You can run but you can't hide - Chương 8
Chapter 8
Am I Gay?
Naruto mải miết chạy. Cậu hoàn toàn không biết mình đang chạy đi đâu và cái gì bất ổn đối với cậu. Là sự hoang mang, tức giận, suy sụp, hay là sự xấu hổ? Cậu không biết. Tất cả những gì cậu cảm thấy lúc này là.. cảm giác buồn nôn.
Sasuke ngốc nghếch. Là lỗi của cậu, chính cậu đã khiến cuộc đời tôi trở thành thế này! Tôi nguyền rủa cậu!
Có điều, một phần nào đó cậu không hề muốn oán giận Uchiha, chính xác hơn là cậu tự oán giận mình khi gần như bị cậu ta khuất phục.
Cậu đi chậm lại. Chợt có thứ gì đó rơi nhẹ xuống đầu. Cậu khẽ ngước mắt lên nhìn bầu trời đen kĩu kịt và những giọt nước đang thi nhau rơi xuống. Chẳng mấy chốc, cơn mưa bắt đầu trở nên nặng hạt.
Naruto vẫn đứng đó, mặc cho quần áo đang bị thấm nước. Giống như là một sự thanh tẩy và đó là thứ mà cậu cần ngay bây giờ. Cậu nhắm mắt lại và mặc cho màn mưa bủa vây lấy cậu.
Cậu đây rồi …
Naruto giật mình khi nhận ra một luồng chakra quen thuộc phát ra từ phía sau, cách cậu khoảng mươi bước chân. Cậu thở một cách khó khăn khi cảm nhận một ánh mắt đang chiếu xuyên qua người.
Không cần phải biết đó là ai.
Không ngoái lại, Naruto ngay tức thì cắm đầu cắm cổ chạy, thật xa khỏi cái bóng đằng sau.
“Mọi thứ rồi sẽ giống như tôi nói, cậu có thể chạy, nhưng không thể trốn được đâu, con chồn bé nhỏ ạ. ” Và ngay sau đó, cặp mắt sharingan lại được khởi động. Cuộc săn đuổi bắt đầu.
——-
Linh cảm cho Naruto biết Sasuke đang ở rất gần cậu.
“Khốn kiếp!” Cậu lớn tiếng rủa xả. Cậu tiếp tục chạy mà không biết là mình đang đi đâu.
Sasuke khẽ nhếch mép khi biết mình sắp bắt được con chồn nhỏ. Cậu cũng biết là mình sắp giành được thắng lợi. Những bước chân được sải dài hơn.
Sự hịên diện của Sasuke đang gần kề.
CHẾT TIỆT! Naruto tăng tốc lên.
Sasuke cười khùng khục khi cậu nhận thấy dobe đang tăng tốc. “Con chồn nhỏ đáng yêu này, cậu thật biết cách làm tôi sôi máu. Đừng hỏi tại sao tôi lại khao khát cậu đến thế?”
Tức giận và thở một cách khó nhọc, Naruto chạy vào khu rừng. Cậu không chắc là chân mình còn trụ được bao lâu. Khi mà trong đời cậu chưa từng chạy nhiều đến thế. Cậu bắt đầu cảm thấy mệt. Dù cậu có khả năng chịu đựng đến đâu thì cũng có giới hạn.
Tầm nhìn của cậu trở nên nhòa đi và cơn mưa cũng chẳng giúp được gì. Gò má trái của cậu bị một cành cây nhỏ cứa ngang và máu bắt đầu ứa ra thành dòng. Cậu mặc kệ và tiếp tục chạy.
Nhưng Naruto sớm nhận ra chẳng có ai theo sau cậu nữa. Cậu không còn nhận được chakra của Sasuke ở đằng sau. Cậu nhìn lại và không tìm thấy bóng dáng của Uchiha đâu nữa. Nhưng cậu vẫn tiếp tục chạy.
Tsk. Mình không thể để mắc bẫy. Hắn có lẽ đã giấu đi chakra.
Cậu xoay đầu lại phía trước và phát hiện một bóng người đang đứng cách cậu chỉ vài mét. Naruto định thần nhìn lại và nhận ra đó là ai.
