Một Thế Giới Không Có Đàn Bà - Chương 8
CHƯƠNG 8 –
Thiếu tá Nguyễn Lân tiếp vị bác sĩ chuyên viên pháp y trong phòng làm việc của mình, xung quanh anh có 1 số thành viên của ban chuyên án N.86, ngồi vây quanh.
Vị chuyên viên cầm máy ảnh phóng rất to đặt lên bàn, ông di di ngón tay chỉ cho mọi người thấy 1 vết hằn trên mông nạn nhân, vết hằn khoét sâu gần như 1 vết xẻ của dao cắt trên người, đỏ hỏn. Ai đó thì thào, ghê rợn quá.
Ông nói:
– Tất cả 3 vụ án mà tôi có tham gia khám nghiệm, về cơ quan chúng tôi đã thảo luận với nhau rất nhiều và có thể tạm kết luận. Các nạn nhân đều là những kẻ ĐTLA nam và có xu hướng thích quan hệ tình dục với người đồng giới. Kẻ gây án cũng vậy, cũng là những kẻ ĐTLA và bọn chúng phải từ 2 người trở lên, bởi 1 người không thể làm được và đây là những kẻ mang chứng ác dâm.
– Xin bác sĩ có thể giải thích rõ hơn 1 chút được không? Nguyễn Lân đề nghị với ông.
– Vâng. Theo nhà phân tâm học Freud cho biết, ác dâm có tên khoa học là Sadisme. Đây là 1 hình thức trong lúc thỏa mãn tình dục đòi hỏi phải gây đau đớn, đánh đập, cắn xé, xỉ vả và cao điểm là giết người bạn tình. Nhẹ hơn thì phải là thống trị được người bạn tình về thể chất hoặc xúc cảm tinh thần để đạt đến đỉnh cao khoái cảm tình dục cho bản thân. Thông thường ác dâm sẽ đi đôi với khổ dâm, tên khoa học là Masochisme. Người bị khổ dâm là vì thích được hành hạ, có nhu cầu tự thấy mình bất lực, phải chịu đau đớn hay nhục nhã hoặc bị khống chế về bản chất, hay tinh thần mới có cảm giác thỏa mãn hoàn toàn về tình dục. Ác dâm và khổ dâm là 1 cặp đi đôi với nhau, nhìn bề ngoài có thể mâu thuẫn nhưng thực tế là 2 bên đồng tình với nhau vì đầu thỏa mãn được tình dục của mình. Các anh có hiểu không?
Vị chuyên viên quay lại hỏi mọi người, và nhìn vẻ kinh ngạc trên gương mặt các thành viên ban chuyên án N.86. Ông thoáng mỉm cười:
– Không trách các anh được, vì theo tôi biết, loại án giết người kiểu này hình như ở Việt Nam mới xảy ra lần đầu. Tôi xin nói tiếp, 1 kẻ ác dâm nếu không có khổ dâm đi cùng, muốn thỏa mãn tình dục thì thường tìm kiếm hoặc thuê mướn người khác ví dụ nạn nhân và thủ phạm đều là những kẻ ĐTLA thì rõ rồi. Nhưng ngoài xu hướng tình dục đồng giới ra, trong những nạn nhân hoặc thủ phạm này có ai là kẻ mắc chứng khổ dâm, ác dâm hay không? Cách giết người tàn bạo quá, điều đó làm cho chúng tôi rất băn khoăn rằng liệu kẻ giết người có mang 1 triệu chứng bệnh tâm thần có liên quan đến tình dục không? Vì nếu là 1 người bình thường về tâm sinh lý, khó có thể có những hành động man rợ thế này.
