Vụng Trộm Với Ba Vợ - CHƯƠNG 15
Sáng hôm sau, cả nhà dậy sớm.
Lực thì đi mua đồ ăn sáng, ông Tuấn thì dọn dẹp nhà cửa gọn gàng.
Cả gia đình cùng nhau ăn sáng xong, Lực thay đồ đi làm.
Tuấn ở nhà phụ chăm Linh, loay hoay mấy việc lặt vặt, thoáng chốc trời đã tối.
Đúng sáu giờ, Lực đi làm về, tay xách theo túi đồ ăn.
Ông Tuấn nhận lấy, bỏ lên bếp hâm nóng. Lực thì đi tắm rửa. Cả nhà quây quần bên mâm cơm, vừa ăn vừa trò chuyện.
Bất ngờ, chuông cửa vang lên.
Lực đặt chén xuống, bước ra mở cửa.
Một người đàn ông cao to, da bánh mật, mặc áo thun bó sát lộ rõ cơ bắp săn chắc, bước vào.
“Chào chú, chắc chú là bố vợ của thằng Lực hả?” – Mạnh nhoẻn cười, giọng trầm.
“Con là…?” – Ông Tuấn nhíu mày, ánh mắt dò xét.
“Dạ, con là Mạnh, anh trai của thằng Lực.” – Mạnh đáp tự tin.
“À, ừ. Vô ăn cơm chung đi con.” – Ông Tuấn gật đầu, đưa tay mời.
Cả nhà sắp thêm chén đũa. Trong bữa cơm, Tuấn vừa gắp thức ăn vừa hỏi
“Con ở đâu? Có vợ con gì chưa?” – Ông Tuấn tò mò.
“Dạ, con ở gần đây. Con có vợ với hai đứa nhỏ rồi. Đang tính có đứa thứ ba mà vợ con không chịu.” – Mạnh vừa trả lời vừa cười, bắp tay nổi gân khi nhấc chén rượu.
“Hôm nay anh qua đây làm gì?” – Lực hỏi, liếc anh trai.
“Vợ chồng cãi nhau, Anh bị đuổi ra khỏi nhà nên qua đây xin ở nhờ vài bữa. Anh ngủ đâu cũng được, ngoài sofa cũng được.” – Mạnh cười xòa, giọng như không để tâm.
Ông Tuấn chống đũa, buông lời bâng quơ
“Nhà có hai anh em, đứa tên Lực, đứa tên Mạnh… nghe cũng hay ha.” – Ông Tuấn nói, mắt vẫn liếc nhanh thân hình vạm vỡ kia.
Mạnh nhếch mép, giọng cố tình chọc ghẹo:
“Dạ, đúng rồi. Con Mạnh… đúng nghĩa đen luôn đó chú.” – Mạnh cười, ánh mắt lấp lửng.
“Khụ khụ…” – Ông Tuấn sặc, ho mấy tiếng, mặt đỏ lựng.
“Thôi, ăn nhanh đi, tối rồi. Ăn xong còn dọn dẹp.” – Lực chen ngang, giọng nghiêm lại.
Ăn uống xong xuôi, Linh vì mang thai nên mệt, vào phòng nằm ngủ sớm. Trong nhà chỉ còn lại ba người đàn ông ngồi ở phòng khách, vừa nhâm nhi trà vừa nói chuyện.
“Anh với vợ cãi nhau về chuyện gì mà dữ vậy?” – Lực tựa người ra ghế, hỏi ông anh trai.
“Thì cũng tại nhu cầu cao quá thôi.” – Mạnh nhếch môi cười nhẹ – “Anh lúc nào cũng muốn làm tình, mà vợ sau khi đẻ đứa thứ hai tới giờ thì không cho anh đụng vào nữa. Nay hai vợ chồng cãi lớn, đỉnh điểm nên mới bị đuổi ra khỏi nhà nè.”
“Đúng là chuyện vợ chồng khó nói thiệt.” – Ông Tuấn gật gù – “Nhưng mà con không đi chơi với mấy cô khác là hay rồi.”
Mạnh húp ngụm trà, rồi liếc sang Lực.
“Vợ đang ở cữ chắc em cũng khó chịu, bứt rứt lắm ha? Không có chỗ xả mà.”
“Cũng có gì đâu, nhịn chút thôi mà.” – Lực cười xòa – “Nếu nói khổ chắc phải nói tới ba vợ em nè. Vợ mất nhiều năm rồi, có ai để xả đâu.”
