Tui toàn tập.... - Chương 8
————————–chap 8 : Tui – Muộn phiền
Tối đốt lửa trại, bọn con gái hò hét khản cổ. Nào là đưa bóng về đích, nào là thi ăn chuối nhanh, nào là nhảy bao bố… Lần đầu tiên lớp mới vui thế này. Những đứa mà ở trên lớp cứ tưởng chỉ biết đâm đầu vào quyển sách thì bi giờ hò hét cũng chẳng kém gì ai. . Thằng Hải lon ton chạy theo mấy em gái ra biển ngắm sao, cái thằng trong lớp tinh tướng đến mà ngồi kế đám con gái thì cứ cái mặt ngu ngơ đến mà thương. Biển đen thẫm, trời cũng đen thẫm nhưng sao thì dày đặc.Gió cứ thổi từng cơn từ biển vào đất liền mang theo cái lạnh của nước, nhưng dù sao lúc này tui vẫn cảm thấy ấm áp vì ít ra ai đó đang bên cạnh tui. Và Duy rất có thể sẽ là nguyên nhân phá hỏng cuộc vui của cả lớp. Nó ngồi, trầm ngâm và suy nghĩ về điều gì đó, nó đã như thế từ lúc tới đây tới giờ ….
—————————
– Nằm trên giường-
Tui tủm tỉm cười cái chuyện mà tui vừa làm khi nãy với Kiệt, giờ tui đã có chủ rồi sao ? Không còn được thần tượng cái đẹp nữa rồi ( nếu không thì ăn vài cái “cốc đầu” như hồi chìu mãi thì có mà chết .). Cho đến giờ thì rõ ràng tui chả có gì phải hối hận. Hạnh phúc cứ dâng đầy trong tâm trí tui, Nằm kế Kiệt tui cảm thấy an toàn. Coi cái mặt kìa, lúc thức thì chả phải bàn có mà ma mới dám lại bắt chuyện với hắn ( chắc có mình tui quá ) , cái mặt gì mà chả có chút gì gọi là “sự sống” cứ lạnh tanh, những lúc bực mình thì quát thẳng vào người ta thế mà giờ giống như một thiên thần đang ngủ say vậy , Gác chân lên Kiệt mà tui đánh một giấc …
————————–
-4:30-
Cái cảm giác bùn tè, khiến tui không chịu nổi nữa, chạy vọt vào toilet để mà giải quyết. rồi thì tỉnh ngủ lúc nào chẳng hay, nằm trằn trọc mà chả ngủ tiếp được . Rồi cái điện thoại tui rung lên bởi tin nhắn của Duy cũng là lúc tui nhận ra ku Duy đã rời phòng từ khi nào .
– Ra biển đi, đang ở ngoài đó này , ở cái chòi đối diện Khách Sạn ấy ( Ku Duy )
– Giờ này ra đó làm gì ? (tui)
– Có chuyện muốn nói, không ra thì đừng hỏi sao cái bí mật nhỏ được cả lớp biết nhé ….
– Ừ, đợi chút ( Hôm nay lại có cái trò này nữa, thật vớ vẩn mà dù sao nó cũng là cái thằng bạn mà mình thân nhất trong cái đám con trai 10a2, giờ nó đang có việc cần chả nhẽ lại bỏ mặc nó, mà có ra thì nó đã làm gì được mình .)
Cùng với cái suy nghĩ ấy, tui rời khách sạn mà tiến về nơi đã hẹn. Gió cứ rít lên từng cơn, mang theo cái không khí lành lạnh gửi vào cái vị mằn mặn của biển thấm sau vào da thịt làm cho tui phải run lên bần bật dù tui đang kín mít sau cáilớp áo . Cuối cùng đã đến nơi bắt gặp cái anh mắt dịu ngọt mà Duy đang nhìn về phía tui, Bất chợt, Tui khựng lại, mặt tui như đơ cứng. nhìn mà chân không dám bước trên bãi cát. Không thể ngờ được bãi cát dài mà bao nhieu trái tim, từ be bé đến to to xuất hiện chỉ với một dòng chữ: “Minh Tuấn – tao thích mày”. Đố ai hiểu được cái cảm giác của tui lúc này, cái cảm giác nếm trải sự lãng mạn do một thằng thân tạo dựng theo cái kiểu quái gỡ nhất mà tui từng được biết, hoặc dã quái gỡ theo cái chiều hướng là một thằng con trai thật lãng mạn với một thằng con trai khác, dù biết thằng con trai đó đã có một mối quan hệ bất bình thường mà nó đã được chứng kiến .
– Tao thích mày, thích thật lòng đấy . Mày cũng biết tao không giỏi chuyện ăn nói nền bày ra cái trò này hi vọng mày đừng giận. ( nó nói thế )
– Tại sao mày thích tao ? (tui hỏi)
– Tao thích cái cách mà mày quan tâm đến bạn bè, mày nghĩ xem cái thằng như thằng Kiệt mà còn có tình cảm với mày như thế thì huống hồ chi tao ? ( nó cố gắng diễn đạt tình cảm 1 cách khó khăn).
– Mà chắc sau cái lần mày thấy ,… tại nhà mày thì mày có lẽ cũng biết tình cảm tao với Kiệt như thế nào rồi chứ ?(tui hỏi) .
– Ừ thì cũng chính vì lý do đó mà tao hẹn mày đêm nay, chỉ để xin một cơ hội được theo đuổi mày một cách công băng ..
Tui cười và bảo Duy rằng đừng đặt niềm tin vào quá nhiều nơi tui, bởi vì trái tim tui đang nằm ở nơi Kiệt, nơi mà tui tin chắc rằng sẽ không làm tui phải hối hận, Nó cũng cười rồi đứa đều im lặng, nhìn về đường chân trời xa xa cùng chờ được thấy cái lúc mà mặt trời mọc .