Summary
Tôi thì biết mặt cậu ta rồi. Cần gì ảnh nữa. Nhưng mà tôi đã tham gia vào trò đóng kịch lừa dối này thì phải tham gia đến cùng thôi. Tôi đồng ý. Huy gửi cho tôi một bức ảnh. Kể ra cậu ta chụp ảnh ăn ảnh ra phết. Ở ngoài trong xấu hơn nhiều. Bức ảnh cậu ấy mặc áo vét hình như tham gia một lễ cưới thì phải. Cậu ta mặc đồ vet trong bệ vệ mà ra giáng ra sếp ra phết. Chẳng hiểu sao tôi muốn ôm lấy cái cơ thể nhiều thịt ấy. Chắc là êm lắm. Hi hi hi. Tôi tự cười một mình vì cái ý nghĩ kỳ quặc ấy của mình.
-BUZZ. Shock rồi hả?
-Em ra giáng sếp ghê.
-Em tham gia một buổi hội chợ nên mới ăn mặc như thế. Chứ còn em xấu hơn thế nhiều. Anh chắc là dễ thương hơn em nhỉ?
Tôi định nói là sẽ cho cậu ta xem ảnh nhưng lại nhớ ra mình là ai. Nên chỉ cười và nói:
-Anh cũng thường thôi không đẹp trai gì đâu
Trời ơi, tôi ngày càng lún sâu vào trò dối lừa này. Tôi phải làm sao đây. Tôi muốn gào lên rằng tôi chấp nhận làm bạn trai của chàng trai béo và xấu nhưng đáng trân trọng này. Nhưng tôi không thể vì tôi đã tham gia vào trò dối lừa này. Tôi sợ một lần nữa làm tổn thương con người đáng quý này. Không hiểu sao nước mắt tôi sắp trào ra.