“Đúng rồi, thời gian đầu cũng khó khăn.” – Ông Tuấn chống tay lên gối, cười nhạt – “Nhưng giờ cũng ổn rồi, tại tìm được thú vui mới rồi.”
Ba người đàn ông nhìn nhau cười, không khí có phần nhẹ nhõm hơn.
Sau một hồi tán gẫu, Lực dìu ông Tuấn vào phòng.
Mạnh thì nằm dài ra sofa, cầm điện thoại bấm tới khuya.
Vào đến phòng, ông Tuấn ngồi xuống mép giường, thở dài một cái.
“Vậy là khỏi hành sự luôn rồi.” – Ông Tuấn nhíu mày, giọng nửa tiếc nuối nửa bất lực.
“Ai nói với ba vậy?” – Lực khép cửa lại, bước từng bước chậm mà chắc tới gần – “Hôm nay con phải chơi ba tới bến.”
“Nhưng… anh trai con ở đây rồi, sao làm được…” – Ông Tuấn khẽ quay đầu, lo lắng.
“Ba bé bé cái mồm lại là được.” – Lực cúi xuống thì thầm, đứng chắn ngay trước mặt ông Tuấn.
Do ông Tuấn đang ngồi, tầm mắt ông vừa đúng ngang chỗ quần cộm của Lực, căng chĩa thẳng ra. Ông Tuấn nuốt nước bọt, mắt lảng đi chỗ khác.
“Thấy chưa.” – Lực nhếch mép cười đểu, chỉ tay xuống chỗ đang cứng ngắc căng tức – “Còn không mau cởi ra.”
“Ừm…” – Ông Tuấn run tay tháo khóa quần Lực, lôi ra cái con cặc cứng ngắc, nóng hổi.
Không kìm nổi, ông cúi xuống há miệng, ngấu nghiến lấy nó.
Miệng ông vừa mở ra đã căng chật, đầu lưỡi quấn vòng quanh, hút mạnh như muốn rút cạn. Ông nuốt lấy, kéo ra rồi lại đẩy sâu vào, nhịp gấp gáp tham lam, nước dãi tràn ra mép.
“Giỏi đó ba…” – Lực gằn giọng, mắt nheo lại khoái trá, tay chụp lấy sau gáy đẩy ép thêm.
Chỉ được một lúc, Lực bất ngờ ấn ông Tuấn nằm ngửa xuống giường.
Lực đè lên, môi kẹp lấy môi, cháo lưỡi ướt át.
Tiếng mút chùn chụt vang lên khi lưỡi hai người xoắn chặt.
“Ư…” – Ông Tuấn thở hổn hển khi Lực hôn tràn xuống tai, lướt xuống cổ, rồi chậm rãi hạ thấp xuống lồng ngực.
Lực há miệng ngoạm lấy một đầu ti, cắn nhẹ rồi hút, tay kia bóp mạnh vú còn lại, vừa bóp vừa vặn như trêu ngươi.
“Á…” – Ông Tuấn rên nhỏ, tay bấu ga giường.
Chưa dừng lại, Lực dùng lưỡi rê dọc bụng săn chắc của ông, để lại vệt ướt nóng hổi. Hắn vừa làm vừa kéo quần ông xuống, cởi sạch sẽ.
Cái của ông Tuấn lộ ra, cứng đơ Lực nhếch mép, cúi xuống há miệng trùm lấy.
Miệng Lực ôm gọn, đầu lưỡi xoay vòng, gốc thì được tay hắn siết chặt.
Lực mút chặt, hút liên hồi, nhả ra nghe rõ tiếng “chụt” rồi lại nuốt sâu, như muốn nuốt hết tận gốc.
“Ô… trời…” – Ông Tuấn thở gấp, bụng gồng cứng lại khi Lực nuốt trọn khúc cặc cương cứng của ông.
Miệng Lực cứ hút sâu, nhịp dồn dập. Hắn ngậm chặt lấy, lưỡi quấn liên tục, đầu miệng rút ra để tuôn nước dãi chảy ròng xuống tận bẹn rồi lại nhấn mạnh nuốt sâu vào cổ họng. Âm thanh “ực ực” vang lên đầy khiêu khích.
“Ba coi, con ăn cái này của ba ngon không?” – Lực ngước mắt lên, nheo lại nhìn Tuấn, tay thì vẫn xoắn siết phần gốc.
Ông Tuấn chỉ biết ngửa đầu, tay co giật bấu chặt ga giường, miệng hé rên khẽ, mặt đỏ gay.
