Từ khi Anh đến - Chương 82
Giờ tui nóng ran cả mặt…Nhưng bên hắn, tui vẫn thấy thật tự tin. Bác Nga giờ đang ngồi đối diện với tui và hắn, cô con gái bác ấy cũng đang ngồi đối diện với chúng tui, chị ta cứ chống cằm ngắm nhìn hắn nãy giờ, tui thấy khó chịu quá! Nhưng giờ không phải là lúc khó chịu, giờ tui đang “tim đập chân run”, không biết có hi vọng gì không nữa…Bác Nga nhìn tui một lượt, nhìn thẳng vào mắt tui, và hỏi:
_Trước kia cháu có làm nghề này bao giờ chưa?
_Dạ, cháu..chưa ạ!
_Vậy….cháu có biết ngoại ngữ nào không
_Dạ, cháu…không ạ!
Tui nghe thấy có tiếng “bĩu môi” của chị con gái bác Nga, nhưng bác không thế, bác vẫn nhìn vào tui và hỏi:
_Vậy…Cháu có tự tin nếu cháu được nhận vào làm không?
Tui khẽ nhìn sang hắn, và thấy hắn đang mỉm cười nhìn tui. Đôi mắt và nụ cười hắn như truyền cho tui bao sức mạnh…Tui gật đầu cương quyết:
_Dạ, có ạ!
_Hì, được rồi! Vậy…vậy giờ cháu hãy thử làm việc này nhé! Cháu hãy ra quầy bên kia, bưng ba ly nước kia…Hãy tưởng tượng rằng bác, anh Hùng, và chị Nguyệt đây là khách nhé!
_Dạ, vâng ạ!
Chà, giờ tui còn thấy run hơn nữa…Thì ra chị con gái kia là Nguyệt…Hic, nhưng giờ tui đâu còn tâm trí nào mà ghen với tuông, tui đang run lên nè…
_Cố lên em nhé!
Hắn vỗ về lên vai tui, nhìn vào mắt tui…Tui như có thêm nghị lực cho bản thân mình…Hắn vỗ vai tui, cái vỗ vai rất “người lớn”, khiến tui cảm thấy mình không còn là một đứa trẻ con nữa, khiến tui cảm thấy tui như đã lớn lên, và như thế, là tui cần phải tự tin lên….Tui bưng khay nước bằng hai tay, đi thong thả, nhưng vẫn nhanh nhẹn và thanh thoát..Đến bên bàn rồi, tui đỡ cả khay bằng một tay, và tay kia thì khẽ nâng từng chiếc ly lên, và đặt xuống ngay trước từng người một, nhẹ nhàng, mềm mại và rất có nhịp điệu…Tui không biết làm như vậy có đúng không, chỉ biết là bác ấy và hắn thì mỉm cười, còn chị ta (Nguyệt ý), thì vẫn bĩu môi khinh khỉnh, không thèm nhìn tui nữa….Kệ đi, cái tui cần giờ này là ý kiến của bác Nga, chứ đâu phải chị Nguyệt đó ^^! Và tất nhiên, tui không quên lời mời lịch sự với nụ cười tươi trên môi khi đặt từng chiếc ly xuống ….
_Tốt, cháu làm rất tốt! Cháu làm bác ngạc nhiên đó! Bác đồng ý nhận cháu!
_ Ôi, thật ạ! Bác nhận cháu thật ạ! Cháu….cháu cám ơn bác ạ!
Hắn trông cũng vui vẻ chưa kìa, thật là vui quá….Hihihii, nhờ hắn đó, tất cả là nhờ hắn yêu của tui….Tui như thấy pháo hoa đang nổ tưng bừng, tui thấy sao mà vui quá đi thôi..Cuộc đời ơi, từ giờ hãy thay đổi nhé!
_Vậy, từ mai cháu đi làm luôn được không, ca sáng nhé cháu!
_Dạ, vâng, được ạ!
Trời ơi, còn gì tốt hơn nữa! Mai đi làm luôn, và lại ca sáng nữa, đúng theo “sở nguyện” của tui quá rồi ^^!