– Vâng, chúng tôi hiểu ý bác sĩ – Một thành viên khác nói xen vào – Tuy nhiên tôi rất thắc mắc ý mà bác sĩ vừa nói ở trên… gì nhỉ? Anh ta thoáng lúng túng – thông… thông… bạo dâm gì đó. Và gã bạn ĐTLA đã cùng bạn tình “chơi trò” này với nhau. Một trong 2 kẻ đã quá tay gây nên cái chết của kẻ kia. Nếu điều này đúng, sẽ là 1 tình tiết giảm nhẹ cho tên tội phạm khi bị đưa ra tòa tuyên án – Anh nhún vai – Và tôi xin nói thật, nếu tên thủ phạm biết được điều này, sẽ rất khó khăn cho công tác điều tra sau này của chúng ta. Tuy nhiên, đây là 3 vụ án xảy ra trong 1 thời gian ngắn. Phương thức và thủ đoạn giống nhau, nên không thể hiểu là “vô ý, quá tay” như bác sĩ đã nói được. Còn chuyện có phải là tâm thần không thì… – Anh dừng lại vẻ không hài lòng hiện rõ trên nét mặt.
– Vâng – Vị Bác sĩ miễn cưỡng thừa nhận.
Thấy tình hình có vẻ căng thẳng, thiếu tá Nguyễn Lân vội đứng lên:
– Thưa các đồng chí, tôi hiểu ý của bác sĩ. Thực tế tôi hiểu, không phải bác sĩ muốn bao che cho tội lỗi của những tên giết người mà muốn cung cấp cho chúng ta những nguồn thông tin quý giá, giúp chúng ta nhanh chónh khoanh vùng đối tượng để tìm ra tội phạm. Tôi ví dụ: nạn nhân và thủ phạm đều là người ĐTLA, nhưng ngoài ĐTLA ra, liệu những con người này còn có những sở thích tình dục “lạ kỳ” nào nữa không? Trong quá trình điều tra xác minh chúng ta phải chú ý đến chi tiết này để nhanh chóng tìm ra thủ phạm. Việc có phải là “thông bạo dâm” để đi đến quá tay giết bạn tình hay không, cũng như việc có 1 triệu chứng bệnh lý nào của những tên giết người hay không… Tôi cho rằng đây là những thông tin rất quý. Điều này bổ sung thêm cho chúng ta hướng điều tra truy tầm thủ phạm. Và đây cũng là trách nhiệm của chúng ta phải làm rõ, dù cho rất khó khăn. Chúng ta không sợ, bản lãnh của người chiến sĩ công an sẽ thể hiện rõ qua điều này – Anh nhấn mạnh với mọi người – Chúng ta có trái tim và khối óc, có luật pháp trong tay. Vì vậy, tôi nghĩ dù cho thủ phạm có ranh ma đến đâu, chúng ta cũng đấu tranh đưa nó ra trước ánh sáng. Tất nhiên, câu trả lời nằm ở phía trước, đó là khi bắt được thủ phạm, sẽ rõ ràng thôi. Các đồng chí không nên tranh cãi và hiểu sai ý của bác sĩ.
– Vâng, ý tôi là vậy – Vị bác sĩ vội gật đầu, mở nụ cười nhẹ nhõm nhìn mọi người.
Bầu không khí đang căng thẳng bỗng giãn ra và mọi người đều cười vui vẻ.
