Chuyện tình chàng pháp sư - Chương 26
Chuyện tình chàng pháp sư – Truyện gay hay – Chap 26
Nghe thế, Yurius thừ người ra. Thật ra, chàng cũng chẳng biết phải kêu Daniel làm chuyện gì lúc này nữa. Điều chàng muốn thì pháp sư ánh sáng không được phép làm. Điều này cũng chẳng ai được phép làm chứ nói gì đến pháp sư ánh sáng thôi đâu. Yurius cứ thế mà suy nghĩ thật lâu. Daniel sốt ruột bao nhiêu thì gã cung thủ này lại càng rề rà bấy nhiêu. Thành ra, Daniel cứ hết đảo mắt nhìn cảnh vật, chốc chốc lại qua sang nhìn Yurius. Rồi không chịu nổi nữa, Daniel lên tiếng:
– Ông nói mau để tôi còn kịp làm nữa! Anh Tobias nói mấy chuyện này nhanh lắm á!
Trời ạ, tự nhiên lại lôi cái thằng Light Elf mặt khinh khỉnh ấy vào đây. Lại còn “cả gan” đem mình ra so sánh nữa chứ! Ức chế quá mà. Nhưng mà Yurius cũng đã nghĩ ra điều mình muốn Daniel làm cho. Yurius liền nói:
– Daniel năm nay hai mươi phải ko?
– Ừ – Daniel gật đầu – Sao thế?
– Vậy thì nhỏ hơn Yurius ba tuổi!
– Lớn hơn chết sớm hơn chứ có gì đâu, hì hì! – Daniel cười nụ
– Điều muốn Daniel làm cho đó là… – Yurius khựng lại một chút – … từ nay Daniel kêu đây bằng anh xưng em nhé!
– Ặc, sao kì vậy, đổi cách xưng làm gì? – Daniel kêu lên
– Không cần biết – Yurius – Chuyện đấy pháp sư ánh sáng có bị cấm đoán không?
– Không có! – Daniel đáp – Nhưng mà…
– Không nhưng nhị gì cả! Em… kêu anh đi!
Yurius nắm lấy bàn tay của Daniel và nhìn chàng pháp sư bằng ánh mắt khẩn khoản. Ánh mắt của Dark Elf rất buồn và quyến rũ người nhìn lắm. Daniel cũng không biết làm thế nào. Tự dưng kêu anh em, chàng thấy ngại miệng lắm, người ngoài nghe được xấu hổ chết! Tại sao Daniel lại xấu hổ? Không biết nữa? Giống như nữ thần Shilien ấy, sau đó biết gọi cha mình bằng gì, anh và em hay cha và con? Trời ạ, tại sao lại so sánh kì cục vậy? “Lẽ ra mình không nên đọc quyển sách ấy thì hơn” – Daniel lẩm bẩm
– Thôi giờ giải thích vụ máu trắng đi – Daniel nói – Nếu thấy không có gì giả dối thì…
Yurius mừng rơn trong bụng. Gã cung thủ chưa biết làm cách nào để gợi ý ra những chuyện này thì Daniel đã vô tình vẽ đường cho hươu chạy. Gã nói ngay lập tức:
– À, thì ra chuyện vặt ấy! Người nam nào cũng có máu trắng hết cả. Đó là cái để phân biệt người nam với người nữ
– Không thể nào – Daniel kêu lên – Thế không lẽ tôi là nữ ư? Không hề nhé! Tôi không hề là nữ giới đâu nhé! Nhưng tôi cũng không có máu trắng đâu!
– Phải biết cách thì máu trắng mới chảy ra – Yurius nói – Khi mà máu trắng chảy ra tức là khi đấy người nam thể hiện tính chất nam giới nhất ra.
– Làm thế nào mới chảy ra máu trắng? – Daniel hỏi
– Máu trắng chỉ chảy ra từ dương vật thôi – Yurius ngượng ngùng nói – Cách khiến nó chảy ra hơi kì, nếu làm cho thì Daniel lại nghĩ không tốt về anh.
– Làm đi, tôi không nghĩ gì đâu – Daniel cầm tay Yurius lắc lắc – Không lẽ tôi không biết tính tình ông thế nào hay sao mà nghĩ không tốt.
“Ái chà chà, không ngờ chuyện xảy đến suôn sẻ như thế” – Yurius nghĩ thầm. Nhưng mà bước tiếp theo thì Yurius lại bối rối làm sao. Sao lại thế nhỉ? Đó là cái cảm giác của một kẻ nghèo hèn lần đầu tiên được cho phép nếm thử món nem công chả phượng. Trong đầu kẻ nghèo tràn ngập cảm giác muốn ngấu nghiến lấy món ăn quý giá ấy nhưng tay chân thì lại lóng ngóng vụng về sợ bàn tay phàm tục bẩn dơ của mình là hư hoại món ăn tuyệt hảo.
– Đứng lên đi! – Yurius nói khẽ – Hai tay giang ra vịn vào thân cây nhé. Đừng nghĩ đến những chuyện không vui. Hãy tưởng tượng đến những nơi nào đẹp nhất!
Daniel làm theo như cái máy. Yurius quỳ gối, đưa hai tay nhẹ nhàng cởi cái quần Avadon trắng. Chàng làm thật chậm, thật cẩn thận, cứ như đang chạm vào những mảnh thuỷ tinh mong manh nhất mà chỉ cần sơ sẩy nhỏ sẽ vỡ tan tành. Yurius lại tiếp tục cẩn thận kéo chiếc quần lót màu trắng xuống nằm dưới chân Daniel.
Daniel khẽ cử động khiến Yurius nghĩ đến việc chàng pháp sư sẽ đưa tay che chỗ ấy lại. Cái chỗ mọc những hàng lông xoăn xoăn và đều đặn. Cái chỗ phát ra một mùi vị ngầy ngậy mà sao kích thích mọi giác quan của Yurius. Yurius vội vàng tóm lấy hai tay của Daniel giữ áp sát vào đùi của chàng pháp sư. Thì ra, chàng pháp sư muốn che chỗ ấy lại vì từ trước đến giờ, đây là lần đầu tiên chàng thấy cái vật chỉ dùng để đi tiểu bỗng nhiên trở nên biến đổi về kích thước. Xen lẫn trong tâm hồn làm cảm giác khoan khoái kỳ cục, cứ muốn khuỵu gối nằm xuống, khi mà bàn tay thô ráp nhiều chai sần của Yurius chạm vào những da thịt mềm mỏng của Daniel.
Yurius hả miệng ngậm lấy dương vật của Daniel. Cũng lúc ấy, Daniel kêu lên một tiếng “ơ… hơ…” dài và nhỏ dần đầy dục vọng. Yurius đẩy cái miệng của mình tới lui chầm chậm tạo một cảm giác vừa khó chịu vừa dễ chịu lên cho dương vật của Daniel. Daniel cứ thấy quặn thắt trong lòng. Nhưng đó không phải làm cảm giác đau mà là cảm giác quặn thắt lại để giải toả điều gì đó trong lòng. Rồi chàng bỗng thấy rùng mình từng cơn, hai tay bất giác giữ chặt đầu của Yurius.
– Hơ… Làm… gì vậy… ? – Daniel rên khẽ – Tôi… hơ… khó chịu quá… hơ!
Yurius nghe tiếng rên rỉ của Daniel thì sợ có gì không hay nên vội vàng ngưng lại. Gã cung thủ nhả dương vật của Daniel ra, để nó tự do trong không khí và đang giật giật từng hồi.