Không để ông nghỉ, Lực há rộng miệng, gằn một hơi rồi nuốt phập tận gốc, mũi ép sát lông bụng Tuấn. Ông bịt miệng, tiếng “ư ư” nghẹn trong cổ vì vừa sướng vừa ngợp thở.
Lực còn cố tình nhịp cổ, mút rồi nhả, để đầu khấc ra vào trong miệng hắn liên hồi. Tiếng mút “chụt chụt” vang ướt át, nước dãi kéo thành sợi, chảy loang ra cằm.
“Ba chịu nổi không? Con còn chưa bắt đầu thật sự nữa đó…” – Lực nhếch mép, bàn tay xoa ngực ông, bóp vặn núm ti một cách dâm đãng, miệng vẫn không rời chỗ đó.
Ông Tuấn nắm chặt ga giường, ngực phập phồng liên hồi. Mỗi nhịp mút sâu của Lực như vặn xoắn tận gốc, đầu lưỡi thì ngoáy liên tục ngay chỗ nhạy cảm nhất.
“Ư… ư… con rể… ba… không chịu nổi…” – Ông Tuấn rên nghẹn, cả người co giật.
Chưa kịp dứt câu, ông bắn ào ào trong miệng Lực. Hắn gằn cổ họng, nuốt ừng ực từng đợt, không để sót một giọt nào, thậm chí còn cố tình liếm mạnh quanh đầu khấc để vét sạch.
Nuốt xong, Lực nhổm dậy, liếm mép nhếch một nụ cười đểu
“Ba hư quá… mới có vậy mà ra rồi. Phải phạt ba thôi.” – Lực ghé sát, thì thầm, hơi thở nóng rực ngay tai ông.
Ông Tuấn đỏ mặt, mồ hôi lấm tấm trên ngực, tay vẫn run run đặt lên bụng, thở hổn hển như vừa kiệt sức.
Lực banh hai đùi rắn chắc của ông Tuấn ra, cái mùi đàn ông trộn mùi xà phòng vẫn còn phảng phất. Hắn ngậm từng ngón tay mình, liếm ướt nhẹp rồi chầm chậm dí xuống cái lỗ đang khép chặt.
“Ư… a…” – Ông Tuấn khẽ cong lưng, cả cơ thể rung lên khi một ngón đút vào.
Lực không dừng, thêm ngón thứ hai rồi thứ ba, ngoáy xoáy sâu bên trong, mỗi nhịp xoay là một lần ông Tuấn bật rên, hai bàn tay bấu chặt ga giường.
“Con rể… đừng ngoáy mạnh quá… ba chịu không nổi…” – Ông Tuấn thở dồn dập, giọng nghẹn lại.
“Chịu không nổi mà còn rên dữ vậy hả?” – Lực cười khẩy, rút hết tay ra, tóm lấy hai chân ông Tuấn gác vắt lên vai mình.
Con cặc cương cứng của Lực cạ dọc theo khe mông, đầu khấc cứ rà rà, trêu cho cái lỗ co giật từng hồi.
Không để ông kịp chuẩn bị, Lực dằn hông, đẩy một cái thật mạnh.
“Á…!” – Ông Tuấn thét lên, lưng ưỡn cong, hai mắt trợn trừng khi nguyên khúc thịt thô to chọc sâu tận gốc.
Lực gằn giọng, mồ hôi hằn trên bắp tay nổi cuồn cuộn:
“Vào rồi đó… từ giờ ba ráng mà chịu đựng cho con.”
Lực gồng hai cánh tay cuồn cuộn, bắt đầu nhấp từng cú thật thô bạo, mỗi lần dằn hông là giường rung lên ầm ầm, va đập liên hồi.
Tiếng bạch bạch vang vọng cùng tiếng rên bị kìm nén của ông Tuấn tạo nên một thứ âm thanh mập mờ.
Ông Tuấn cắn môi, bàn tay che miệng mà vẫn không nén nổi tiếng rên đứt quãng:
“Ư… hự… mạnh quá… Lực…”
Giường lắc dữ dội đến mức chân giường kêu cọt kẹt.
Ở ngoài phòng khách, Mạnh đang ngồi lướt điện thoại, khựng lại khi nghe mấy âm thanh lạ vọng ra từ phòng em trai. Anh nhíu mày, nghĩ thầm
“Gì đây? Sao tiếng động nghe kỳ vậy… không giống coi TV… cũng chẳng phải ngủ yên…”
Tiếng rên mơ hồ của ông Tuấn thoát ra lọt qua khe cửa, khiến Mạnh càng cau mày. Anh đặt điện thoại xuống bàn, bước nhẹ đến gần phòng Lực.
