất ngờ của ngày hôm nay bắt đầu vào lúc 9h tối như thế đó. Nay là ngày lễ tình nhân. Cả ngày hôm nay thấy thằng Lâm như nao nao trên đống lửa. Có thể nó tỏ tình như bị nhỏ kia đá rồi cũng nên, hay đại loại là như thế. Nhưng mà biết làm sao được. Sự đời nó vẫn thế, đẹp trai, con nhà giàu chưa chắc gì đứa con gái nào cũng theo. Lúc đó mình chỉ muốn biết mặt con nhỏ đã làm thằng Lâm lo lắng bồn chồn không yên.
Nó đưa mình đến bờ sông Sài Gòn, hôi ơi là hôi mà nó dám bảo là lãng mạn. Thà ở công viên còn dễ tâm sự hơn, mình ngồi đợi nó tâm sự, chả biết nó sẽ bắt đầu thế nào nhỉ? Khóc nức nở chắc. Nhưng mình chợt nhớ mình là Phong ban đêm không phải bí thư ban ngày của nó thì làm sao mà nó dám khóc trước mặt mình được cơ chứ.
Ngồi cỡ khoảng 5 phút làm mồi cho muỗi. Hắn lây ra một hộp khá to. Mình cầm lấy, quà ư? Sao lại vào ngày này cơ chứ. Có lẽ là bị đá thiệt rồi nên không thể nào làm gì được nữa. Thôi thì đánh vậy, mình sẽ đen bộ này đi bán.
-Cậu tỏ tình với nhỏ nào rồi bị đá phải không? Thôi thì đành vậy. Tui cũng đã từng bị tỏ tình thất bại nên tui hiểu mà. Thôi thì đồ phá giá này cho tui cũng được. Về bán sách cũ cũng được khối tiền.
Hắn bàng hoàng, thui chết mình nói hố rồi. Sao mình biết trong đây là sách cơ chứ.
-Sao cậu biết trong này là sách? Mà nếu tôi nói tôi thích cậu thì sao?
Thằng này bắt đầu nhảm rồi. Nhảm toàn tập rồi:
-Thì tui đoán người yêu cũng là người bạn thân nhất của cậu. Hộp này đựng cuốn chiến tranh và hoà bình chứ gì. Yên chí đi, tui sẽ đọc nó rồi sau đó mới bán. Mà thôi đừng có buồn làm gì nữa. mất người này có người khác chứ đứng đem tui ra làm trò cười như thế chứ.
Nhưng mà mình thật sự bất ngờ. Hắn hôn lên má mình. Lúc đó mình hiểu ra tất cả, hiểu hắn thích mình. Bất ngờ tới nỗi, mình chỉ còn biết nhìn hắn, không nói gì mà lẳng lặng quay đi. Có thể hắn sẽ hiểu cho mình. Trong hoàn cảnh đó không nói gì là hơn hết. Đã một lần mình chỉ là trò chơi trong con mắt của người ta. Và mình không muốn lặp lại sai lầm đó một lần nữa. Nếu như hắn chọn bí thở buổi sáng có lẽ mình đã chấp nhận. Nhưng nó lại chọn bộ mặt thật của mình buổi tối. Không có gì đảm bảo hắn không phài là một kẻ trọng sắc cả. Biết sao đựơc, kẻ háo sắc không bao giờ có thể làm bạn lâu dài đựơc. Ngày mai mình sẽ phải làm rõ chuyện này. Cần phải được chứng thực một cách rõ ràng.