Welcome to the homo club - Chương 12.1
Chap 12a
Phởn.Phởn.Phởn.Phởn.
Quỡn Quỡn Quỡn Quỡn
“ Thằng kia, dẹp cái mặt vênh kia đi cho tao!!!!!!!” Karin thét, đoạn đạp bàn bạn Kou cái rầm… Vèo vèo vèo…choang, xoảng, rầm. Cái bàn vút lên như thiên nga tung cánh, đoạn đập vô cái cửa kính rồi rớt xuống tầng trệt, vỡ nát thây.
“ Mày trâu vật vã, khéo hơn mafia “ bạn Kou chẹp miệng “ Mà tiện thể nói luôn, tao không có đền cái bàn với cái cửa kính đâu nhé. Bạn Kou học sinh nghèo vượt khó, hơn nữa bạn trong trắng vô tội. Bạn Karin đại gia tự móc tiền ra mà đền nhé “ Bạn hắt nốt ra cái câu nói còn dang dở.
“ MÀY!!!!!”
“ Tao sao??? Ganh tỵ hở, yes, oh yeah, bạn đã được cấp thêm 5 triệu yên tiền Học bổng năm hai, oh yes, bạn thủ khoa khối 10 và tháng vừa rồi bạn đạt điểm hạnh kiểm tuyệt đối do không đến muộn.” Bạn Kou nhăn nhở
“… Và bạn còn vớ luôn được một anh đẹp trai nhà giàu hào quang lấp lánh làm người yêu nữa~~~~~~” Karin dài giọng.
“ Yes, yes, that’s right, bạn đang yêu say đắm” bạn Kou nhăn nhở
‘______’
Đúng, bạn yêu bạn Shi, say đắm.
Giả như trong tháng thi cử vừa rồi, không có bạn Shi, khéo bạn đập đầu vào tường chết quách rồi.
Không có bạn Shi, chắc chắn tháng vừa rồi bạn không qua nổi, bạn sẽ gục gã, sụp đổ hoàn toàn ( Nỗi đau mất 5 triệu)
Ối bạn yêu bạn Shi lắm lắm.
Bằng tình yêu thiết tha bạn dành cho một cái đồng hồ quá xịn.
“ Con kia, làm sao mà mắt trợn trừng như ốc luộc thế????” Bạn Kou gắt khi cặp mắt của em Karin biến thành hai con ốc nhồi.
“… Mày yêu thật à?”
“ Không tin à? Thế nói thử xem mày định nghĩa tình yêu như thế nào???”
Karin kéo ghế đánh xoẹt, đoạn nó thả người rớt phich xuống ghế, vắt chéo chân rồi gõ tay lốc cóc lên bàn với một dáng vẻ, điệu bộ rất trầm ngâm.
“ Đầu tiên là, mày phải có thiện cảm với người đó, rất nhiều.”
“ Chậc, tao nói rồi, tao cực kì yêu quý người đó.” Đúng vậy, thiện cảm trào dâng mỗi khi bạn nghĩ đến 5 triệu vừa rót vào túi mình.
“ Hai là, nếu một ngày không được thấy, được nghe giọng nói của người ấy, mày sẽ rất nhớ, rất buồn.” Bạn Karin trầm trầm.
“ Không chỉ là nhớ, nếu không được gặp hoặc không được nghe giọng nói của người ấy, trái đất có nổ oành, nhân loại có toi sạch tao cũng chẳng quan tâm” (vì bận ngủ) “ chính xác hơn là rất có thể tao sẽ sớm phát rồ hoặc phát điên vì nỗi đau quằn quại” ( mất học bổng, mất việc làm, etc…)
“ Thứ ba là mày rất coi trọng người ấy, ngang hoặc hơn mạng sống của mày?”
“ Hơn thì không, nhưng mà nếu người đó không tồn tại, thì như đã nói ở trên, đời tao sẽ rất khốn đốn”. Bạn Kou nói với cả một nỗi kinh hoàng khi nhớ về quá khứ đau thương.