Thượng tá trưởng phòng ngồi đầu bàn nhìn mọi người tỏ vẻ không hài lòng, ông dùng cây viết gõ gõ nhẹ lên mặt bàn, nói:
– Này các đồng chí, lâu nay trong công tác điều tra, chúng ta hay có tâm lý nghi ngại sợ tội phạm thông minh hay hiểu biết nhiều quá! Ông nói kéo dài giọng đầy vẻ châm biếm – Tại sao như vậy? Tại vì chúng ta trây lười hay vì nghiệp vụ kém cỏi, hoặc vì điều gì khác? Trước cái nhìn sắc lẻm của vị lãnh đạo, mọi người cúi đầu né tránh – Trong cuộc sống hiện tại, tôi cho rằng bọn tội phạm sẽ ngày càng tinh vi, nguy hiểm hơn, phương thức thủ đoạn đối phó với các cơ quan điều tra ngày khéo léo hơn, đó là tất nhiên. Điều này nó đòi hỏi bản lĩnh nghiệp vụ chúng ta ngày càng phải được trau dồi, nâng cao hơn. Đây không phải là lý thuyết, mà nó là thực tế đang diễn ra – Thiếu tá Nguyễn Lân, phó trưởng phòng gật đầu tán thưởng. Vị trưởng phòng nói tiếp – Hệ thống luật pháp của chúng ta đang ngày càng được hoàn chỉnh với xu hướng tăng cường tính dân chủ, bảo vệ các quyền cơ bản của công dân. Tôi biết có 1 số cán bộ chiến sĩ tỏ ra lo lắng, cho rằng luật pháp như vậy sẽ càng ngày càng khó cho công tác điều tra, thật nực cười, tại sao lại nghĩ vậy? Sao chúng ta không nghĩ rằng đây là tính ưu việt của chế độ ta, và điều này càng đòi hỏi chúng ta càng phải nâng cao trình độ nghiệp vụ và nhận thức chính trị trong công tác của mình. Giảm thiểu đến mức ít nhất việc bắt giam oan, sai của cơ quan bảo vệ luật pháp. Đấy là trọng tâm của vấn đề mà tôi nghĩ rằng các đồng chí cần phải suy nghĩ và nhận thức lại cho thông suốt. Đừng sợ, tôi xin nhắc lại với các đồng chí là đừng sợ, mà hãy nâng cao trình độ của mình lên – Ông đưa tay ra mời nhã nhặn – Xin mời bác sĩ nói tiếp.
Vị bác sĩ ngập ngừng nhìn mọi người rồi đứng lên nói tiếp.
– Thực tế chuyện này thường xảy ra ở Châu Âu, Mỹ, đây cũng là biểu hiện của cái gọi là nền văn minh tình dục hiện đại. Ở Việt Nam chúng ta hầu như chưa có, những vụ án này có thể được coi là đầu tiên và nó cũng là tiếng chuông gióng báo hiệu cho chúng ta.
– Thế là rõ rồi – Nguyễn Lân gật gù – Xin cám ơn bác sĩ rất nhiều.
Khi vị bác sĩ đi rồi, Nguyễn Lân làm việc với các thành viên chuyên án N.86. Nhóm thứ nhất gồm các trinh sát hình sự quận 3 báo cáo.
– Chúng tôi đã xác định được nạn nhân chết ở địa bàn quận 1. Anh ta có tên là Nguyễn văn Nguyên, sinh viên trường đại học kinh tế, năm thứ 2, 23 tuổi. Gia đình xác nhận từ nhỏ Nguyên đã có xu hướng là người ĐTLA, gia đình cũng đã giáo dục ngăn cản nhưng Nguyên vẫn chứng nào tật ấy. Lớn lên, Nguyên thường la cà đến các tụ điểm của giới ĐTLA nam để sinh hoạt. Nhìn chung gia đình bất lực, do vậy họ cũng ít quan tâm đến anh ta. Được biết Nguyên hay tụ tập với nhóm bạn bè ở bar Ly Ly. Hiện nay chúng tôi đang tập trung xác minh các mối quan hệ bạn bè này của Nguyên.
– Tốt lắm – Thiếu tá Nguyễn Lân nói – Chúng ta được biết Nguyên bị giết vào đêm ngày 4/6, vào lúc khoảng 3 giờ sáng, sau khi anh ta bị hành hạ dã man. Hung thủ sau khi giết đã đưa nạn nhân lên xe hơi đem đến gần cầu Bình Triệu thì vứt xác xuống. Qua mổ tử thi khám nghiệm còn được biết thêm ngay trước khi chết, Nguyên còn có quan hệ tình dục đồng giới. Vấn đề bây giờ các đồng chí cần tập trung làm rõ, vậy trong các ngày trước đó Nguyên đi đâu và làm gì, ai biết.
Nhóm thứ 2 gồm các tổ trinh sát và hình sự quận 5 báo cáo.
