Nội dung truyện
Rút kiếm ra khỏi vỏ, ánh sáng phản chiếu trên thân kiếm, Lương Nhan bắt đầu múa. Cầu nguyện cho chiến thắng, là lễ nguyện vũ.
Kiếm khi vung lên, khi quét ngang, khi đâm tới rồi lại thu về, động tác rất mạnh mẽ nhưng cũng vô cùng ưu nhã. Một mỹ nhân diễm lệ, thoạt trong yếu đuối, nhưng múa kiếm lại toát lên vẻ dũng tráng, khiến cho tất cả những người xung quanh đều mất hồn. Ngay cả chính bản thân Lương Nhan cũng đã quên đi những ưu tư, thả lòng mình theo tiếng nhạc, đường gươm.
Đột nhiên, Lương Nhan có linh cảm sắp có chuyện xảy ra, vừa múa, mắt lại vừa quan sát xung quanh. Để cho tế lễ được diễn ra suôn sẻ, rất nhiều vệ binh đã được bí mật bố trí khắp nơi. Và bây giờ, tất cả những vệ binh đó đang hướng về một phía. Những bá tánh bị xô ngã, lớn tiếng la lối, khiến cho hỗn loạn càng lan rộng.
Nhìn theo hướng binh lính, Lương Nhan thấy La Khẩn cùng một số thủ hạ. Cậu giật mình, ngó về phía Khánh Nhã thì thấy trên gương mặt tuấn tú đó đang nở một nụ cười nham hiểm. Ra tất cả mọi chuyện đều đã được sắp đặt sẵn, ngay từ buổi sáng, sau khi Lương Nhan đột nhập vào tẩm thất. Tổ chức tế vũ là vì muốn bắt La Khẩn, giải thoát cho Duệ Thanh. Lương Nhan, không đoán được mưu kế, như một viên bi lăn tròn trong bàn tay Khánh Nhã.
-Đâu có dễ như vậy.
Lương Nhan dừng lại, rồi đạp lên hàng rào vây quanh tế đài, phóng xuống, tay vẫn nắm chặt thanh kiếm.