…
“ Ok, mày yêu rồi”” bạn Karin kết luận với một gương mặt đờ ra vì cả ngạc nhiên lẫn kinh hoàng.
“ Ờ, định nghĩa của mày có thế thôi à?” Bạn Kou ngơ ngác. Ơ, thế đúng là bạn yêu say đắm thật roài.
“ À quên, thế nếu ổng có người yêu, mày sẽ có cảm giác gì?”
*E là never có* Nó nhủ thầm.
“Có hơi buồn ( mất tiền hàng tháng), thật ra là không mong thế chút nào ( ít ra là cho đến hết 3 năm cấp 3. Nếu có người yêu rất có thể bạn Shi sẽ xao nhãng thậm chí tệ hơn là phá vỡ hợp đồng làm đồng hồ báo thức) nhưng chỉ cần người ấy hạnh phúc ( bịa cái này cho nó văn vẻ) và vẫn quan tâm đến tao là được ( đúng ra là vẫn làm tốt nhiệm vụ của một cái đồng hồ nhân tạo)” Bạn Kou đáp sau 5s suy ngẫm.
…
Mắt bạn Karin long lanh những lệ , như quảng cáo Viroto trên TV, bạn rút cái khăn ra chấm chấm hai cái rồi ngước nhìn bạn Kou âu yếm:
“ Mày yêu rồi, yêu bằng một tình yêu dâng hiến, sẵn sàng chịu thiệt thòi để người mày yêu được hạnh phúc *Hức Hức*, tao đã sai khi cho mày là động vật máu lạnh không biết yêu. Cho tao xin lỗi* bạn sụt sịt.
…
Bạn Kou lại cần chậu rồi.
Yêu bằng tình yêu dành cho một cái đồng hồ báo thức.
Èo,
Dù sao bạn cũng yêu bạn Shi nhiều~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Cùng lúc bạn Kou quay cái mặt phởn đi, thì bạn Karin móc di động ra và nhấn phím với tốc độ mà một bạn cày bàn phím nhiều như bạn Kou có nằm mơ cũng không có được:
“ Moi tin hoàn tất. Yêu rồi. Dù chuyện này thực sự rất khó tin.”
Message sent.
————–0o0————–
ZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZ
“ Tha lỗi cho tôi….”
ZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZ
“ Tôi không phải kẻ lạnh lẽo, vô tình, bậy bạ, thích ép buộc người khác….”
ZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZ
“ Cũng không muốn xâm hại gì đến cậu.”
ZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZ
“Chỉ là do dòng đời xô đẩy mà thôi….”
ZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZZ
Ừm.
Bạn lạnh.
Cả người bạn không hiểu sao nó run bần bật lên vì lạnh. Da gà da vịt nó nổi hết cả lên.
Tuy nhiên, phần dưới của bạn… nó lại … nóng.
Chết dở, không lẽ bạn đã rơi vào thời kì của những giấc mơ “ẩm ướt”?
Ôi thôi thì, chuyện thường ngày của chuyện dậy thì.
Ơ mà này.
Mơ mộng gì mà thần kinh bạn hoạt động tốt thế này.
Bạn có thể cảm nhận rât rõ những cơn gió lùa trên da thịt, cảm thấy mồ hôi dấp dính chỗ ven đùi, quan trọng hơn là bạn có thể nhận thức một cách rõ ràng bằng tất cả giác quan một xúc cảm chân thực và vô cùng sống động xuất phát từ cục cưng yêu dấu…
Rõ ràng là nó đang bị Sờ mó.
…………………………………………�� � � �…………………………..
“ Rầm”
Oh yeah, bạn Kou đã phát huy bản lĩnh của chân tuy không dài nhưng không ngắn, và đạp một phát thật ngoạn mục bất cứ cái gì đó đang làm gì đó-mà-bạn-thực-sự-không-muốn-biết-rốt-cuộc-là-làm-gì xuống khỏi cơ thể bạn. Bạn mở mắt và vớ luôn cái đèn trên tủ ném vào hướng có cái mà mình vừa đạp.
Dĩ nhiên là một tiếng choang hành tráng vang lên và tiếp theo là tiếng một ai đó rú lên đau đớn.