– Do nạn nhân bị vứt xuống sông, khi nổi lên đã mấy ngày, mặt mày bị phù trương nên xác định khá khó khăn. Tuy nhiên từ khi vụ việc chuyển về trên đây, qua công tác địa bàn chúng tôi cũng tìm ra tung tích nạn nhân. Đây là Đặng thái Huy, 19 tuổi, đã học hết cấp 3, thi rớt đại học. Huy không làm gì, thường hay la cà gây mất an ninh trật tự tại địa phương, đã từng bị công an phường lập biên bản cảnh cáo và gia đình phải mấy lần bảo lãnh. Theo nhận xét, đây là 1 thanh niên hư, càn quấy có tiền sự ở địa phương chỉ vì được gia đình quá nuông chìu. Tuy nhiên anh ta không phải là kẻ ĐTLA nam, khi chúng tôi làm việc, công an địa phương và gia đình họ bị bất ngờ về điều này, và đều khẳng định không thể như vậy được. Trước kia gia đình Huy đã từng điều đình với 1 gia đình hàng xóm về việc Huy ngủ với con gái nhà bên có thai phải đi nạo. Tuy nhiên, được biết anh ta cũng có chơi với vài người bạn ĐTLA ở địa phương, họ cho biết vậy, nhưng vẫn khẳng định anh ta không thể nào là kẻ ĐTLA được.
Một trinh sát phát biểu:
– Bây giờ xác định anh ta có phải là ĐTLA hay không, không cần thiết nữa vì dù sao anh ta cũng đã chết rồi. Vấn đề chúng ta cần tập trung vào việc điều nghiên các sinh hoạt bất minh của Huy trong thời gian gần đây.
– Qua khám nghiệm chúng ta thấy cái chết của Huy giống như nạn nhân Nguyên. Đồng tính hay không cũng là 1 hướng mở cho công tác điều tra – Một trinh sát khác nói lại.
– Nạn nhân thứ 3 là Lê văn Phan, 24 tuổi, người mẫu thời trang sinh hoạt tại nhóm người mẫu Mặt Trời.
Thượng tá trưởng ban chuyên án N.86 nhìn mọi người và chỉ đạo.
– Tập trung xác minh các mối quan hệ của các nạn nhân, lưu ý về sinh hoạt bất thường của nạn nhân trong thời gian gần đây nhất, làm gì, ở đâu, ai biết. Thứ 2 chúng ta đều biết các nạn nhân đều là những kẻ ĐTLA và cái chết cũng do những kẻ ĐTLA gây ra, như vậy khoanh vùng điều tra tập trung vào giới ĐTLA của thành phố chúng ta hiện nay – Ông gật gù – Lúc nãy chúng ta tranh cãi rất nhiều xung quanh ý kiến của vị bác sĩ pháp y về 1 số sinh hoạt tình dục “quái gỡ” của số này. Đây là hướng mở để điều tra, các đồng chí trong quá trình đi điều tra xác minh cần lưu ý thêm các tình tiết này.
Thiếu tá Nguyễn Lân nhắc nhở.
– Có 1 điểm đáng lưu ý, các nạn nhân này đều đã từng đến sinh hoạt tại vũ trường Eo Biển Xanh, nên rất có thể đây là đầu mối cho chúng ta tìm ra thủ phạm. Ngoài ra đây là vụ án đầu tiên kiểu này, cũng là 1 điểm đáng lưu ý.
****
Vũ trường Eo Biển Xanh, có 1 vị trí khá thuận lợi vì nằm ở quận 1 khu vực trung tâm của Thành phố. Nguyên nó trước kia là 1 rạp hát, nhưng mấy năm gần đây trong tình hình điện ảnh sa sút, phim chiếu không có người xem, nên rạp hát này gần như đóng cửa. Một nhóm thương gia Hàn Quốc thông qua 1 doanh nghiệp trong nước, đã đứng ra xin với UBND Quận cho phép được đầu tư để thành lập 1 Câu lạc bộ văn hóa. Thế nhưng nó dần biến tướng thành 1 Vũ trường nổi tiếng của thành phố và là nơi sinh hoạt của giới ĐTLA thường kéo đến đây nhảy nhót, tìm bạn khá nhiều.
