Câu chuyện đầu tiên - Chương 25
25.
“Xin lỗi Hiệp, nhưng nhạc nền của bạn, tụi mình không chuẩn bị kịp.”
“Trời, vậy tính sao bây giờ?”
“Uhm, thì tụi mình vẫn còn bài song ca hôm trước mà, nhạc bài đó Trầm có mang nè.”
“Nhưng…”
“Đến giờ rồi kìa, ra lẹ đi Hiệp.”
….
Anh bước ra.
Anh nhìn cậu.
Trầm hát.
Anh hát.
“Xin lỗi!”
“Xin lỗi!”
…
Chỉ một bài hát cho cậu thôi, anh cũng làm không được, thật là tệ quá. Phía khán giả tối quá, anh không thể nhìn rõ biểu hiện trên mặt cậu, không biết cậu đang cảm thấy gì. Bài hát chưa kết thúc, Tuấn đã bỏ về. Anh hát cho xong câu cuối, rồi vội đuổi theo cậu. Tuấn học thể dục dở như vậy sao mà chạy nhanh quá chừng. Anh ra tới cổng, đã thấy Tuấn vừa đi khỏi. Trên một chiếc SH.
“Vĩnh?”
Sao cậu lại đi với hắn?
Cậu ghét hắn lắm cơ mà?
Anh lo lắng chạy đi tìm, biết tìm đâu bây giờ? Anh chạy đến nhà Vĩnh. Không có ai ở nhà. Tất nhiên rồi, mắc gì hắn đưa cậu về nhà hắn chứ.
Làm sao bây giờ?
Anh đành quay về nhà, chắc phải nhờ đến Tú thôi.
Lỡ như, lỡ như…
Tuấn đang ngồi trong hoa viên.
“Tuấn! Cậu ngồi ở đây sao? Tôi thấy cậu đi với…”
“Tôi kêu Vĩnh chở tôi về đây.”
“Hắn không làm gì cậu sao?”
“Làm gì là làm gì chứ? Anh nghĩ đi đâu vậy? Đừng quên chị tôi là xã hội đen đó”
“Về chuyện bài hát…”
“À. Bài hát hay lắm, hai người cũng đẹp đôi nữa. Chúc mừng.”
Tuấn không hề nhìn anh.
“Không phải như vậy, tại sao…cậu lại bỏ về sớm vậy?”
“Tôi mệt.”
“Thật ra…”
“Ủa, mà sao anh về sớm vậy? Tôi tưởng anh ở lại đi chơi với ai đó trong đội văn nghệ chứ?”
“Không có đâu..chỉ là…”
Anh ấp úng, nãy giờ anh định giải thích cái gì, nói cái gì cũng tự dưng lộn xộn hết trơn, về cái khoản ăn nói này anh đúng là dở tệ mà.
“…thật ra là…”
“A! Hai người sao về sớm vậy? Định đi riêng hả? Lãng mạn quá nha.”
Tú ở đâu xuất hiện làm Hiệp giật cả mình.
“Em mệt, lên nhà đi chị Hai.”
“Mày khùng hả, tao mới lết hết 10 tầng lầu xuống đây đó”[Bằng thang máy^^]
“Vậy em lên một mình.”
“Ê! Tuấn! Cái thằng quỷ.”
Cô lại nhìn Hiệp, nở nụ cười muôn thuở, “Anh thông cảm, nó khùng khùng vậy đó.”
NHẬT KÍ LÂM MINH TUẤN
7/10
20h33’
Mình bị khùng.