ĐỪNG CÓ ĐÙA! Nội tâm Naruto gào lên hoảng loạn. Ồ vâng, cái bóng đó không ai khác ngoài Uchiha với nụ cười nhếch mép và hai tay giang rộng như muốn bảo “Đến-đây-nào-bé-cưng”.
Naruto cố gắng thắng lại, nhưng đã quá muộn. Cậu lao thẳng vào tay Uchiha.
May mắn thay, Sasuke xoay xở làm sao để đón lấy Naruto. Cả hai ngã xuống và lưng cậu va vào thân cây. Sức va chạm làm cậu khẽ co người lại vì đau. Nhưng cậu chẳng cần phải phàn nàn làm gì. Điều quan trọng cơ thể mái tóc vàng đang nằm gọn trong tay cậu.
Naruto khẽ rên rỉ khi cậu cố gắng ngồi thẳng dậy. Oww …chuyện gì thế này?
Nhưng ngay sau đó cậu nhận thấy mình đang tựa vào một vật không cứng cáp cũng chẳng mềm mại. Cậu từ từ ngẩng đầu lên và bắt gặp tia nhìn mang đầy dục vọng ánh lên từ đôi nhãn cầu quen thuộc.
“Bắt được cậu rồi. Giờ đến lượt cậu phải bị phạt.”
“SAO! Ở đâu ra chuyện đó?” Naruto hét lên và bắt đầu vùng vẫy.
Sasuke ra vẻ giả lơ và vô tình liếm môi một cách không tự chủ. Vì cậu đang ôm một Naruto ướt sũng trong tay, với những thớ cơ láng mịn dễ dàng thấy rõ qua lớp áo sơ mi trắng dán sát vào da thịt. Tất cả đều khiến dobe càng trở nên ngon lành, nhất là những lọn tóc vàng thấm nước mưa và rũ xuống trên gương mặt thiên thần, trông mềm mại và gợi cảm hơn bao giờ hết.
Naruto không thích nổi cái cách mà Sasuke nhìn mình. Cậu thét lên nho nhỏ khi một bàn tay đang lơ lửng trên mông cậu còn tay kia thì lần bên dưới lớp áo sơ mi của cậu.
Ôi không ! Không! Lẽ nào hắn định cưỡng ép mình!
Bất chợt ý nghĩ đó thoáng qua đầu cậu. Môi cậu khẽ nhếch lên. Sasuke tạm gián đoạn công việc của mình và nhìn cậu một cách lạ lẫm.
Naruto liền dùng tay của mình thực hiện một ấn chú cực kì quen thuộc. Cậu nhìn thẳng Uchiha đang hoang mang và kèm theo nụ cười cực kì gian xảo trước khi hét lớn. “XEM ĐÂY TEME! ”
“Kage Bushin no Jutsu!”
Mười phân thân Naruto đồng loạt xuất hiện và tấn công Sasuke. Còn Naruto thật thì nhân lúc Sasuke còn bận phản đòn liền chớp lấy cơ hội chạy biến. Đến khi Sasuke kiểm soát được tình hình thì cả Naruto lẫn phân thân đều biến mất theo các lối khác nhau.
Sasuke thở dài. Cậu vuốt mái tóc đen của mình và cười nhạt. “Rất thú vị, cực kì thú vị đấy dobe à. ”
——-
Nhà Naruto…
(RẦM!)
Naruto ngã phịch xuống sàn, cậu tựa lưng mình hẳn vào cửa và thở một cách nặng nhọc. Từng nhịp tim vang rõ ràng trong lồng ngực.. toàn thân cậu nhức nhối, đặc biệt là đôi chân như thể sắp đứt lìa ra. Chưa bao giờ trong đời cậu lại chạy điên cuồng như thế … mệt mỏi, cậu nằm lăn xuống sàn gỗ.
“Đáng ghét. (hộc) Đáng lẽ (hộc) mình nên (hộc) nghĩ đến chuyện này sớm hơn.”
Hơi thở cậu dần điều hoà trở lại, cậu lại ngồi dậy dựa vào cửa. Và chỉ trong một thoáng cậu lại bắt đầu nghĩ về người đồng đội tóc đen của mình.