12 giờ đêm.
Két.. két… Tiếng xe rít lên rợn người, xoay 1 vòng tròn trên mặt đường, kéo theo vệt bụi bay mù trước cửa vũ trường Eo Biển Xanh. Những tiếng vỗ tay và huýt sáo tán thưởng vang lên.
Từ trên chiếc Wave 110 phân khối, đỏ rực, thả xuống 2 thanh niên rất bảnh bao, điển trai, ngang tàng đi vào.
Đó là thiếu uý Thành Trung với chiếc quần Kaki hiệu Wrangler, áo pull thụng thả ngoài, bên hông chiếc điện thoại di động lòi ra ngoài, miệng phì phèo điếu thuốc, khoác vai trung úy Tuấn với 1 sợi dây vàng chóe to như ngón tay ngang cổ. Nhìn cả 2 rất ấn tượng.
Trông họ như 2 kẻ ăn chơi chính hiệu.
Mùi khói thuốc nồng nặc lẫn trong ánh đèn mờ, cô đặc lại tưởng chừng như có thể thò tay nắm lấy được, Trung và Tuấn ngồi xuống 1 bàn khuất bên trong nhìn ra ngoài. Tuấn cười hì hì kéo Trung lại gần “này mày ngồi sát anh 1 tí, đóng pêđê phải cho giống 1 chút chứ”, Trung bật cười và ngồi xích lại gần Tuấn.
Những thanh niên nam nữ trẻ ôm siết nhau co giật trong tiếng nhạc Pop – Rock cuồng loạn và cũng có những cặp pêđê ôm nhau nhảy nhót 1 cách công khai. Trên màn hình lớn để ở 1 góc cuối nhà là cô ca sĩ Madona đang uốn éo trong 1 bộ đồ trong suốt, nhìn có cảm giác như cô ta không mặc quần áo. Cô ta đang hát bài Frozen với giọng ca huyền bí.
Ngay bàn bên cạnh, khuất treong bóng tối, 2 gã pêđê đang quấn quýt lấy nhau, và 1 gã đột nhiên co người kéo chiếc quần dài xuống ngang gối rồi vòng tay ôm lấy đầu gã kia gịt xuống. Những tiếng nức nở, ọp ẹp của vài ba đôi khác xung quanh, ngang nhiên với những pêđê có trẻ, có già, có cả người nước ngoài, lượn lờ săn đón những người khách lạ mới vào 1 cách công khai trắng trợn.
Cảnh tượng trông hết sức lộ liễu, bẩn thỉu và bệnh hoạn.
Khạc nhổ 1 bãi nước bọt xuống đất, Tuấn lẩm bẩm “mấy thằng đồng tính lại cái, tởm quá. Tao sang bên kia, mày ở bên này nắm tình hình. Chịu khó 1 tí vậy”. Tuấn khệnh khạng đi ra quầy rượu ngồi, nhìn khuôn mặt trẻ với mái tóc hớt cua và hàm rầu quai nón lún phún trông rất ngầu của Tuấn, vừa ngồi xuống thì đã có 2 gã pêđê xà đến làm quen ngay. Tuấn gật gù.
Thành Trung nhún vai búng nhẹ tàn thuốc kéo 1 vệt dài rơi xuống ly nước trước mặt. Anh làm 1 hớp rượu, nuốt trộng để dằn cảm giác ghê tởm đang cồm cộm trong họng.
“Ngồi 1 mình buồn không anh”. Một tiếng nói nhẹ nhàng như làn gió thoảng qua và bên Trung đã xuất hiện 1 thanh niên trẻ, với ánh mắt ướt rượt sà xuống làm quen. Trung nhún vai, lấy diếu thuốc nhưng anh chưa kịp bật hộp quẹt thì đã thấy ánh lửa lóe lên và gương mặt gã ghé sát bên Trung, bàn tay gã mập mờ bò trên đùi Trung chà chà nhẹ gợi ý. Trung hất tay gã ra và dựa người vào ghế im lặng hút thuốc ngắm nhìn mọi người.