Việc đầu tiên nạn nhân làm là kiểm tra thương tích của mình, trong một vụ án, việc kiểm tra tổn thương và mất mát của nạn nhân luôn là ưu tiên hàng đầu trước khi thực hiện điều tra. Well, không có tổn thương về thể xác nào đáng kể, ngoại trừ việc từ vai trắng nõn nà đến chân trắng ngọc ngà của bạn lừa đều không có tấm da nào che phủ, và bạn đang gặp một vấn đề vô cùng nghiêm trọng là cơ thể đang nhớ anh Wiliam Cường da diết.
Tuy nhiên dựa theo hiện trường thì không có thứ dung dịch trăng trắng đục đục nào khả nghi trên giường, và bàn tọa của bạn cũng không hề ê ẩm.
Tem vẫn còn.
Sau khi đảm bảo được rằng những tổn thương về tinh thần và vật chất của bạn không phải là quá nghiêm trọng. Lừa-kun quyết định bắt đầu tiến hành công cuộc chữa lành vết thương trong tim mình bằng con đường đòi lại công lý.
Bạn quấn ga giường quanh người, rồi vớ lấy cái ghế đẩu cạnh giường và dấn thân vào con đường tìm lẽ phải ving quang.
“ Rầm”
Hung thủ ( nạn nhân mới) thoát nạn trong đường tớ kẽ tóc. Lăn mình một cách điệu nghệ, hắn nhanh chóng nép vô ngóc tường với cái đầu ròng ròng máu tươi do mảnh vỡ của cái đèn bàn. Bỏ lại một mớ huy hoàng gỗ vụn trên sàn, trong đó có những thanh dài ngoằng với những đầu đinh 3 tấc mới nhô ra khỏi mối nối, hứa hen một quả chùy nhân tạo với sức công phá khó lường.
Ồ không, sao lừa bỏ qua món quà trời cho đó được, bạn cầm nó lên với một nụ cười độc địa khó ngờ.
“ Nghe… nghe tôi giải thích đã…” Tiếng con gì đó run lên cầm cập, băng giá từ đâu đó ùa về, nhưng trước sức nóng của cơn giận dữ từ lừa thì chúng nhanh chóng chuyển thành… vũng nước.
Một nụ cười hiền từ trên môi, bạn lừa vung cái chùy gỗ tự chế lên và tiến lại gần đống tuyết vụn đang nương náu mép tường…
“… Làm… làm ơn…” Có con gì đó sắp về với chúa vĩng hằng
“ Ô thế được rồi, nhanh gọn nhé, anh vừa làm gì tôi?” Bạn lừa nhanh chóng xụi lơ sau khi nhớ ra mình hiện không có đồng hồ thay thế. Well, dù gì bạn cũng còn tem.
“……….”
Im lặng 15 s
“ Sờ mờ”
“…. Lý do?” Bạn lừa đang cân nhắc những tổn thất mà lương tâm sẽ phải chịu khi phá hỏng cái đồng hồ quý giá, rất có thể lương tâm bạn vẫn có thể vượt qua.
“ Cậu biết bố tôi rồi đúng không?”
“ Ờ, đã gặp, đã nhớ, đã biết thế nào là “ấn tượng khó phai””
“ Biết tư tưởng của ông ấy rồi đúng không?”
“ … Finding true love???” Bạn nuốt nước bọt.
“ Through true xxx…” Bạn băng nói với vẻ mặt tái tê đau đớn.
Bạn lừa có linh cảm xấu…
Rất xấu…
“ Và tôi, thằng con trai độc nhất của ông, sau 17 năm sống đời phòng không, cuối cùng đã tuyên bố mình có người yêu, dĩ nhiên ông quá hạnh phúc, thậm chí chấp nhận cả sự thật phũ phàng là người yêu con trai mình cũng là một thằng đực rựa. Với tư tưởng vĩ đại về tình yêu đích thực không biên giới, không tuổi tác, và theo châm ngôn mới nhất thì là không giới tính.”
