Trợ Lý Cho Người Nổi Tiếng - Chương 10.5
Rời khỏi dòng xe cộ hối hả tập nập của Sài Gòn, xe đưa chúng tôi trên con đường đầy những cánh đồng xanh thơm mùi mạ non mới cấy, là người con của miền tây sông nước, cảnh vật này với tôi vô cùng thân thuộc nhưng với một công tử bột sinh ra và lớn lên tại thành phố như Hiếu, đây là những thứ vô cùng mới mẻ, hàng thốt nốt xanh phất phới bay trong gió báo hiệu cho chúng tôi biết An Giang đã hiện xa trước mắt. Chuyến đi này là một chương trình truyền hình thực tế trải nghiệm du lịch, văn hóa và ẩm thực vùng miền vô cùng nổi tiếng dạo gần đây, và khách mời đặc biệt của số phát sóng này không ai khác chính là tên đẹp trai dê xồm đang ngồi cạnh tôi và có những hành động vô cùng mất nết này đây.
– Lần đầu tiên em được đến chỗ này đó, đẹp quá anh ha.
– Có gì lạ đâu, từ nhỏ anh đã sống ở đây rồi, hôm nay anh sẽ dắt em đi ăn sập đặc sản quê anh luôn. Đảm bảo ngon quên lối về.
– Có ngon cỡ nào cũng không bằng anh, Hiếu vừa trả lời vừa quay sang cắn vào tai tôi
– Buông ra coi, em làm vậy mọi người nhìn thấy hết bây giờ
– Mọi người ngủ hết rồi anh yên tâm đi, hơn nữa có rèm che như vầy, em hiếp anh trong này cũng chẳng ai thấy đâu mà lo
– Đúng là tên sếp dâm dê, bộ em hết chuyện để nói hả
– Cứ thấy anh như vầy là em không thể suy nghĩ đến chuyện gì khác được
– Thôi đi, em chuẩn bị xong hết chưa đó, lát nữa phải phơi nắng ngoài ruộng rồi còn đi bộ nữa đó
– Mấy cái đó làm sao làm khó được chồng yêu của anh chứ
– Lấy nhau hồi nào mà xưng chồng hả
– Đợi em một thời gian nha, em sẽ cho anh một danh phận rõ ràng, sẽ cho cả thế giới thấy được tình yêu của tụi mình.
Hiếu vừa nói vừa nắm lấy tay tôi, đầu tôi dựa vào vai cu cậu, cả hai cùng nhìn ra cửa sổ ngắm nhìn từng cung đường thân thương, cảm giác như thời gian đang dừng lại, tôi ước gì khoảnh khắc này có thể kéo dài mãi mãi, không xô bồ tấp nập, bình yên bên nhau qua năm dài tháng rộng. Sau đó tôi ngước mắt lên nhìn thẳng vào mắt Hiếu, chúng tôi trao cho nhau một nụ hôn say đắm chất chứa đầy tình yêu. Đôi tay Hiếu lúc này cũng không an phận mà đưa vào áo tôi mà xoa nắn mặc cho tôi có phản kháng, ngay lúc này, tiếng của một thành viên trong tổ đạo diễn vang lên kéo chúng tôi về thực tại, xe chuẩn bị dừng chân tại địa điểm đầu tiên, tại đây các nghệ sĩ phải thực hiện thử thách bắt cá và cấy lúa dưới ruộng, nhìn bộ dạng của Hiếu trong bộ đồ bà ba đang luống cuống dưới ruộng rượt theo mấy con cá mà tôi không thể nhịn được cười, cuối cùng cũng có thứ có thể làm Hiếu thê thảm như vậy.