Người đàn ông khỏe mạnh trước mặt quá quyến rũ làm gã pêđê không muốn rời, gã nhích lại gần Trung và hỏi “anh đến đây lần đầu phải không?”, Trung gật đầu. Gã nói “em nhìn là biết ngay, nhưng nhìn anh cũng quen lắm, hình như em đã gặp anh ở đâu rồi thì phải?”. Một kiểu làm quen cũ rích, Trung nhếch mép cười. Gã phấn khởi “để em xem nào, hình như à… “, miệng nói, nhưng tay gã đã kịp lướt qua đũng quần Trung. Trừng mắt, Trung chộp lấy tay gã siết chặt, cắc, ối, gã xanh mặt rụt tay lại rên rỉ. Trung cười nhẹ nhàng “đừng làm bậy nghe em”. Gã im lặng nhìn anh.
Quan sát từng nhóm người, Trung chỉ tay vào 2 người đàn ông đứng tuổi, mặc bộ đồ da bó sát người như muốn phô bày tất cả các bộ phận trên người 1 cách rất tục tĩu, đứng ôm sát nhau cọ cạ, nhún nhảy. Và sau đó 2 gã kéo được 2 pêđê trẻ tuổi vào nhảy với mình. Không thích nhìn cử chỉ mò mẫm của chúng, tuy nhiên Trung nhận thấy đám pêđê trẻ ở đây có vẻ rất nể chúng và lởn vởn xung quanh để làm quen. Nhìn cách ăn mặc quái gở của bọn này, Trung dự đoán có khả năng chúng là Việt kiều. Anh hỏi “này em, 2 người kia là ai vậy?”. Nhìn anh, gã pêđê có vẻ giận, mặc dù gai ốc nổi lên trong người, nhưng cũng để động viên gã, Trung vuốt nhẹ tay gã cười xòa. Mắt sáng hẳn, gã nhổm dậy “Đấy là Quang B và thằng Hy. Bọn này là việt kiều Mỹ, về đây mở thẩm mỹ viện, thỉnh thoảng có đến đây. Giàu lắm, thằng nào mà được nó thích là cho tiền ngay. Như anh là bọn nó thích lắm, có muốn em giới thiệu không?”. Nhìn vẻ mặt đẹp trai của Trung, gã pêđê đột nhiên bạo dạn hẳn thò tay xuống dưới đùi bóp nhẹ, giật nẩy người vì bị bất ngờ, Trung lên cùi tay hích thẳng vào ngực gã, hự, lần này là đòn rất đau, gã tê tái người, nhìn Trung sợ hãi, gã đứng dậy ôm ngực lủi mất nhanh như lúc gã đến.
Tuấn lừng khừng đi lại, miệng phả mùi rượu ghé sát mặt Trung, nhại giọng eo éo “cho em hôn anh 1 cái nào, ôi anh đẹp giai quá”, Trung xô Tuấn ra. Ngã người trên ghế Tuấn đột nhiên ôm bụng cười khoái trá “lúc nãy có 1 thằng gạ gẫm, tao đồng ý theo nó vào buồng vệ sinh. Vừa khép cửa là nó nhảy xổ đến ôm tao liền, nó đang chờn vờn, tao lừa bóp cho 1 cái, thằng con đau ứa nước mắt, kêu không được, chạy mất”, “Ở đây em mới gặp 1 thằng như vậy. Cái thứ cơm không ra cơm, gạo không ra gạo này, tởm quá!” Nghe Trung chỉ tay vào 2 thằng pêđê, đang nhún nhảy ngoài sàn, Tuấn gật gù.