“…”
“ Và với tư cách một người cha yêu con hết mực, ông hết sức nhiệt tình hỏi han chuyện tình củm của tôi, và câu đầu tiên mà ông hỏi, cậu đoán thứ xem là gì?”- Núi băng ngước lên với một nụ cười cay đắng.
“ … 3 chấm hay 4 chấm à?” Năng lực tâm linh của bạn Kou quả thật siêu phàm.
“ … Chuyện que và lỗ, chuyện chìa và ổ…”
“ … Rồi sao?”
“ Rồi thì tôi lại lỡ ngây thơ chân thật thừa nhận với ổng là “một tình yêu trong sáng”, tức thì ổng nổi trận lôi đình rồi giáo huấn hẳn cho tôi một bài về “sự thăng hoa của ái tình” etc, về cái gì đó như là nỗi nhục khi ở tuổi ổng làm bố thì tôi vẫn còn chưa phải là một thằng đàn ông đích thực.”- Núi băng nhún vai với vẻ mặt nửa cười nửa mếu.
“ Đấy là lý do để anh hại đời trai tôi à”. Bạn Kou nói, lòng đấy dằn vặt vì không biết nên đấm hay nên xoa.
“ Thề với cậu, bằng cả linh hồn và trái tim này, nhìn vào mắt tôi coi * bạn Kou lẩm bẩm, con ngươi vẫn đen sì có gì khác đâu mà coi*. Tôi thề là tôi chỉ định dừng lại ở level B chứ không có ý định xâm nhập gì hết cả. Thề mà, đừng nhìn tôi như thế. Tôi còn đóng bộ nguyên xi nè, đã tháo cái nút áo, kéo cái zip quần tí nào đâu , làm ăn gì được.”
*Cũng có thể là anh chưa kịp cởi…* thôi thì bạn Kou tin cái đồng hồ một lần .-.
“ Phụ thân quý hóa của tôi đòi bằng chứng … của sự hoạt động của chìa khóa… tức là cần một lọ… dung dịch.”
“ Hả?”
“… Thứ mà cái chìa nó tiết ra ấy …” Bạn băng nhăn nhó
“… Ơ… được rồi…”
“ Thề là tôi chỉ định lên hết level B!!!!” Ban Băng nghiêm túc.
Ôi thôi bạn Lừa đầu hàng, dù gì cũng đã phóng lao, thì phải đâm theo lao vậy. Đã hứa giúp người ta thì phải giúp cho trót thôi. Dù sao bạn Shi cũng là cái đồng hồ vô cùng yêu quý của bạn.
“ Thế sao không nhờ thẳng tôi mà phải động chân động tay thế…” bạn lừa liếm mép. Dù gì hành vi của bạn Shi cũng là không được sự đồng ý của bạn. Không phải bạn quá đáng à nha.
“… Ngại. Tôi định làm xong rồi mặc lại đồ cho cậu… Coi như không có chuyện gì… Chả lẽ lại nhảy ra bảo :”Em ơi cho anh xin một lọ dịch đi em.” Bạn băng nhăn nhó.
…………………………………………�� � � �……………………………
Well, bây giờ bạn Kou có thể đến gặp anh Wiliam Cường rồi đưa cho bạn Shi cái mà bạn cần. Tuy nhiên không rõ vì lý do gì , sự bệnh hoạn luôn theo gót bạn Shi đến bên bạn lừa.
“ Sao lại phải là tôi?”
“ Ơ…?” Núi băng ngơ ngác.
“ Dịch thì dịch của ai mà chả là dịch. Sao anh không tự xử á? Có anh Wiliam Cường đằng kia kìa? Thôi thì muối mặt một lần về bảo với bố là con làm lỗ, ứ phải chìa, … coi như nhịn nhục một lần cho muôn đời bình an, nhỉ?”
“…”
“Sao?”
….
“Sợ mất danh dự á? Thế không lo cho cái danh dự của tôi à?”
“oi o … iet…cách…t…x…” Có tiếng ai đó lí nha lí nhí….
“ Gì cơ???”
