Truyện Gay (PhucGiang) - Chương 5
Hân vẫn cười nói hồn nhiên bên Nguyên. Hai người họ lúc nào cũng quấn quýt bên nhau. Những quán chè, quán kem, quán cà phê đều là điểm dừng chân của hai bạn trẻ này sau mỗi buổi học. Họ thật xứng đôi ! Mọi người ai cũng phải ganh tỵ cho đôi bạn trẻ. Đối với Nguyên, những ngày tháng này thật đáng nhớ, nhưng Nguyên vẫn cảm thấy trong lòng mình thiếu thiếu một cái gì đó, một thứ mà Nguyên đã cố quên nhưng nó vẫn len lỏi trong từng suy nghĩ.
………
Mới đó mà đã 28 tết rồi, không khí chuẩn bị cho năm mới thật náo nhiệt.
– Nguyên à ! Chắc năm nay Hân không được đón tết cùng Nguyên rồi
– Hân đi đâu ?
– Hân phải đi về quê cùng cha mẹ. Đã lâu lăm rồi, từ khi cha mẹ Hân chuyển lên đây làm ăn, không có năm nào đón tết ở quê cả. Nên năm nay gia đình quyết định về quê ăn tết. Thật sự, Hân không thích về chút nào. Ở đây ăn tết còn có bạn có bè, có Nguyên nữa.
– Thôi ! Lâu lâu mới về một lần mà. Chắc ông bà nội cũng nhớ Hân lắm đó. Xa nhau mấy ngày rồi lại gặp nhau mà.
– Um… Hân sẽ thu xếp về sớm hơn ha ! À ! Nhớ chuẩn bị tiền lì xì cho Hân nữa đó.
– Trời ! Lớn rồi mà cũng đòi tiền lì xì sao ?
– Không phải Nguyên thường nói : ” Với Nguyên, Hân vẫn là cô bé mà “. Một nụ cười hiện lên trên khuôn mặt Hân sau câu nói đùa đó.
– Nguyên chịu thua Hân mất thôi .
Nguyên cũng bật cười vì sự nhí nhảnh của Hân.
– Thôi Hân về nha. Hẹn ngày gặp lại.
– Um … Hân đi vui vẻ nha.
– ………………Bye …………
Bóng Hân từ từ khuất hẳn sau vạt nắng của buổi chiều hoàng hôn. “Chắc tết này buồn lắm đây” , Nguyên tự nhủ rồi cũng phóng xe mất hút …