Tui toàn tập.... - Chương 6
———————-Chap 6 – Tui – người lạ
Dừng chân trước nhà Duy không thể tưởng tượng một thằng ku nhếch nhác, hợm hĩnh vua của những trò nghịch trong lớp lại ở một nơi như đẹp đẽ thế này. Cái hàng rào được ghép lại từ những thanh gỗ trắng dường như chỉ để trang trí chứ không còn tác dụng gì cả, những chậu lan của mẹ Duy được xếp thành hàng chậu này nối tiếp chậu kia, đủ loại, đủ màu sắc càng được tôn vinh dưới ánh sáng của hàng đèn mà ba Duy trang trí khắp cái sân đủ rộng ( Nếu như không nói là đủ để đám yêu tinh trong 10a2 tụ họp quậy phá cùng 1 lúc ), Thật không tưởng tượng được Duy bước ra khác mọi ngày, không phải thằng Duy trong trí nhớ của tui, không hẳn là đẹp trai nhưng cũng đủ gọi là thu hút tui,chỉ tiếc lùn hơn tui 1 chút . ( đừng có suy nghĩ là tui có ý định ngoại tình à nha, tại tui tôn sùng cái đẹp thôi, không tin thì xem lại chap 1 – hehe ) . Bất ngờ hơn là một Duy ngoan ngoãn trước ba me, ai ngờ …. Cánh của vừa đóng lại “cạch” quỷ lại là quỷ . thất vọng ghê – kaka …..
– Làm gì mà đi lâu dữ mậy (Duy).
– Thì đợi thằng Kiệt qua nữa chi ? (tui)
Nó rủ tui, Kiệt, thằng Trí chơi đánh bài ăn quỳ, … Trong khi đó đám kia tụi
thằng Long, thằng Đạt, thằng An, thằng Bình …. Tụm năm tụm bảy quanh cái máy tính coi coi nói nói, bình luận này nọ , thật là kinh tởm ( tụi nó coi cái gì cũng hỉu hỉu đi nha, khó nói quá à ) …
2 tiếng sau – 11:30
– Thôi tao ngủ (tui)
– Trời nói thức sáng đêm mà giờ này đi ngủ (Duy)
– Nó mệt cho nó ngủ đi, thiếu một tay thôi tao ngủ luôn . (Kiệt)
– Hai cái thằng này .. (Duy) .
Nói đoạn tui leo lên giường ngủ – thằng Kiệt nằm kế tui mà ngủ (hehe – chưa tới phần làm gì gì đâu ) , loay hoay không có trò gì để chơi thì phải, thằng Duy cũng nhảy tót lên giường. còn thằng Trí thì chạy lại đám kia mà nhập bọn với cái máy tính , rồi tôi chìm vào giấc ngủ ( tui vốn mê nó mà )
…
Rồi thì – tui chợt giật mình – quay sang thì thấy Kiệt vẫn chưa ngủ mà chăm chăm nhìn tui, chả biết làm gì tui cười cho đỡ quê, Kiệt đưa môi lên mặt tui, ạc,( cứ tưởng tượng lúc này coi mắt ếch hay mắt con nào to mà to bằng con mắt tui ) tui lấy cái điện thoại ra mà bấm bấm :
– Trời – làm gì thế tụi nó thấy thì sao (tui)
– Tụi nó ngủ lăn lóc dưới đất nãy giờ rồi, có mà sang tới Châu Phi, ở đó mà thấy . (nó)
Vừa hun mà còn vừa cười tủm tỉm nữa chứ nhìn cái mặt thấy ghét quá đi à. Một lần nữa môi Kiệt chạm vào môi tui, và lần này ánh sáng từ đèn flash từ chiếc điện thoại của Duy sáng lên …
———————–
– Hai đứa ngủ đi chuyện này sau khi đi Vũng Tàu về tao nói chuyện với tụi bây sau .
Choáng thật, nói là nó nói vậy, chứ nghĩ sao tui với Kiệt có thể ngủ khi biết mọi chuyện đã đến bước này ,
———————–
-5:00- sáng xe cất bánh .
