Summary
Tối đốt lửa trại, bọn con gái hò hét khản cổ. Nào là đưa bóng về đích, nào là thi ăn chuối nhanh, nào là nhảy bao bố… Lần đầu tiên lớp mới vui thế này. Những đứa mà ở trên lớp cứ tưởng chỉ biết đâm đầu vào quyển sách thì bi giờ hò hét cũng chẳng kém gì ai. . Thằng Hải lon ton chạy theo mấy em gái ra biển ngắm sao, cái thằng trong lớp tinh tướng đến mà ngồi kế đám con gái thì cứ cái mặt ngu ngơ đến mà thương. Biển đen thẫm, trời cũng đen thẫm nhưng sao thì dày đặc.Gió cứ thổi từng cơn từ biển vào đất liền mang theo cái lạnh của nước, nhưng dù sao lúc này tui vẫn cảm thấy ấm áp vì ít ra ai đó đang bên cạnh tui. Và Duy rất có thể sẽ là nguyên nhân phá hỏng cuộc vui của cả lớp. Nó ngồi, trầm ngâm và suy nghĩ về điều gì đó, nó đã như thế từ lúc tới đây tới giờ ….
—————————
– Nằm trên giường-
Tui tủm tỉm cười cái chuyện mà tui vừa làm khi nãy với Kiệt, giờ tui đã có chủ rồi sao ? Không còn được thần tượng cái đẹp nữa rồi ( nếu không thì ăn vài cái “cốc đầu” như hồi chìu mãi thì có mà chết .). Cho đến giờ thì rõ ràng tui chả có gì phải hối hận. Hạnh phúc cứ dâng đầy trong tâm trí tui, Nằm kế Kiệt tui cảm thấy an toàn. Coi cái mặt kìa, lúc thức thì chả phải bàn có mà ma mới dám lại bắt chuyện với hắn ( chắc có mình tui quá ) , cái mặt gì mà chả có chút gì gọi là “sự sống” cứ lạnh tanh, những lúc bực mình thì quát thẳng vào người ta thế mà giờ giống như một thiên thần đang ngủ say vậy , Gác chân lên Kiệt mà tui đánh một giấc …