Hmm… rốt cuộc mình phải làm sao để cậu ấy ngừng theo đuổi mình, biến mình thành vật sở hữu của cậu ấy. Ha, thật là.. mình tuyệt đối không thể trở thành thứ đồ chơi cho cậu ấy thoải mái đùa giỡn.
Nhưng.. khi cậu ấy chạm vào mình, a.. những cử chỉ ấy.. chưa từng có ai chạm vào mình như thế. Thật sự cũng chưa có ai từng hôn mình như thế. Ngoài trừ cậu ấy, chỉ duy nhất mình cậu ấy. Khốn kiếp.
Không… ý mình không phải vậy. Nhưng.. tại sao? Tại sao cậu ấy lại nhằm vào mình? Chết tiệt! Toàn bộ con gaí trên đời này đều sẵn lòng ngã vào người cậu ta! Thậm chí cả con trai cũng thế!
Ai mà không muốn con người nóng bỏng, khêu gợi, lạnh lùng, đẹp trai, mạnh mẽ ấy.. Ôi chúa ơi! Tại sao mình cứ lảm nhảm mấy điều này mãi? Mình hoàn toàn không quan tâm gì đến hắn! Một chút cũng không!
Khoan đã.. nhưng lỡ như cậu ấy thực sự … ĐƯỢC RỒI UZUMAKI! Đủ rồi! Không bao giờ có chuyện đó cả … vì cậu ta chỉ đùa giỡn với mày thôi, đó mới là sự thật!
Naruto thở dài buồn bã. “Dù sao đi nữa, có ai mà lại yêu một con quái vật chứ?”
“Tại sao không?”
Naruto ngẩng phắt đầu lên và nhìn thấy một Uchiha toàn thân ướt sũng nhưng vẫn hấp dẫn và điềm tĩnh với nụ cười nhếch mép gắn trên môi, cậu ta đang đứng trước mắt cậu, chỉ cách chừng 5 bước chân và đôi mắt đen đó như hút chặt lấy đôi mắt xanh của cậu.
Naruto vẫn bất động cho đến khi não bộ cậu bắt đầu hoạt động trở lại, nó bảo rằng đối thủ của cậu đang thật sự đứng đây chứ không phải cậu bị ảo giác.
“Teme! Sao cậu biết tôi ở đây, mà làm thế nào cậu vào đây được?” Naruto hét lên và chỉ tay về phía Uchiha một cách giận dữ.
“Cửa sổ phòng cậu không khoá và hình như cậu đã quên huyết kế giới hạn của tôi rồi phải không, dobe?” Sasuke nói đơn giản. Naruto tự vỗ trán vì sự ngu ngốc của mình.
Aiks! Tại sao mình có thể quên?ARGH! Baka Naruto! Rằng sharingan có thể dễ dàng phát hiện ra phân thân?
Đáng ghét. Từ nay về sau nhất định mình sẽ khoá hết tất cả mấy cái cửa, kể cả cửa sổ.
Sasuke tiến lại gần mái tóc vàng. Thấy vậy Naruto vội hấp tấp đứng dậy, lờ đi cả cơn đau buốt ở chân. “Đứng lại Sasuke!” Nhưng không ngờ Sasuke đứng lại thật, cậu ta khẽ nhướng một bên mày.
“Sao thế dobe. ”
Naruto trút một hơi thở nặng nhọc, cậu ráng lôi hết mọi can đảm trong người ra để giải quyết việc này dứt điểm một lần. Thứ nhất là vì cậu không còn đủ sức để chạy khỏi Uchiha nữa rồi. Thứ hai là vì cậu thực sự hoang mang về tình cảm của cậu ta là thật hay chỉ là đùa giỡn. Và cuối cùng, điều quan trọng nhất là về bản năng giới tính của cậu, liệu cậu có phải là gay hay không.
Naruto nhìn thật sâu vào đôi mắt đen kia để nói rằng, lần này cậu thật sự nghiêm túc và không làm bất cứ trò ngu ngốc nào nữa.