Rồi chúng tui ngồi lại nói chuyện với bác một chút nữa về một số vấn đề cho công việc. Mức lương mỗi tháng sẽ là 1 triệu rưỡi! Có lẽ với nhiều bạn là không cao, rằng đó chỉ là mức trung bình, nhưng đối với tui, đó là cả một niềm vui chiến thắng….Vậy là từ mai, từ mai tui sẽ đi làm, hihi, nghe mà vui quá luôn ^^!
_Chúc mừng “Miu yêu” nha!
_Hì, em cám ơn anh nhiều lắm! Nếu không vì anh thì có lẽ em chẳng được bác ấy nhận vào đâu….
_Hì, thì đó chỉ là thứ yếu thôi! Tại em “thử việc” quá tốt, lại có khuôn mặt dễ thương thế này nữa, ai mà chẳng muốn nhận ^^~!!
_Anh nè, lại trêu em rồi ^^!
_Không đâu, anh nói thật đó! Ngay cả anh cũng không ngờ là em lại làm tốt như vậy…Em học ở đâu thế “Miu yêu” ^^?
_Hì…Thực ra thì lúc đó…Em cứ làm thôi, chứ có biết gì đâu. Cám ơn anh nhé, không có anh thì chắc em không đủ tự tin đâu….
Nói rùi tui khẽ ôm qua lưng hắn. Chúng tui đang trên đường về nhà tui, và thật vui làm sao. Vẫn mùi hương nồng nàn từ mái tóc đó, cả mùi hoa sữa quyện hòa vào nữa, thêm cả vị ngọt của tình yêu, tui đang hạnh phúc lắm. Trời chiều đã ngả bóng, và thấp thoáng có bóng dáng của ánh đèn đêm rồi…
Trời đã sang đêm, mà tui vẫn thao thức chưa ngủ nổi….Tui hồi hộp quá, hồi hộp cho công việc sáng mai quá đi thôi, thật sự thì tui không mấy tự tin ở bản thân mình…Nhưng tui tin tui sẽ cố gắng hết sức…Mặc dù hồi chiều tối trước khi tạm biệt tui, hắn có “hôn” tui một cái, và bảo tui hãy tự tin lên, nhưng giờ tui….lo quá! Ước gì hắn ở đây để….tui hôn một cái nhỉ, hihi ^^! À, mà cái chị chiều này, à nhầm, chiều qua chứ (qua ngày rùi, đã gần 1h sáng rồi mà), chị Nguyệt kia đó, chắc chắn là “mê” hắn của tui rùi, hichic….Mà trông chị ta ghê gớm và khinh người thấy sợ luôn, chắc chị ta ghen với tui lắm, vì tui đi cùng hắn mà…Hic, thui kệ, người ta ghen thì mặc người ta, tui và hắn yêu nhau, chỉ cần thế thôi, đã là quá đủ rồi…….
……………………..Và….tui chìm vào giấc ngủ mơ màng………………
Trời lại sáng rồi, hihi! Vui quá là vui, hồi hộp quá là hồi hộp. Từ hơn 5h sáng, tui tỉnh đùng một cái, tim đập thình thịch, và…không thể nhắm mắt ngủ được luôn. Đã thế nha, tui dậy, đánh răng, rửa mặt và măm măm luôn. Chà, làm ngần nấy việc mới có 5h rưỡi sáng nè, tui ngồi ở hiên nhà, hít thở không khí trong lành, hít thở chút gì đó của sương đêm, của màn sương như vẫn còn phảng phất đâu đây. Không biết hắn sắp tới chưa nhỉ? Hắn bảo là từ giờ, hàng sáng hắn sẽ tới đón tui tới chỗ làm nè, rùi tan học về, hắn sẽ qua đón tui, ui, hạnh phúc quá đi thôi ^^!
_ “Miu yêu” ơi! Anh đến rồi đây!
Chà, rõ ràng là mới gần vào tới thui, mà đã …nghe thấy tiếng rồi ^^! Dạo này quanh khu này, bọn trẻ con hay sang bên tui chơi, cứ hỏi về “anh đẹp trai” kia, hihi! Tui biết nói sao, tui chỉ nói đó là bạn thui ^^! Kể ra thì trẻ con ngây thơ ghê, hỏi là “anh đẹp trai có biết làm siêu nhân như em không” nữa..
