Từ khi Anh đến - Chương 84
Hihihi, tui biết mà! Hắn lo cho tui nhiều lắm cơ…Tui yêu hắn quá đi thui! Mà hắn gọi tui là “Dzợ iu”, tuy nghe cũng không còn lạ nữa, nhưng giờ tui vẫn…ngại lắm, hiihi! Thui, chuyện đâu còn có đó! Ngày làm việc đầu tiên như vậy là ổn rồi, giờ tui chỉ ngóng tới chiều ngay thui. Hihii, hắn sẽ là “thầy”, và tui sẽ là “trò ngoan” của hắn ^^! Và rồi tui với hắn về tới nhà tui, nhà tui sẽ là “lớp học” luôn ^^! Hắn bảo tui cứ đợi hắn ở nhà một chút, hắn đi một chút rồi quay lại ngay ^^! Yêu hắn quá đi thôi, trước khi tạm biệt tui, bảo là đi có chừng nửa tiếng thui, mà còn thơm “trộm” lên má tui…2 lần chứ ^^! Hihii, hắn đi rồi, tui mới sực nhớ ra một số chuyện cần hỏi hắn….Hic, nào là …bảng đâu, nhà tui làm gì có cái bảng nào, rồi bút nè, sách vở nữa, hichic…Tui đúng là …cứ háo hức quá đi, rồi ngay cả những cái rất là cơ bản này nữa, cũng không nghĩ ra là phải chuẩn bị trước, hichic, làm sao bây giờ…Rồi tự dưng tui nhớ lại hồi còn bé, khi tui còn cắp sách tới trường như bao bạn bè của tui, vui thật đó…Hồi đó tui cũng học giỏi chứ, được đi thi học sinh giỏi cấp quận và cấp thành phố cơ mà ^^! Ba mẹ cũng tự hào về tui lắm, bạn bè thì tui cũng có kha khá….cũng có khá nhiều bạn thân, giờ tui tự hỏi là không biết giờ này những người bạn ấu thơ của tui ra sao, họ đang sống như thế nào, và họ giờ trông như thế nào….Hic, có lẽ nếu giờ có gặp lại họ, thì tui cũng khó có thể nhận ra, vì đã bao lâu nay rồi, giờ họ đã lớn lắm, đã thay đổi nhiều, vả lại thời gian cũng làm cho hình ảnh của họ nhạt nhòa đi nhiều trong tâm trí tui nữa >...