– Nè, hồi nãy nhìn em rượt mấy con cá mắc cười lắm đó, hahaha, tôi vừa nói vừa cười như được mùa khiến Hiếu có chút ngại ngùng
– Anh thử mà xuống bắt tụi nó đi, mấy con cá gì mà lì lợm
– Haiz, vậy xem ra là ai kia không làm rể miền tây được rồi nhe, có mấy con cá mà bắt cũng không xong thì ai mà chịu gả con cho
– Không bắt được thì em đi mua, anh cần gì phải lo, em giàu mà
– Nói vậy thì chịu rồi, người nghèo như tôi thì làm sao biết được cảm giác đó
– Tiền của em cũng là của anh mà, anh muốn lấy bao nhiêu cũng được
– Như vậy chẳng khác gì ăn bám
– Là em chấp nhận cho anh mà, em muốn anh phải bám em cả đời không được buông ra biết chưa
Xe đoàn tiếp tục di chuyển đến chợ để thực hiện thử thách tiếp theo, chỉ cầm 50k nhưng phải mua được năm món đặc sản khác nhau, thử thách coi bộ cũng khó nhằn không biết Hiếu sẽ xử lí thế nào nữa. Lúc đầu tôi còn lo ngại cu cậu sẽ gặp khó khăn, nhưng có lẽ tôi suy nghĩ hơi quá rồi, bởi các cô các chị trong chợ ai cũng biết và hâm mộ Hiếu lắm, còn sẵn sàng cho tặng miễn phí khiến Hiếu không những hoàn thành thử thách mà còn nhận được một túi quà to bự mang về chia cho cả đoàn, đúng là nam thần mà ảnh luôn có sức hút đặc biệt mà, làm gì cũng thuận lợi hơn người ngoại trừ việc lội ruộng thôi.
Sau khi hoàn thành trò chơi lớn buổi tối, chũng tôi được nghỉ ngơi tự do và trở về căn phòng trong homestay mà chương trình chuẩn bị sẵm, một căn phòng nhỏ ấm áp có hai giường với view núi tuyệt đẹp và bên ngoài là cánh đồng lúa cùng thốt nốt xanh mơn mởn. Hai chúng tôi nhanh chóng lao lên giường sau cả ngày dài hoạt động mệt mỏi, Hiếu ôm lấy tôi vào lòng, tôi gối đầu lên tay em, hít lấy hơi ấm của nhau sau một ngày vất vả, được một lúc thì cả hai cũng chuẩn bị tắm rửa nghỉ ngơi
– Em tắm trước đi, xíu anh tắm sau
– Không được, anh tắm trước đi, trời tối rồi tắm trễ lại bệnh nữa đó
– Em tắm trước đi
– Anh mà không đi ngay là em bắt anh đi tắm chung bây giờ tin không, Hiếu vừa nhìn tôi vừa đe dọa, thấy cu cậu như vậy tôi cũng nhanh chóng lấy quần áo đi vào nhà tắm ngay bởi vì Hiếu là người nói được làm được, nếu thật sự để Hiếu vào cùng chắc mai tôi sẽ không xuống giường được mất
– Được rồi, vậy anh tắm trước.
Chúng tôi yên vị trên giường cũng đã là chuyện của hơn 1 tiếng sau, gần 12h đêm, mọi người có lẽ cũng đã đi ngủ hết rồi.
– Anh ăn mặc gì mà phong phanh vậy, lỡ cảm rồi sao?
– Bình thường anh cũng mặc vậy mà, có sao đâu
– Nhưng cái đó là ở nhà, còn bây giờ ỏ đây lạnh như vậy, lỡ mà anh bệnh thì em biết làm sao, hơn nữa….
– Hơn nữa thế nào
– Nhìn anh ăn mặc như vầy, em không chịu được
– Không chịu được thì em làm gì anh chứ, tôi vừa nói vừa ngước mắt lên nhìn Hiếu, ánh mắt ngây thơ nhưng cũng đầy quyến rũ, mông tôi cũng không ngừng động đậy cọ sát vào túp lều to bên dưới khiến Hiếu bắt đầu có phản ứng
– Anh nằm yên đi
– Không, anh không thích nằm yên đó thì sao
– Thì em nứng lên rồi đụ anh ngay bây giờ đó
– Em muốn thì anh chiều thôi, ngại gì chứ, Tôi vừa nói vừa lật người trèo lên mình Hiếu, kéo Hiếu vào một nụ hôn sâu, cặp mông to lớn bên dưới cũng không ngừng lắc lư quyến rũ cự vật đang vươn mình bên trong lớp quần kia.
———–
Chào cả nhà thân iu, Hminnn đã quay lại rồi đây, mong là mọi người vẫn tiếp tục đón nhận và ủng hộ truyện nhé, thời gian này Hminn cũng đang bận một số dự án cá nhân và NCKH nên không lên truyện thường xuyên được, hi vọng mọi người vẫn yêu thương Hminnn, cảm ơn mọi người rất nhiều ạ