“ Tôi… không biết cách… tự xử…..” bạn băng nói với cái mặt đang so màu với gấc….
…………………………………………�� � � �………………………………………�� � �� ��…
Trên đời quả thật luôn có những con gà công nghiệp. Và đây là một trong những con gà công nghiệp hiếm hoi của thế kỉ 20, rất có thể là con gà công nghiệp duy nhất, mà không, thứ hai, mà kinh nghiệm còn kém cỏi hơn các bác công nhân mỏ thế khỉ 17.
Thôi thì….
Bạn Kou nhanh chóng lướt đến bên cái máy tính nối mạng trong phòng , bật google.com.jp. bạn nhanh chóng gõ từ khóa “masturbation” rồi thì quăng thẳng nó vô mặt băng giá….
“ … Học đi. Tự xử đi… nẫu ruột… thế lỡ ông ấy hỏi cho một câu quy trình 3 chấm như thế nào thì chắc chết quay đơ ha.”
Ô vâng, mặt bạn Shi giờ là một quá bóng mang màu của máu.
Chap12b
Bạn Kou lượn đi Gameboy advance. Mặc kệ cho bạn Shi ôm đống link “kĩ thuật”, bạn vừa chơi vừa lẩm bẩm, đời này quả không thiếu gia cầm.
Sau khi phá đảo, bạn ném quách nó sang một bên rồi ra coi công trình nghiên cứu của bạn Shi.
Bạn Shi đang có một sắc diện khó tả.
Mắt lờ đờ kinh hoàng, môi lắp bắp, những ngón tay run rấy, có vẻ như bạn đã hóa đá trước màn hình.
……
Bạn Kou lướt qua và…
Đập vào bạn là cái gì đó “vô cùng sống động và rõ nét”.
Bạn nhanh chóng rút phích cắm điện và đập nguyên cái gối vào đầu bạn gia cầm số 2.
“ ANH LÀM CÁI TRÒ GÌ MÀ BẬT RA CÁI NÀY THẾ?????? “
“..V…vì…cậu…bảo…có…thể….bố …sẽ…hỏi….về…quy…trình…kĩ…thu ật…nên…tôi..click…Nhưng…. Đâu…dè….link…có….kèm….vi…de…o�� � � �”
Bạn băng mắt trợn trừng môi lắp bắp kinh hoàng.
Hãy tạ ơn chúa là trong 10 năm trời tỏa sáng của đời gà, cũng không thiếu những đàn chim muốn đi tìm vầng hào quang chói lóa. Đâm ra bạn Kou cũng đã phải gánh không ít những món quà mang tính chất… mà ta không tiện nói ra. Thế nên trong lúc này, bụng bạn không đến nỗi quặn từng cơn gào thét.
Nhưng với bạn Shi…có lẽ là quá sức…
“ Trong kia có chậu, xô, khăn giấy, nước súc miệng, cả xà phòng nữa”. bạn lừa vỗ về an ủi bạn băng, đoạn chỉ thẳng vào anh WC thân mến.
Một bóng người lao vọt đi trong gió.
Và bạn lừa biết, hôm nay, anh Wiliam có thể phát huy toàn bộ công dụng vốn có của mình.
15 phút sau.
Núi băng đã có thứ mình cần có.
—————————o0o————————–
Một ngày đẹp trời, bạn lừa lướt đến lớp học thương yêu và gặp lại anh chó điên thân mến. Lần này trở về, hoa cỏ mùa xuân quấn gót anh luôn, và sát khí của anh…, nó đã tiêu gần hết.
“ Chào” bạn Kaname tiến lên rạng rỡ nắng xuân.
“ Chào”. Bạn Kou tươi tắn đáp lại, lòng tự hỏi hai ông này đã làm trò gì trong bệnh viện.
“ Nghe nói cậu với thằng Shi đã thành đôi.”
Một lần nữa, bạn lừa thán phục hệ miễn dịch, đã khiến bạn không sặc trà.
“Errr…Ờ, có vẻ là như thế” bạn nhăn nhở.
“ Cậu nghiêm túc với thằng Shi chứ” bạn Kan đổi giọng nghiêm trọng.