Chợt, “trời, anh Tuấn, anh đến hồi nào mà em không hay?”. Một gã đàn ông có khuôn mặt ngựa dài ngoẵng, tóc phủ kín tai, khá cô hồn xuất hiện, cười nhăn nhở với Tuấn “Mày chết ở cõi âm nào, bây giờ mới về đây?” Tuấn hất hàm. Gã đặt xuống bàn chai Rmemac, gãi đầu “Em vừa chạy qua vũ trường Eva có chút việc, vừa nghe mấy thằng đàn em nói có anh đến là em vội chạy về liền”. Gã vội vã rót rượu vào ly cho 2 người và nhìn Tuấn vẻ lo lắng “dạ mời anh”. Tuấn chẳng nói gì, cầm ly uống.
Cũng có đàn em báo, nên ngay sau đó lập tức 1 người đàn bà chừng 40 xuất hiện, tiếng bà ta reo lảnh lót từ xa, Trung cảm tưởng bà ta bắt được của rơi “Trời ơi, anh Tuấn, quý hóa quá”. Trong bộ đồ nhung óng ánh mượt như da rắn, bà ta sà xuống bên Tuấn 1 cách thân mật và má áp vào lưng Tuấn, hỏi “Sao anh đến hồi nào, không cho bọn em hay, để đón tiếp. Anh cần đào nào, có mấy em rất mơi từ ngoài Trung mới vào, bảo đảm hết xẩy”. Tuấn gạt tay bà ta ra, lắc đầu “Hôm nay đi công việc. Này vũ trường của bà dạo này sao pêđê nhiều quá vậy?” Bà ta cười hi hí “ừ, không biết ở đâu bọn này giạt về nhiều quá. Gái của em đang bị thất nghiệp, em tính tuyển vài thằng pêđê làm vũ nam, anh thấy có được không?”
Trung lẳng lặng nhìn 2 người xun xoe kể lể, bẩm báo gì đó với Tuấn. Một lát sau, liếc đồng hộ Tuấn duỗi vai đứng dậy “Bồi, tính tiền”. “Ấy chết anh Tuấn ơi – Gã đàn ông rên lên thảm thiết – Sao lại tính tiền, dạ được anh quan tâm là đã phước cho chủ, cho bọn em lắm rồi”, “Dạ… dạ” – gã dạ lia lịa và tỏ vẻ xít xoa – “Sao hôm nay anh về sớm vậy, tiếc quá “.
Cả 2 khúm núm đi theo ra tận cửa vũ trường, tiễn khách.
Leo lên xe, Tuấn rỉ tai cho Trung biết “Em thấy con mẹ già đó không? Nó có biệt danh là Lan xù, hồi trước làm vũ nữ, giờ già tàn nhan sắc thì chuyển sang làm má mì. Quản lý 1 đám gái nhảy do nó tự tuyển phục vụ cho vũ trường này. Nó nổi tiếng trong giới vũ nữ thành phố về chuyện bị ô môi. Còn thằng vừa rồi là “đội trưởng bảo vệ” – Tuấn dài giọng – “nó là trùm xã hội đen, bảo kê mấy vũ trường liền ở khu quận 1 này. Đại ca Lộc sẹo, là nó, mới đi học tập cải tạo 3 năm về. Hừ, có lẽ cũng cần phải tính lại với thằng này, quậy quá”
Nghiêm nghị như thiếu tá Lân cũng không nén được cười. Hôm sau trong buổi báo cáo tình hình, Tuấn ôm eo Trung vừa nói vừa quằn quại diễn tả hành động của mấy gã pêđê làm cho cả đội ồ lên cười ầm ỹ. Anh chỉ đạo 2 trinh sát viết báo cáo và thống nhất cấy cơ sở vào trong Eo Biển Xanh. Có 1 chi tiết qua báo cáo của 2 trinh sát làm anh rất chú ý, có 2 việt kiều lạ mặt thường xuất hiện ở đây và đám pêđê ở Eo Biển Xanh cho biết 2 việt kiều này rất giàu có, nghe đâu mở thẩm mỹ viện gì đó. Cũng là dân pêđê và rất thích làm quen với các pêđê trẻ ở đây, tuy nhiên muốn gì phải qua Tư Sún, 1 pêđê kiêm tú bà.