^^!
_Chào anh, anh dậy sớm ghê ^^!
_Hihihi, thì ngày đầu đưa “Dzợ iu” đi làm mà, không sớm sao được ^^!
Hắn nói thế làm tui ngượng chín cả mặt, tuy thế nhưng tui…hạnh phúc lắm ^^! Hắn lại thế rồi, lại thơm trộm lên má tui, và ….còn đòi ôm tui nữa, hihi! Hầu như từ khi chính thức nói lời yêu nhau, là sáng nào hắn cũng vậy. Hôm nào cũng phải thơm trộm lên má tui nè, hôm nào cũng phải nhìn tui đắm đuối nè, hihi! Lắm lúc tui tự hỏi bản thân mình, không biết tui yêu hắn hơn hay là hắn yêu tui hơn, hiihi!
Và rồi chúng tui “khởi hành” tới nơi làm việc mới. Giờ tui mới để ý tên của nhà hàng, là nhà hàng Thanh Nga (xin lỗi các bạn độc giả, tên nhà hàng đã bị thay đổi, vì thế một số chi tiết trong truyện sẽ không được khách quan, các bạn đừng mất công tìm nha ^^!), đúng là tên của bác Nga rùi. Chà, phục bác Nga ghê, một mình gây dựng nên được cơ nghiệp thế này!
_Anh nè, bác Nga đó có mỗi chị Nguyệt là con thôi à?
_À, thực ra thì anh cũng không rõ lắm….Anh chỉ biết cô Nga thôi, còn cô bé hôm qua kia thì anh chịu thôi. Nhưng nghe đâu cô ấy có một cậu con trai bằng tuổi anh đó ^^!
_Mà anh nè, sao em thấy ….sợ sợ chị Nguyệt kia quá…
Hắn khẽ nắm chặt bàn tay tui, và ngoái đầu lại:
_Yên tâm đi em, có anh rồi mà ^^!
Vậy là, giờ hắn đã đưa tui vào nhận việc rùi đây. Tui cứ nghĩ sẽ được làm việc ngay, tui đang rất háo hức và quyết tâm mà ^^! Nhưng việc đầu tiên là tui phải thay đồng phục của nhân viên phục vụ. Chà, ở đây, nam thì mặc quần tự do, còn áo thì là sơ mi màu cam và trắng, trông khá lịch sự luôn. Nữ thì mặc có vẻ thoải mái hơn, là bộ áo liền với váy, ngắn ngang gối, cũng màu cam, lại còn có nơ cài trước ngực áo nữa chứ! Tui thay bộ đồ này vào, tự nhiên thấy mình khác hẳn cơ, thấy chững chạc và ….lớn hẳn ^^! Hắn nhìn thấy thế cũng ngạc nhiên lắm. Thú thực thì sự xuất hiện của tui hôm nay cũng làm xuất hiện nhiều lời bàn tán, có lời thì tốt thui, nhưng có lời thì không biết từ đâu ra mà nghe không lọt tai nổi…Đầu tiên, khi tui đang thay đồ, tui nghe phòng bên, có giọng nữ nói chuyện với nhau, họ bảo tui..giống con gái quá, mặc váy thì đúng hơn! Tức thật, nhưng không sao, tui vẫn là tui, tui tự tin về mình! Kệ họ, họ có quyền nói, thì cứ kệ, tui không chấp! Rùi lại đến những lời ra tán vào về hắn, nào là anh kia đẹp trai dã man, ăn mặc có “gu”, lại trông như thế, mà đi với thằng như tui! Hic, họ quá đáng ghê, sao họ thích chĩa mũi vào những chuyện không phải của họ thế nhỉ! Thật là …Mà thui, kệ! Họ có nói gì thì tui vẫn tự tin, tui vẫn yêu hắn, tui sẽ không bị hạ gục bởi những lời đàm tiếu đâu… ^^!