“Sasuke. Hãy chấm dứt mọi thứ đi. ” Uchiha vẫn im lặng, nhưng Naruto biết cậu ta vẫn đang nghe, nên cậu tiếp tục nói.
“Nhìn đây này. Tôi không biết là tại sao cậu lại làm thế với tôi, nhưng tôi thật sự mong là cậu hãy ngừng ngay đi. Tôi không muốn mình là đồ chơi cho cậu dùng xong rồi quẳng đi.” Cậu ngừng lại một lúc để xem biểu hiện của Sasuke. Vô cảm.
Naruto thở dài đầy vẻ thất vọng, cậu vuốt khẽ mái tóc ướt nhẹp của mình. Đồ ngoan cố.
“Nghe này. Có rất nhiều người bằng lòng để cho cậu quấy rối, thậm chí là have sex với cậu. Tại sao cậu không chọn họ? Tại sao lại là tôi? Cậu không biết là nếu cậu chọn tôi, cậu sẽ không thể có một cuộc sống bình thường như người khác. Sự thật là tôi không thể sinh cho cậu một vài người nối dõi! Cậu cần một cô gái để làm điều đó, mà tôi thì không phải là con gái.” Ngay lúc ấy, tim Naruto chợt đau nhói khi chính cậu phải nói ra những điều đó. Nhưng sự thật vẫn là sự thật.
Sasuke vẫn giữ im lặng và không hề nhúc nhích.
Naruto bước tới gần Uchiha, giữa hai người chỉ cách nhau một khoảng nhỏ.
“Cậu biết đấy Sasuke. Mọi thứ sẽ tốt hơn nếu cậu chịu dừng lại và tìm ai đó sẵn lòng để cậu chơi đùa với họ. Làm ơn để cho tôi yên. Và tôi nói điều này là lần cuối, tôi …không …phải …là …gay!”
“Nói dối.” Lời thì thầm khe khẽ thoát ra miệng Uchiha.
“Eh?” Naruto bối rối ngẩng đầu lên.
“Hehe. Cậu đúng là một kẻ nói dối Naruto.” Sasuke nhếch mép với vẻ khiêu khích.
Naruto giật mình và hét lên cáu tiết. “CẬU NÓI VẬY LÀ CÓ Ý GÌ UCHIHA?”
“Như cậu đã nghe. Cậu…là …một …kẻ …nói …dối.”
Cơn giận của Naruto cuối cùng cũng bùng qua giới hạn. “TÔI PHẢI GIẾT CẬU TEME!” Cậu túm chặt cơ thể người đồng đội, cả hai ngã lăn xuống sàn và lăn mấy vòng trong phòng khách. Naruto cố đấm vào giữa gương mặt với cái nhếch mép kia, nhưng đều bị cản lại hoặc trượt đi. Sasuke không thể nào hạnh phúc hơn được nữa, chọc cho dobe giật mình và giận dữ là một trong những trò tiêu khiển yêu thích của cậu. Nhìn chung cậu đúng là một kẻ tồi tệ toàn tập, và chắc là chỉ sau mỗi anh cậu.
Cuối cùng, Naruto cũng khoá chặt hai tay Sasuke xúông sàn và ngồi lên người cậu ta. Mặc dù đang là kẻ nằm dưới, Sasuke vẫn cười khiêu khích.
“Ồ …Naruchan bé bỏng của tôi lại muốn làm người chủ động à. Tốt thôi, chúng ta có thể hoán đổi viêc này bất cứ lúc nào cũng được.” Cậu trêu chọc. Nhưng cậu khựng lại ngay lập tức khi cảm thấy cái gì đó ươn ướt rơi xuống má cậu. Cậu chỉ nghĩ đó là nước rơi từ tóc Naruto, nhưng không phải. Gì thế này? Nước mắt.. ?
Cậu nhìn thật sâu vào mắt Naruto, và cảm thấy sốc. Lần đầu tiên trong đời cậu nhìn thấy Naruto khóc. Đôi mắt xanh xinh đẹp mà cậu luôn yêu đang mờ đi và nhoè nhoẹt nước mắt. Nó chẳng còn sáng và rõ như mọi lúc nữa.
