Friday nights - Chương 4
4. Hắn đưa cậu vào một nhà nghỉ khá sang trọng. Tuy hắn thích ở khách sạn hơn nhưng ở đó yêu cầu xuất trình chứng minh thư mà hắn lại không thích để lộ tên tuổi ở những nơi như thế. Tay lễ tân nhìn hai người có vẻ lạ lẫm, nhưng ngay lập tức, bằng thói quen nghề nghiệp, y nở nụ cười vồn vã và dễ dãi. Hắn bảo y đưa chìa khoá để hắn tự lên mở. Trước khi lên, hắn còn bo lại cho tên kia một trăm ngàn. Khỏi phải nói tên này cảm kích đến cỡ nào.
Căn phòng rộng không tới hai mươi mét vuông, bài trí đơn giản và sạch sẽ. Chiếc giường trải drap tối màu, là sự tinh tế của chủ nhà nghỉ để tránh cho các vị khách khỏi phải ngượng ngùng vì những “dấu vết” để lại (nếu có). Hắn tỏ ý muốn tắm. Dẫu trời có lạnh thì hắn cũng không thể bỏ thói quen tắm mỗi ngày. Hắn bảo :
“Ngồi xuống, bật tivi lên mà xem. Nếu muốn ăn uống gì thì cứ gọi xuống cho người ta (nhân viên nhà nghỉ).”
Cậu ta có vẻ hơi ngại ngần, chỉ lặng lẽ gật đầu.
Trong nhà tắm có bình nóng lạnh nhưng mùi của loại xà bông rẻ tiền khiến hắn hơi khó chịu. Vì trời lạnh nên hắn tắm khá nhanh, phần đuôi tóc bị ướt chút xíu. Hắn mặc lại quần áo và bước ra ngoài. Cậu ta đang ngồi im ngay mép giường, dáng vẻ khá bồn chồn. Tivi vẫn chưa được bật. Hắn hỏi :
“Có muốn tắm không ?”
Cậu gật đầu. Khi cậu vào nhà tắm, hắn mở tivi lên xem một bộ phim hình sự của Mỹ trên kênh Star Movie. Một lát sau, hắn lắng nghe vẫn chưa thấy tiếng nước chảy. Chắc hẳn cậu ta vào đó là để lấy lại bình tĩnh chứ tắm rửa gì. Đợi khoảng hai mươi phút vẫn chưa thấy ra, hắn lại gần cửa nhà tắm và nói vọng vào trong :
“Còn sống không đấy ?”
Tiếng đáp lại có vẻ không được tự nhiên cho lắm :
“Tôi ra ngay đây.”
Thế mà cũng phải mất hơn năm phút nữa cậu ta mới chịu bước ra. Đúng như hắn dự đoán, người cậu vẫn còn khô nguyên. Hắn thầm nghĩ: Những đứa con gái hắn từng đưa đến nhà nghỉ còn bạo dạn hơn cậu ta nhiều.
Cậu đến gần hắn nhưng còn bối rối chưa muốn ngồi xuống. Hắn không cần suy nghĩ nhiều, giơ tay ra kéo ngã về phía hắn. Trái với suy nghĩ của hắn, dù cậu chưa tắm nhưng người cậu rất thơm. Mùi thơm toả ra từ quần áo, từ mái tóc, từ cơ thể. Có lẽ cậu đã tắm trước khi ra đường. Chỉ cần cậu rửa mặt và bỏ áo khoác là tất cả bụi bặm đã được loại bỏ.
Cậu ta đẹp, cái kiểu đẹp có nét thanh tú nhưng không giống con gái. Đường nét nhỏ, thon thả, da mịn, người ấm áp như con thú bông. Lông mi không dài nhưng dày, đen nhánh, mắt không to nhưng rất sáng và trong. Môi khô và nẻ vì lạnh. Một đầu gối cậu để trên giường, giữa hai đùi hắn, tay cậu đặt lên vai hắn. Bỗng nhiên hắn hỏi một câu chẳng ăn nhập gì với tình thế lúc ấy :
“Bao nhiêu tuổi rồi ?”
Cậu có vẻ cũng bất ngờ vì câu hỏi, lúng túng một lúc rồi trả lời :
“Mười chín.”
“Sinh viên à ?” – kinh nghiệm là hỏi thật nhanh để đối phương không có thời gian suy nghĩ cách nói dối.
Cậu ta gật đầu.
Điều quan trọng nhất trong mọi cuộc giao tiếp là hỏi tên của đối phương, ở đây lại không cần thiết. Có thể họ chỉ gặp nhau một đêm, và trong tình thế này thì tốt nhất là chẳng cần biết tên nhau làm gì.