“ Coi trọng hơn hầu hết các thứ trên đời này.” Đồng hồ mến thương.
“Tốt” , và rồi thì bạn Kaname lượn về với thiên nhiên yêu dấu.
—————–o0o—————
“ Tình hình thế nào?”
Bạn Kou chọc bạn Shi hỏi nhỏ, 3 kẻ còn lại trong Clb vì những lý do nào đó đã lượn đi đâu đó mất tăm.
“ Ổn rồi…”
Bạn Băng thở dài. Trông mặt như già thêm chục tuổi, Đoạn bạn thò tay lục túi áo túi quần bạn Kou, một cử chỉ rất gần với Sờ mờ hay cao cấp hơn là sàm sỡ.
“ Làm cái trò gì thế? Đạp giờ!” Bạn Kou nói , đoạn co cẳng đạp bạn Shi đi thật.
“… Ngô luộc? Khoai nướng? Lạc rang? Tàu hũ?????”
“… Này thì lạc.”
“Hè Hè….”
Tèn tén ten
Tình tính ting
Tàng táng tang.
Cửa phòng sinh hoạt bật mở, và bạn Shi nhanh chóng hắt xì trước mùi thơm nao nức của…
Hoa hồng.
Mr.Kai như bước ra từ không khí.
Trước quang cảnh con trai mình nằm dưới đất tay giơ lên như cầu xin điều gì đó, còn em-có-thể-là-bạn-zai-con-trai-mình nằm trên giường với điệu bộ của nữ hoàng (nằm vắt chân, cho tay vào túi chuẩn bị rút ra gói lạc), Mr có vẻ phật ý và e hèm ba bốn cái. Thế là nhanh như chảo chớp, bạn Shi đứng lên và với điệu bộ xì tai cun quen thuộc, bạn tóm eo bạn Kou và thì thào: “Kịch, em.”
Ơ thế thì lại bản năng nghệ thuật, bạn Kou nở nụ cười lấp lóa:
“Cháu chào bác ạ” bạn thấy quanh mình cũng tóe lóe hào quang *nhân tạo*
“… Bác muốn nói chuyện với cháu.”
“Dạ, vâng ạ”.
“ Bác đã biết chuyện cháu với thằng Shigeru nhà bác” Mr nói với vẻ mặt đăm chiêu.
“ Cháu biết ạ”. Bạn Kou chuyển sang mode “dạt dào tình cảm”
“… Ta hỏi cháu một câu. Cháu thích con trai bác thật chứ?” Mr nói với vẻ mặt của con sư tử sắp vồ mồi.
“ Quan trọng hơn hầu hết mọi thứ trong cuộc đời cháu ạ.” Bạn Kou dạt dào tình cảm
* Ít ra câu này, bạn rất rất rất rất rất thật lòng*
Bạn Shi thở cái phù nhẹ nhõm, lòng thầm cảm phục bản năng nghệ thuật của bạn lừa. Còn Mít-tơ thì gật gù ra chiều tâm đắc lắm:
“ Hầu hết, chứ không phải toàn bộ… rất thật lòng, rất chân thực *ấy, chỉ là cháu có những thứ yêu thích hơn đồng hồ thôi bác ơi* một tình yêu chân thực không chút giả dối *chậu…*”
Và rồi Mít-tờ nhìn nó đắm đuối, đoạn cầm tay bạn Shi đặt vào tay nó, nói một câu thường được nghe trong mấy cái nhà thờ:
“ Bác trao con trai bác cho cháu”.
“ Ơ, dạ vâng”. Bạn Kou lắp bắp, bắt đầu cảm thấy tay mình mướt mồ hôi. Ấy chết, đừng ràng buộc cháu với trách nhiệm bác ơi, cháu là cháu sợ sau này mang tiếng lắm.
“ Cứ như… bố trao con gái vào con rể” bạn Kou quay qua bạn Shi thủ thỉ.
Ôi thôi, da mặt bạn Shi lúc nào chả hồng hào.