“T-Teme. (hức) T-Tại sao cậu lại làm (hức) vậy với tôi?” Naruto thổn thức nói khi cậu cố ngăn những giọt nước mắt lại. Nhưng càng ngăn thì nước mắt lại càng trào ra.
“Cậu nghĩ điều đó buồn cười lắm sao? Cậu nghĩ là rất vui khi đùa giỡn với tình cảm của tôi phải không? Có phải cậu thích làm cho tôi xấu hổ trước mặt mọi người, bạn bè của tôi không? Heh. Tôi cá là cậu đúng như vậy. Tôi cá là cậu rất thích thú khi mà họ nhìn tôi giễu cợt, rằng ‘Nhìn kìa! Naruto là gay! Và nó đang cố biến Uchiha yêu quý cũng trở thành gay nốt!’ Cậu muốn người trong làng khinh bỉ tôi bao nhiêu để cậu có thể hài lòng đây?”
Naruto siết tay Uchiha mỗi lúc một chặt hơn khi cậu cố gắng dằn cảm xúc của mình xuống. Cậu không giờ muốn bộc lộ sự yếu đuối của mình trước Uchiha, nhưng chính xác là cậu đang như thế. Sasuke vẫn tỏ vẻ vô cảm khi cậu lắng nghe cẩn thận từng từ từng từ một của Naruto.
“Sasuke? Cậu.. thực sự ghét tôi đến thế sao?” Naruto hỏi một cách khó nhọc, vừa nhìn vào đôi mắt đen để tìm kiếm câu trả lời.
Bất chợt Sasuke lật ngược vị trí lại, lần này đến phiên cậu nằm trên Naruto.
Trước khi Naruto có thể la hét hay làm gì đó, môi Sasuke đã quấn chặt lấy môi cậu. Naruto nấc lên và cố gắng đẩy Sasuke ra nhưng cả hai tay cậu đều bị kẹp chặt. Thấy vậy cậu xoay đầu sang chỗ khác và phá vỡ nụ hôn thành công.
“D-dừng lại đi! Sasuke! Tôi không muốn như thế này nữa!” Sasuke ôm riết cậu thật chặt.
Naruto vẫn vùi mặt vào ngực cậu thổn thức. Sasuke thở dài. Tại sao rốt cuộc cậu phải làm công việc an ủi này? Không giống như một Uchiha thường ngày chút nào. Hơn nữa, đây không phải là việc nằm trong kế hoạch của cậu. Cậu nhẹ nhàng đứng dậy, và dìu Naruto đến ngồi xuống ghế sofa gần đấy. Vuốt nhẹ lưng dobe thật dịu dàng như muốn xoa dịu cậu ấy trước khi cậu nói tiếp.
“Dobe, tôi không bao giờ ghét cậu.” Cậu thì thầm khe khẽ.
“Nói dối. Cậu đang đùa giỡn với tôi.” Naruto siết chặt cổ áo Sasuke.
Sasuke lại thở dài. Đây cũng không nằm trong kế hoạch của cậu. Thật sự mà nói Naruto có thể là tên ngốc nhất mà cậu từng biết. Cậu vuốt ve má dobe và hướng cậu ấy nhìn thẳng vào cậu.
“Cậu ngốc thật, cậu có biết điều đó không dobe?” Naruto bối rối ngước đôi mắt sưng húp lên nhìn cậu, nước mắt vẫn rơi lã chã.
“C-Cậu nói vậy là sao?”
Sasuke nhếch mép và cúi người về phía trước và hôn phớt lên trán Naruto. “Con chồn ngốc này, cậu nghĩ rằng tôi đùa khi tôi nói sẽ khiến cậu thành người của tôi sao? Hmm…” Mặt Naruto lại chuyển màu đỏ thẫm trước âm thanh khàn khàn đó.
“C-Cậu đang đùa phải không?”
Sasuke cúi xúông hôn lên mắt trái của Naruto, nhẹ nhàng lau sạch những giọt nước mắt. Naruto kêu khẽ và nhắm chặt hai mắt lại. Sasuke tiếp tục làm thế với mắt bên phải trong khi tiếp tục thì thầm.