Nằm trằn trọc không ngủ được , trên xe tui và Kiệt dựa vào nhau mà ngủ, chiếc xe dằn dằn xốc xốc, ngủ trong mơ mơ màng màng nhưng tui có cảm giác ai đó đang hướng mắt về hai đứa tui .
———————–
“Cát thì vàng rực, biển thì xanh rì.
Bầu trời trong veo, mây lại lơ lửng ….. có lẽ tạo hóa đã tạo nên sự hài hòa này, sự hài hoa nhẹ nhàng này luôn làm cho con người ta thoải mái, bởi vậy người ta thường chọn biển là nơi họ muốn sự yên tĩnh, muốn thả hồn mình vào thiên nhiên.
Có đôi lúc biển lấy đi của con người ta nhiều thứ khi biển dậy sóng cuốn đi bao của cải, cuốn luôn cả con người nhưng có lẽ chính biển cũng không thể hiểu vì sao mình lại như vậy.Cũng như con người mình có những lúc bị cuốn theo vòng xoáy của cuộc sống nhưng cũng có lúc mình lặng lẽ để suy nghĩ về mình về xung quanh mình, và tự thấy cuộc sống đẹp biết bao”
Tui đã mơ về biển như thế, lúc hiền hòa, lúc dữ dội, là lúc khi Duy ở trường, là lúc khi Duy ở nhà và giờ tui còn không biết Duy là như thế nào nữa …
Sau khi đến Khách Sạn Sơn Thịnh ở đường Thùy Vân Tp Vũng Tàu, lớp tui 209 chia ra mà ở. Trước khi về phòng Mai Thanhàđược phân cho từ 201 – tập trung cả bọn lại mà thông báo :
– Quốc có quốc pháp, lớp có nội quy . Tuyệt đối không được xé lẻ ra đi riêng, tất cả mọi hoat động đều phải thông báo cho tui biết- rõ chưa ai vi phạm đừng trách tui độc ác .
– Rõ !!!
Cái con bé này bình thường thì hiền lành gớm, ai dè lúc nghiêm cũng nghiêm dễ sợ thật là hèn chi đám ôn thần chịu phép 1 nước …. Đúng là chạy trời không khỏi nắng.Tui, Kiệt, Duy, Long , Khánh, Nam được phân ở chung 1 phòng . Éo le thật mà, từ cái đêm hôm qua tới giờ tui có dám nhìn thẳng mặt thằng Duy đâu, không biết Kiệt thì sao cứ mỗi khi chạm phải ánh mắt dò xét ấy tui run cả người …
——————————–
-12:00-
Cả bọn cất dọn đồ đạc tập trung tại phòng ăn của Khách Sạn mà ngồm ngoàm . Vẫn như mọi khi ku Duy luôn là trung tâm của ánh nhìn bởi những cái trò ma mãnh của nó mà người ta phải phì cười . …
Nói đoạn cả bọn kéo nhau ra biển. Đám con trai đứa thì cởi trần, đứa thì bận cái quần chip như hổng bận, ( thật là muốn chui xuống đất vì xấu hổ bởi cái ý nghĩa tồi tệ , dù gì cũng là trai đã có ông xã mà còn như thế này )
Ngồi dưới cái chồi mà chờ tụi nó thay đồ, “cốc” :
– Nhìn cái gì đấy ?
– Hic, đau quá ( tui ngước lên nhìn thì Kiệt đã đứng bên tui tự khi nào )
– Hư quá có chồng mà còn nhìn trai kiểu này hừ, khi nào về chắc phải dạy lại quá ….
– Ai vợ mấy người ? đã cưới hỏi gì đâu mà …cứ nhận đại kiểu đó.
– Dám trả treo nữa, cắn cái mỏ bây giờ.
Im re mà tủm tỉm cười thôi chứ sao bây giờ, công nhận ông xã bận áo đã hot nay cởi trần càng hot hơn..có kém gì người mẫu đâu nè trùi, mà thôi khen mắc công lại có người vênh cái mặt lên mà ăn hiếp tui …
Cái con tiểu yêu quái cầm đầu đám con gái hò hét cổ động đám con trai thi kéo co, đám con trai mồ hôi mẹ mồ hôi con thi nhau túa ra, dưới cái nắng của miền biển thật là … ( không chịu nổi ) …..