Tui toàn tập.... - Chương 7
————————- Chap 7 : Tui – lần đầu
Tối hôm đó cả bọn dưới sự dẫn dất của nhỏ lớp trưởng, 44 thần dân của 10a2 quyết định thuê 22 chiếc xe đạp đôi đi đến nơi gọi là chợ đêm Vũng Tàu nằm ở cuối góc cua quẹo ở đường Hạ Long . Và tất nhiên người đi chung chiếc xe đạp với tui là : Mai Thanh, đúng rồi đó (còn ai có suy nghĩ là Chí Kiệt thì quên đi – quên đi- bí mật chưa bại lộ sớm như thế đâu), à nhắc lại cái mạng cuối cùng không tham gia cuộc vui là trùm của những trò quậy phá : ku Duy, dù mọi người đã làm đủ mọi cách để kéo hắn tham gia cho bằng được dường như đều là vô ích, hắn cứ khư khư ôm cái mền và với lí do là mệt trong người thì cũng chả ai nỡ để hắn phải nhào ra đường vào lúc này .
————————-
-8:30-
Mọi người tập trung để trở về khách sạn. Với cái lý do là để quên đồ ở cái quán ăn lúc nãy, tui cố gắng chứng minh sự hiểu biết của tui về Vũng Tàu một cách cật lực, và với 1 chút ưu ái từ Mai Thanh dành cho tui, cuối cùng tui cũng đã có thể cùng thằng Kiệt để quay lại cái quán lúc nãy mà không cần sự hộ tống của của bất kì ai, ( Còn ai mà tin tui để quên đồ thì có mà lâm chết nhá, lấy cớ để đi dạo với xã iu iu của tui thôi ). Khi cái bóng của Mai Thanh và Kim Trúc khuất đi cũng là lúc bánh xe tui chuyển hướng về phía ngọn Hải Đăng .
– Chở người iu vui quá ha đi mà cười suốt à (Kiệt nó bảo tui như thế)
– Hôm nay ghen tui với con gái nữa ta, haha … (tui)
– Ai mà thèm ghen chứ, ngứa mắt thôi, đi trước mặt người ta mà cứ cười cười nói nói với người khác có tức không chứ, đã vậy còn không thèm quay lại nhìn tui một cái nữa . (Kiệt tiếp tụi trách tui)
– Ơ hay, mún tui nhìn hoài sao? Vậy sao không bảo tui đứng trước mặt của từng đứa trong lớp mà nói là tui “thích” mấy người đến mức nào luôn đi .
– Ừ thì …. (tui chen ngang).
– Ừ gì mà ừ, thì gì mà thì ghen lung tung tui ko thèm ôm nữa bây giờ . (tui)
Tui phá lên cười, cười vì lâu lắm rồi lại mới có dịp ôm nó, cười vì tui từng nghe nó nói khi ghen là khi người ta yêu mà nó đang ghen đây này.
….
Ta nói, cái đường lên ngọn hải đăng sao mà dốc dễ sợ, hai đứa vừa đi vừa dắt theo chiếc xe đạp mà thở phì phò, công nhận mệt mà vui ghê,…
…
– Thôi thôi, không leo nổi lên tới cái ngọn hải đăng đâu qua kia đi .Qua cái lô cốt mà ngồi hóng gió . ( tui nói )
– Ừh cũng được .
Cái lô cốt cũ kĩ ở lưng chừng sườn dốc là cái căn cứ của tụi Mĩ tái sử dụng lại từ thời Pháp thuộc ở Việt Nam, Từ đây nhìn lên thì khoảng không vô tận với vô vàn ngôi sao lấp lánh, tay trong tay người mà mình yêu thật là hạnh phúc. Hôm nay ở đây không có ai ….
————————
Kiệt choàng tay qua vai, nhìn tui với ánh mắt đầy cảm xúc. Tui lăn tăn nghĩ ngợi phải chăng đây sẽ là người làm cho mình cảm thấy hạnh phúc mãi mãi. Đang chơi vơi giữa những dòng suy nghĩ thì, chợt nụ hôn đã đưa tui về với thực tại . Không hồi hộp như lần đầu tiên, nhưng vẫn đó cái nồng nhiệt, vẫn đó cái đê mê, vẫn đó đầy tràn những xúc cảm. Chợt khựng lại :
– Anh có chắc là sẽ yêu em không ? ( Tui hỏi )
– Ừ, không yêu có được không, chỉ muốn bên cạnh thôi ( Kiệt nói )
– Nếu như vậy thì phiền lắm, hì hì ( tui cười )
– Phiền à, anh sẽ giữ khoảng cách vậy, đủ gần để có thể giúp em khi cần thiết và đủ xa để em cảm thấy không bị phiền, vậy nhé !
– Dạo này biết nói chuyện quá nhen, học ở đâu mấy câu đó vậy .. ?
– Học à – học từ khi yêu em đó .
… Làn môi di chuyển đến tai, cái hơi thở nồng ấm phà vào, tui như thanh socola tan chảy. Hai con tim như đập cùng nhịp, dồn dập và hơn cả dồn dập. Cái hơi thở di chuyển từ tai đến cổ … Cả người tui run lên bần bật, hồi hộp và rạo rực, cái tuổi dậy thì thật là khổ sở.
…( rồi sau đó – cái gì đến cũng đã đến, chỉ có điều tui không ngờ nó đến sóm như thế )
…
– Trời – đi đâu mà đi tới giờ vậy nè . ( Mai Thanh gào thét )
– Xin lỗi, tại tui .. mà thôi đơn giản là tui có lỗi. (Kiệt lên tiếng)
– Hai người về phòng đi và đừng nghĩ là tui sẽ hoàn toàn tha thứ cho việc này . ( Mai Thanh nói )
Tui cùng Kiệt trở về phòng sau lời xin lỗi và tiếng thở dài của Mai Thanh, con bé không trách tụi tui nhiều, có lẽ vì hiểu tui cũng đã đủ lớn để không phải nghe quá nhiều lời khuyên từ một con bạn cùng tuổi, hoặc cũng có lẻ vì không muốn có một chuyến đi mất vui. Và sau cái chạm mặt với Mai Thanh tui còn phải đối đầu với cái ánh nhìn của Duy, phải chăng cậu biết về việc tui đã đi riêng với Kiệt, hoặc hơn một tí là giữa tụi tui đã xảy ra chuyện gì ?