“Không. Tại sao tôi lại đùa về chuyện đó? Khi tôi đã bảo sẽ khiến cậu thành người của tôi… thì tôi sẽ thực hiện điều đó. Và sẽ không bao giờ từ bỏ cho đến khi đạt được mục đích của mình.” Một chút vẻ chiếm hữu ẩn chứa trong giọng nói đó, Naruto thở một cách nặng nề.
“Đừng quên rằng, Uchiha không bao giờ nói dối.” Cậu lần môi xuống dưới chóp mũi Naruto vừa vuốt ve những sợi lông mèo trên má một cách dịu dàng.
“N-Nhưng còn gia tộc của cậu! Không phải cậu cần-mmmmphh!” Sasuke vội cắt ngang bằng một nụ hôn nồng nhiệt khác. Cậu cắn nhẹ môi dưới dobe trước khi đẩy lưỡi mình vào sâu bên trong, nhấm nháp từng chút một cảm giác ngọt ngào.
Naruto rên nhẹ với những gì Uchiha đang làm, sục sạo trong mịêng cậu và những cái mơn trớn dồn dập bằng lưỡi. Sasuke cúi người xuống thấp để đẩy nụ hôn đi xa hơn, sâu hơn. Cậu không bao giờ đủ thoả mãn trong việc hôn dobe của mình, cậu luôn muốn nhiều hơn thế nữa. Naruto siết chặt cổ áo Sasuke để tự kìm chế mình không phải hôn trả lại.
Ôi chúa ơi. Cảm giác này thật tuyệt vời … CÁI GÌ! KHÔNG! Không tuyệt gì cả! Cậu ta chỉ đùa giỡn với cảm giác của mình! Nhưng, khoan.. mình đã quên là Uchiha không bao giờ nói dối.
Sasuke dứt nhẹ ra khỏi nụ hôn, khẽ thì thầm. “Tôi không quan tâm.”
“Hở ” Naruto ngơ ngác.
Sasuke cười khụt khịt và tiếp tục hôn dobe. “Tôi đã mất hứng thú với vịêc khôi phục gia tộc rồi.”
Ngay lập tức Naruto ngồi lùi lại và hoang mang nhìn Sasuke. Mình không nghe lầm chứ, người sống sót duy nhất, người kế thừa duy nhất của dòng họ Uchiha quyết định từ bỏ việc khôi phục gia tộc?
Naruto chạm tay lên trán Sasuke. “Cậu không bị ấm đầu chứ?”
Sasuke lắc đầu. “Không. Hoàn toàn bình thường.”
“N-nhưng tại sao? Đó không phải là một trong những mục tiêu của cậu sao?” Naruto phản đối.
“Bởi vì, usuratonkachi, tôi đã thay đổi quyết định lâu rồi, tôi không muốn làm chuyện đó nữa.”
“Nhưng còn người trong làng? Họ sẽ …” Sasuke cắt ngang.
“Họ có thể phản đối, la ó hay gì đi chăng nữa, tôi không quan tâm! Họ không có quyền bảo tôi làm gì cả! Giữa tôi và họ cũng chẳng có gì mắc nợ lẫn nhau!”
Naruto nhướn mày trước những lời tuyên bố này.
Những lời này thật không giống Uchiha chút nào. (Thở dài) Mình không tin là người trong làng sẽ vui vẻ với cái thông tin Uchiha yêu quý của họ là gay. Tệ hơn hơn là với một kẻ mang Kyuubi trong người. Naruto, cuộc đời mày đúng là cực kì thú vị chưa từng có.
“Nhưng Sasuke …họ sẽ không thích thú gì đâu, bởi vì tôi là một…” Lần này thì Sasuke thật sự nổi điên lên.
“ĐỦ RỒI NARUTO! Tôi không quan tâm cậu là Kyuubi hay là quái vật! Cậu là cậu Naruto, tên tóc vàng ngu ngốc đáng ghét mà tôi yêu điên cuồng từ đỉnh đầu đến gót chân NHỮNG ba năm trời, vậy đủ chưa!”