Đứng trước cửa, Mạnh ghé tai nghe kỹ hơn, tim đập lạc nhịp vì những âm thanh lạ ngày càng rõ.
“Không lẽ…” – Anh lẩm bẩm, rồi không kiềm được, đưa tay đẩy nhẹ cánh cửa hé ra để nhìn vào trong.
Mạnh hé nhẹ cánh cửa, mắt trợn to khi thấy rõ cảnh tượng trước mặt.
Lực đang dí sát hông, thúc điên cuồng vào cái mông trần truồng của ông Tuấn.
Hai cơ thể đàn ông mồ hôi nhễ nhại, giường rung bần bật theo từng cú dập.
Mạnh sững người, tim đập dồn dập. Ý nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu anh: “Đù… tụi nó… làm tình thật luôn…”.
Tay anh siết chặt nắm cửa, định xông thẳng vào bắt gian.
Nhưng rồi Mạnh chùn lại, ánh mắt lóe lên tia tò mò pha ham muốn.
Anh rút điện thoại ra, lia camera vào khe cửa, bắt đầu quay lại toàn bộ cảnh tượng loạn luân trần trụi đó. Ống kính rung nhẹ theo nhịp thở gấp của anh.
Nhìn em trai mình gồng cứng bắp tay, thúc sâu vào người cha vợ, còn ông Tuấn thì rên rỉ nghẹt ngào, Mạnh bất giác nuốt khan.
Thứ bên dưới quần của Mạnh bắt đầu cương cứng, đội lên rõ mồn một.
Mạnh thì thầm, vừa lia máy quay vừa đưa tay xoa nhẹ chỗ cứng ngắc của mình
“Má… coi bộ… cũng kích thích phết…” – Mạnh khẽ nhếch môi, tay vuốt nhịp nhàng trên thân cứng, mắt không rời cảnh trong phòng.
Mạnh vẫn ghì mắt vào màn hình, mỗi tiếng rên của ông Tuấn, mỗi cú dập tàn bạo của Lực đều khiến ngực anh nóng ran.
Điện thoại trên tay rung bần bật, nhưng ống kính vẫn bắt trọn cảnh Tuấn cong người bấu chặt ga giường, cái mông nẩy theo nhịp hông thô bạo của thằng con rể.
Trong phòng, Lực siết chặt hông ba vợ, mồ hôi chảy thành vệt dọc sống lưng, hơi thở gấp gáp
“Ba… chịu nổi nữa không? Con… đụ nát cái lỗ của ba rồi đó.” – Lực rít khẽ, tay tét vào mông Tuấn, tạo thêm từng tiếng chát chúa.
Ông Tuấn cắn chặt môi, mắt nhòe nước, hai đầu ti đỏ au vì bị hành hạ trước đó, giọng run rẩy
“Đừng… đừng có dừng lại… con rể… đụng sâu nữa đi…” – Ông Tuấn rên, giọng nghẹn lại trong khoái cảm.
Mạnh nuốt nước bọt đánh ực, tay sục mạnh con cặc bên dưới.
Camera run run lia sát hơn vào cảnh hai thân thể đang quần nhau dữ dội. Trong đầu anh vang lên ý nghĩ méo mó
“Má… hai thằng này chơi còn nồng hơn cả vợ chồng tao…”.
Trong phòng, Lực gồng chặt, tì ngực vạm vỡ sát lưng Tuấn, thúc thêm mấy nhịp dồn dập.
Ông Tuấn oằn người, bàn tay run rẩy vịn vào tường như sắp gục ngã, hơi thở lạc giọng thành tiếng rên không kìm nổi.
Cảnh tượng ấy khiến Mạnh đứng ngoài cửa, bàn tay Mạnh siết chặt hơn, môi anh cắn đến bật máu nhưng mắt không rời.
Trong phòng, Lực gồng cứng bắp tay, từng cú thúc mạnh như muốn chôn sâu hết vào bên trong. Hai chân Tuấn gác lên vai con rể, run rẩy từng hồi, bàn tay bấu chặt ga giường.
Ông chỉ biết rên nghẹn, lưng cong vút, mồ hôi lăn dài xuống ngực.
“Ba… chặt quá… chịu nổi hông?” – Lực gằn giọng, mồ hôi rịn trên trán, đẩy những cú dập càng lúc càng nhanh.
“A… a… con ơi… ba… ba chịu không nổi…” – Tuấn run lẩy bẩy, giọng đứt quãng, ngực căng phập phồng.
Lực nghiến răng, ôm chặt eo ông Tuấn, giường kêu cọt kẹt dữ dội, từng nhịp dập sâu đến tận gốc.
