Chuyện tình chàng pháp sư - Chương 13
Chuyện tình chàng pháp sư – Truyện gay hay – Chap 13
– Bên kia sông là một đồng bằng rộng lớn – Daniel chỉ về phía trước – Là lãnh địa của bọn người thằn lằn (lizardmen). Chúng không mạnh nhưng được cái đông và đoàn kết nên nguy hiểm lắm.
Daniel đỡ Yurius ngồi xuống rồi nhanh nhảu cởi cái túi đeo màu vàng Mithril óng ánh, đổ hết những vật dụng bên trong ra. Yurius ngạc nhiên hỏi:
– Sao vứt hết đồ đạc vậy?
– Vứt đâu mà vứt – Daniel cười rồi cốc nhẹ lên đầu Yurius – Tôi lấy cái túi để hứng nước đó mà! Cái vải Mithril này không thấm nước
Nói đoạn Daniel tiến ra mé sông rồi hứng nước đầy chiếc túi vải đang trở nên căng phồng và to hơn rất nhiều so với lúc nãy. Daniel khệ nệ bưng cái túi đầy nước ấy về phía Yurius và rồi đứng đực ra nhìn. Yurius thấy lạ bèn hỏi:
– Sao nhìn tôi chăm chăm thế?
– Tôi không biết làm sao rửa cho Yurius hết! – Daniel nói – Ông dơ toàn thân mà quần áo thì rách bươm hết cả
– Ừ không ấy ông quăng tôi xuống sông ngâm một lát là sạch à – Yurius nghịch ngợm nói
– Phải á! – Daniel reo lên, đổ hết nước ra khỏi túi rồi tiến đến xốc Yurius đứng lên
– Ê ê tôi nói đùa mà tính làm thật hả? – Yurius la lên – Tôi còn yếu lắm không bơi nổi đâu!
– Ha ha – Daniel cười – Tôi là pháp sư ánh sáng nha! Không biết hại người đâu! Ở bên này là bãi bồi, cạn lắm, bên dưới toàn sỏi không à!
Rồi cả hai đã đứng trước mé nước. Bàn chân của cả hai đang được những dợn nước trong xanh mơn man đùa nghịch làm dịu đi những mệt mỏi của một chuyến đi dài. Yurius nhìn những bụi hoa dại màu tím nhạt đung đưa theo gió mà chợt nhớ đến quê nhà cũng mọc nhiều những bông hoa này. Lúc ấy, chàng chẳng để tâm đến vẻ đẹp của chúng, thậm chí sự tồn tại của chúng nữa kìa. Yurius hỏi:
– Biết hoa gì không Daniel?
– Hoa dại chứ hoa gì – Daniel cười khà khà
– Ai chả biết hoa dại. – Yurius cũng cười – Tôi hỏi tên hoa ấy
– Thế thì tôi không rõ – Daniel nói – Đẹp thật nhỉ?- Hay đặt là hoa Daniel nhé? – Yurius đề nghị
– Cả hai chúng ta cùng nhìn thấy nó sao lại dùng có mỗi tên tôi? – Daniel không đồng ý
– À, vậy gọi là hoa Danirius nhé? – Yurius lại nói
– Ừa nghe cũng hay hay đó! – Daniel gật gù – Danirius, Danirius
– Hái giúp tôi một bông hoa Danirius nào – Yuirus nói
– Thôi rửa cho sạch cái đã rồi hoa hoè tính sau – Daniel gạt đi – Vịn hai tay lên vai tôi này!
– Để làm gì thế? – Yurius thắc mắc
Daniel không nói mà cầm hai tay của Yurius đặt lên vai mình rồi nhẹ nhàng mà nhanh nhẹn cởi từng cái cúc của chiếc áo Theca trắng lem luốc nhưng vẫn còn thấy được những viền cam. Khi Daniel cởi xong chiếc áo của Yurius quẳng xuống đất rồi thì trong khoảnh khắc ngắn ngủi Yurius mới hình dung ra diễn tiến tiếp theo. Chàng vội kêu lên:
– Ấy đừng!
Nhưng không kịp nữa, Daniel đã nhanh nhẹn tụt nốt cái quần Theca của Yurius. Ngay lập tức, Daniel lùi lại một bước và trân trân nhìn cả cơ thể trần truồng của Yurius đang lồ lộ trước mặt. Yurius cũng đứng im không nói một lời nào. Chàng đang bận chống chọi với một cảm giác mới đang xâm chiếm cơ thể. Cũng may cái cảm giác ấy vẫn còn nhỏ bé trong cái cơ thể chưa hồi phục sức lực. Lúc này Daniel đã thôi sững sờ và cất tiếng hỏi:
– Sao không mặc quần cụt?
– Bị ông làm trôi mất rồi – Yurius nói ngập ngừng
– Không còn cái nào à? – Daniel hỏi tiếp
– Còn có một cái mà cũng dơ rồi còn đâu!
Daniel không hỏi gì mà kéo Yurius ra chỗ nước sâu hơn rồi đỡ chàng ngồi xuống. Chàng pháp sư đưa hai tay vốc nước xối lên người Yurius cho trôi đi những cát bụi rồi lấy hai tay kì cọ quanh vai. Khi những da thịt của Daniel mơn trớn lên da thịt của Yurius cũng là lúc nuôi lớn thêm cái cảm giác mà Yurius đã kềm chế lúc nãy mà cũng là nuôi lớn thêm một vật khác đang chìm dưới lớp nước trong xanh.
Cái vật ấy ngày một vươn ra, cao lên và dập dềnh theo những di chuyển của dòng nước như muốn chạm vào chân của Daniel đang thi thoảng bước tới dịch lui tuỳ vào động tác chùi rửa mình mẩy cho Yurius. Chàng pháp sư lại vốc một mớ nước nữa xối lên vai Yurius rồi kỳ cọ quanh lưng và dần xuống mông. Bỗng nhiên không hẹn mà gặp, cả hai cùng kêu lên một tiếng:
– Oái!