Naruto sững người trước sự thú nhận của Uchiha. Cậu ấy …yêu mình? Còn dám gọi mình là tên ngốc ! Đồ đần Teme!
Sasuke thầm nguyền rủa vì mình phải là người thú nhận trước. Nhưng thôi, cái gì xong thì cứ cho qua. Nhưng… liệu Naruto cũng yêu cậu như thế không?
Hn. Mà thôi, ai thèm quan tâm, không yêu thì mình cũng sẽ khiến cho cậu ta phải yêu, và chỉ yêu duy nhất mình mình. Kể cả vịêc mình phải sử dụng sức mạnh để đạt được điều đó.
Sasuke vòng tay quanh eo Naruto thật chặt khiến Naruto giật mình trở về hịên tại.
“Sa-Sasuke!” Cậu không còn biết gì nữa vì môi Sasuke đang chà sát trên môi cậu, vội vã và chiếm hữu.
“Cậu thuộc về tôi, chồn ngốc. Cơ thể, tâm hồn và cả trái tim của cậu, chỉ thuộc duy nhất mình tôi.” Cậu thì thầm giữa nụ hôn, và cơ thể mái tóc vàng run lên vì sự sung sướng. Naruto rên khe khẽ nhưng trong lòng cậu đang mỉm cười.
Từng phần trong cậu đang cảm nhận rằng Sasuke không hề đùa giỡn với cậu, và cậu ấy yêu cậu.. Cậu thật sự hạnh phúc vì điều đó, thậm chí kẻ đó có là tên Uchiha tồi tệ dê xồm đi chăng nữa.
Vậy mình là gay sao?
Sasuke liếm nhẹ cằm dobe và cắn nghịch lên nó. “Cái này cũng thuộc về tôi.” Gịong cậu khào khào.
Được rồi, dù nó có hơi kì quái một chút.
Naruto nói rõ ràng. “Oi teme, cậu không thể sở hữu được tôi đâu.”
Sasuke nhếch mép thật đểu. “Dĩ nhiên là tôi có thể. Cậu đã thuộc về tôi ngay từ lần đầu tôi để mắt tới cậu. Không ai có được cậu ngoại trừ tôi đâu.”
“Tsk. Đồ ích kỷ.” Naruto khịt mũi.
“Vì đó là cậu. Dù gì đi nữa, Uchiha có thể lấy bất cứ cái gì mà họ muốn. Và tôi chỉ muốn duy nhất mình cậu, con chồn xinh đẹp nhất trên đời.”
Naruto nhăn mặt như bị trước cái “nickname” mới của mình. Ewww …cậu ta làm như thể mình là con gái không bằng.
“Đồ bệnh hoạn.”
Sasuke cười khụt khịt. “Tôi biết mà, vì thế nên cậu mới yêu tôi.” Đoạn cậu cúi người xuống và tiếp tục chiếm lấy đôi môi thơm ngon kia. Không hiểu sao cậu yêu thích hương vị này đến thế.
Naruto buông lỏng người mà mặc cho Uchiha muốn làm gì tuỳ ý. Sự thật là cậu cũng thích được Sasuke hôn, thì không có lý do gì để cậu từ chối nó cả.
Được rồi, mình thừa nhận, mình là gay, hay bi cũng được, nghe cho nó đỡ hơn là gay.
(Thở dài) Vậy là mình khỏi phải chạy trốn gì nữa, tên teme tồi tệ ấy đã hoàn toàn hạ gục mình và sẽ tha hồ làm đủ thứ chuyện bậy bạ nhiều hơn nữa.
Có lẽ …có lẽ mình sẽ học cách yêu cậu ấy, thậm chí phải chấp nhận cả cái tính dê xồm đồi truỵ. Tuy nhiên …
“Ummm …Sasuke.” Naruto chặn nụ hôn lại khiến Sasuke thất vọng hết sức.
“Hmmm?” Sasuke liếm đôi môi đã sưng lên.
Naruto thở một hơi dài, cậu hỏi một câu đã muốn hỏi kể từ khi hai người bắt đầu thiết lập quan hệ với nhau.
“Tớ có thể là người nằm ở trên chứ?”
End chap 8.
Warning: Lemon.