“ Vốn ta cũng không tin tưởng vào thằng Shi lắm, ta sợ nó nhờ cháu lừa ta *giật mình thon thót* . Thế nên sau… vụ bằng chứng đợt trước, ta đã gắn một cái máy nghe lén trong phòng sinh hoạt…”
WHAT???????????????????????????
Có 4 con ốc nhồi kìa!
“ Ban đầu thú thật là ta hết sức thất vọng và nghi ngờ, vì hai đứa ăn nói với nhau lỗ mãng quá, lại suốt ngày đồ ăn này đồ ăn kia, chẳng tình tứ gì cả *lạy bố, tình đâu mà đòi tứ*”
*chấm chấm mồ hôi hột*….
“ Nhưng đến cuộn băng ngày hôm qua thì ta bị thuyết phục hoàn toàn!!!!” Mr nói, đoạn giơ một cái băng cát –sét ra thảy cho bạn Kou, “ Có điều… nhớ là đây là nơi công cộng nhé!”
‘____________________’
“ Thôi, ta bận rồi, đi đây, hai đứa mạnh giỏi nhé” Và rồi ngài tan biến cùng muôn hoa…. Thật ra là lướt qua cửa với tốc độ trung bình của âm thanh và ánh sáng.
………………………………………..
“ Băng gì?” bạn Kou ngước nhìn bạn Shi đầy nghi hoặc.
“ Ai biết” bạn Shi ngơ ngác ngó sang.
“… Hôm qua mình diễn Romeo và juliet à?”
“Bậy nào, tôi không có mắc chững mộng du!”…….
“… Thôi nghe cái đã….”
Và bạn Kou tiến ra cái đài yêu dấu.
SRRRRRZZZZ
“AH……………..”
…………………………………………�� � � �………….
“AH! Ahhh!”
…………………………………………�� � � �……………..
“ Hmmph…. Uhm…AHHHHHHHH!”
… Đừng bảo là … nhá…
“ Dừ…
Dừng lại!!!!!”
Có tiếng lõng bõng gì đấy….
“ Thả lỏng đi em. Hít sâu vào… đúng rồi thở đều ra…”
“ Đừng mà… không được đâu…”
Có tiếng ai đó cười cười.
“ … Có phải lần đầu đâu mà… chịu khó đi…”
Well, tiếng cọ xát của áo quần, sột xoạt của động chạm da thịt, những tiếng thở nặng nề và nồng mùi nhục dục hòa với những tiếng rên rỉ đầy hoan lạc….mà theo vốn hiểu biết nông cạn của bạn Kou thì đấy là âm thanh của chốn sau rèm. Và dựa theo những câu kiểu “ hai ngón rồi” thì bạn tạm hiểu là đang trong giai đoạn chuẩn bị xơi… và em nằm dưới hoặc là một nàng hơi bị “chặt” hoặc 100% là…
Cũng đực rựa như bạn nằm trên.
Bạn lừa sau một hồi nghe những âm thanh nhạy cảm thì liếc sang bạn Shi bằng cặp mắt thương cảm. Nếu là cách đây 2 hôm, có lẽ bạn Shi sẽ tưởng đây là một cuộc hành xác, nhưng sau “tai nạn Internet” ngày hôm trước thì chắc là bạn không những hiểu được cái gì đang diễn ra, mà còn nắm được giới tính của hai đương sự.
Và quả thật là mặt bạn băng đang tai tái hồng hồng.
Bạn Kou quyết định tắt băng do hiện tại không có nhu cầu gặp anh Wiliam Cường một tí tẹo nào hết. Và bạn lại càng không muốn cõng bạn Shi đến phòng y tế xin thuốc an thần.
Nhưng đúng lúc này thì lại có một giọng nam trầm thủ thỉ:
“ Anh yêu em… Ryuuji…”
…………………………………………�� � � �………………………………………�� � �� ��…
“XXXX!!!!!!!!!!!!!!”
………………………
…
Bạn Shi chính thức thừa nhận….
Chưa bao giờ bạn thấy một con quái vật nào đáng sợ hơn thế.
Cầu cho XXXX-san được chết toàn thây….