Ngoài cửa, Mạnh cắn môi, tay lia điện thoại quay sát vào khe hở, Mạnh sục nhịp nhàng, mắt dán chặt cảnh loạn luân điên cuồng bên trong.
“Đm… thằng em… chơi đã vậy… coi bộ ba vợ nó cũng phê muốn chết rồi…” – Mạnh thì thào, tay thủ nhanh hơn, dương vật căng giật liên hồi.
Trong phòng, Lực bất ngờ kéo mạnh hai chân Tuấn ép sát ngực, rồi dập liên hồi như máy, tiếng thân thịt va đập dồn dập. Ông Tuấn bật tiếng rên dài, toàn thân căng cứng, rồi run bắn tung tóe lên bụng mình và cả ngực Lực.
Ngay khoảnh khắc đó, Lực gầm khẽ, “Ba… con ra trong ba luôn…” – rồi ghì chặt, cắm sâu tận gốc, dòng nóng hổi tuôn ào ào bên trong.
Ngoài cửa, Mạnh nín thở, tay vội vã siết chặt, mắt mở lớn. Cảnh hai người đàn ông cùng lên đỉnh trong tư thế loạn luân ấy khiến hắn không chịu nổi nữa.
Chỉ vài cú kéo cuối, Mạnh khẽ rên, bắn xối xả ra sàn ngay trước cửa, thở hổn hển, tay vẫn cầm chắc điện thoại quay nguyên cảnh.
Trong phòng, Lực thở dồn dập, vẫn ghì chặt ba vợ bên dưới.
Mồ hôi rịn đầy lưng, nhịp tim còn nện thình thịch trong ngực.
Anh rút ra chậm rãi, dòng tinh trắng từ trong ông Tuấn tràn ra ướt cả ga giường.
Ông Tuấn mệt rã rời, hai chân vẫn run run, tay ôm lấy cánh tay cuồn cuộn của con rể.
Hơi thở đứt quãng, mắt lim dim nhưng miệng lại hé cười mệt mỏi.
Lực cúi xuống, áp môi hôn lấy môi ba vợ, lưỡi luồn sâu như nuốt trọn hơi thở còn sót lại.
Cả hai đàn ông vừa ân ái xong vẫn quấn riết lấy nhau, hôn nồng nàn đầy dư vị của cấm kỵ.
Ngoài cửa, Mạnh run tay, tim còn đập loạn.
Hắn rút điện thoại về, cắn môi, khẽ khép cửa lại.
Dưới sàn, vệt tinh trắng loang lổ vẫn còn dính ướt.
Mạnh nhíu mày, vội cúi xuống lấy khăn giấy trong túi quần chùi sạch, lau đến khi chẳng còn dấu vết nào.
Xong xuôi, hắn hít một hơi dài, nhét điện thoại vào túi, kéo quần chỉnh lại rồi bước thong thả về sofa.
Vừa ngồi xuống, Mạnh ngửa đầu ra ghế, che miệng cười khẽ
“Má… coi được phim sống còn nóng hơn ngoài rạp nữa…”
Trong phòng, sau nụ hôn dài, Lực nằm xuống cạnh ông Tuấn, vòng tay ôm ngang hông ông. Cả hai vẫn còn thở dồn dập, mồ hôi chưa kịp khô.
“Con… đúng là nghịch lắm…” – Ông Tuấn khẽ lắc đầu, giọng khàn vì vừa rên la.
“Ba hư trước mà, ai kêu rên dữ quá làm con chịu không nổi.” – Lực cười đểu, ngón tay chọc nhẹ vào hông ba vợ.
Ông Tuấn thở dài, đưa tay gõ khẽ vào ngực con rể
“Nhưng còn anh trai con nữa… mai mốt lỡ bị phát hiện thì chết cả đám…”
Lực kéo ông sát vào mình hơn, ghì một nụ hôn nữa lên trán rồi thì thầm
“Ba chỉ cần im miệng thôi, mọi chuyện để con lo.”
Ngoài phòng khách, Mạnh nằm xoay nghiêng trên sofa.
Mắt nhắm hờ nhưng khóe miệng cong lên, nụ cười bí hiểm còn vương.
Trong đầu hắn vẫn văng vẳng lại những hình ảnh vừa thấy, nóng hừng hực rồi dần dần thiếp vào giấc ngủ.
Rốt cuộc Mạnh đang toan tính điều gì ? Mạnh sẽ làm gì với đoạn video vừa quay đó ? Chờ tập tiếp theo nhé !