Summary
Bà mẹ dù biết rằng điều bà bán tín bán nghi là có cơ sở nhưng vẫn không thể nào né tránh được cảm giác bị ngáng chân. Nước mắt bị vấp, nên ngã sõng xòai trên khuôn mặt. Mẹ đưa tay lên che miệng lại. Hà cảm thấy căm phẫn với chính sự yếu đuối của mình. Nó nghiến răng trong nỗi đau của một cuộc tình có quá nhiều hệ lụy không chỉ liên hệ đến một mình bản thân nó. Mẹ có lỗi gì đâu? Mẹ ơi! Hà nấc lên.
Người mẹ ngồi im như tựơng. Chị còn nói gì được nữa bây giờ. Chị không muốn con như thế. Với kiến thức sinh vật và những lần đọc tài liệu trong thời gian học lớp trung cấp y tá của mình, chị biết nguồn gốc của đồng tính luyến ái thật ra rất rộng, rất bao hàm. Và như thế không chỉ có tuyến nội tiết mà còn có cả những phạm trù tâm sinh lý hết sức phức tạp khác.
– Hà ơi! Dù sao con cũng vẫn là con của mẹ. – Chị muốn nói như thế với con nhưng không nói được. Cảm xúc đã khiến chị trở thành một người câm, lưỡi hòan tòan tê cứng.
– Mẹ à, con xin lỗi mẹ. – Hà lấy tay gạt nước mắt thật nhanh.
– Con không có lỗi. Không ai có lỗi trong vấn đề này cả. – Cô Mệ khóc theo con. Cô muốn nói thêm: chỉ có những điều kiện đã xô đẩy và hòan cảnh đã tạo nên những kinh nghiệm đau lòng chính chúng ta đều không muốn.
– Con sẽ cố gắng sống thật tốt để khỏi làm mẹ ưu phiền nữa.