Các ghi chú trên WeChat của Chu Châu dành cho Thẩm Tử An, Lương Dịch Ngôn và Kỷ Tự Nam lần lượt là “Thần Đại Bồ Tát”, “Lương Đại Thối Tử” và “Kỷ Đại Mỹ Nhân”.
Hiển nhiên là có lý do.
Thẩm Tử An có lần vô tình nhìn thấy giao diện trò chuyện của Chu Châu, cười không rõ ý tứ: “Bồ Tát?”
Anh nói thêm với giọng điệu dễ khiến người khác liên tưởng: “Nam Bồ Tát?”
Chu Châu vội vàng giải thích: “Không phải vị Bồ Tát đó! Là vị Bồ Tát giáng thế cứu độ chúng sinh, à…”
Dường như càng ngày càng tối hơn.
“Ý em là, anh đã rất tốt với em kể từ khi em chuyển đến ký túc xá. Anh cũng dạy kèm cho em, mua đồ ăn còn chỉ cho em nhiều thứ. Em nghĩ anh rất tốt, không, anh rất, rất, rất tốt! Vậy nên ghi chú cho anh là Bồ Tát… ”
Ngón trỏ của Thẩm Tử An chạm vào bàn, thật sự rất đáng yêu, ngốc nghếch đến mức này, còn cho rằng anh đối xử tốt với em mà không đòi hỏi đáp trả gì sao?
Anh muốn đền đáp chứ.
“Qua đây.”
Chu Châu không hiểu vì sao lại nghiêng người, bị anh kéo vào lòng, đè lên bàn, Thẩm Tử An hôn cậu một cái, rất nhẹ nhàng, cuối cùng chiếm lấy miệng cậu bé mà anh đã rất quen thuộc hết những điểm nhạy cảm.
Chu Châu lấy mu bàn tay che mắt, lỗ tai nóng bừng.
Thói quen liếm lồn của Thẩm Tử An đã ăn sâu vào cơ thể, dù thế nào đi nữa cũng không thể thay đổi được, anh thường xuyên phải liếm một lần trước khi làm, sau khi tắm rửa trước khi ngủ, cậu cũng sẽ bị banh chân ra mà liếm. Đã từng có một thời gian chỉ có cậu và Thẩm Tử An hai người sống cùng nhau, buổi sáng bị liếm tỉnh là chuyện bình thường.
“Ưm… nhẹ thôi, ah…”
Chiếc lưỡi dày quét qua khe lồn, lực mạnh như muốn liếm vào da thịt, lồn của Chu Châu còn quen thuộc với lưỡi của Thẩm Tử An hơn cậu, vừa bị liếm liền nóng lòng muốn nhỏ nước, dưỡng ẩm cho môi và lưỡi của anh, mang lại cho cậu cảm giác sảng khoái liên tục.
Thẩm Tử An siết chặt đầu lưỡi, cắm vào rút ra trong lỗ thịt như một con cặc, đồng thời đưa môi áp vào miệng lồn mà mút thật mạnh, gần như hút hết hồn Chu Châu ra ngoài, bắp chân của cậu phối hợp với động tác liếm mút mạnh mẽ của anh.
Thẩm Tử An khống chế thời gian, cho đến khi dùng lưỡi đụ Chu Châu phun ra một lần, sau đó ôm chàng trai đã biến thành vũng bùn vào trong tay, cọ xát tai và thái dương của cậu.
Anh thở dài, hôn vào tai cậu và nói: “Bồ Tát không cứu độ chúng sinh, chỉ cứu độ mình em”.
__________\\__________
Lương Dịch Ngôn không vui khi biết về biệt anh Chu Châu ghi cho mình.
*Lương Đại Thối Tử là Lương đùi bự nhưng tui giữ nguyên z vì số anh hơi thúi :)))
“Tại sao lại là chân to?”
“Không phải anh bảo em ôm đùi anh sao? Rất đơn giản và rõ ràng.”
“Nghe như một con chó ấy.”
“…”
Lương Dịch Ngôn đòi Chu Châu thay đổi ghi chú cho hắn, Chu Châu hỏi hắn đổi thành gì, Lương Dịch Ngôn không chớp mắt nói: “Chồng.”
“…Anh nên từ bỏ ý định này đi.”
Nếu hai người còn lại nhìn thấy chắc chắn sẽ gây sự với cậu, đến lúc đó cậu đổi tên thành Chồng số 1, Chồng số 2, Chồng số 3 để chiều lòng, ba người này nhất định sẽ tranh cãi nhau xem ai là số 1 và số 2 số 3.
Lương Dịch Ngôn hung dữ nói: “Tại sao không?”
Chu Châu không trả lời, hắn liền hỏi đi hỏi lại, vừa hỏi vừa gãi gãi chỗ da thịt ngứa ngáy trên người cậu, vừa gãi, động tác lại chuyển sang xoa, cọ xát khiến cậu không ngừng trốn tránh nên liền lấy tay rút cặc ra, nhắm vào cái lồn nhỏ đút vào lút cán, giống như đóng đinh cậu, không còn cách nào trốn được nữa.
“Tại sao không?” Lương Dịch Ngôn dùng cặc lớn hung hăng quất mạnh vào cậu trai trong lòng, “Nếu em gọi anh là chồng, thì em là vợ anh. Toàn bộ quyền lực tài chính của gia đình đều nằm trong tay vợ, anh có thể tiết kiệm được một ít tiền tiêu vặt được vợ cho, nếu muốn ôm đùi thì em sẽ là đùi lớn của anh. Đã đến lúc anh ôm đùi em không tốt sao?”
Chu Châu chỉ lẩm bẩm không nói gì, Lương Dịch Ngôn càng đụ hung hãn hơn, hỏi cậu: “Em có muốn làm không? Có muốn làm hay không?”
“Không…ah…nhanh quá…đừng làm thế, đừng…”
Lương Dịch Ngôn nhận được câu trả lời từ chối, đôi mắt đỏ ngầu: “Không chịu, anh sẽ đụ chết em! Em có sướng không, đĩ dâm? Gọi anh là chồng, anh sẽ đụ em đến chết.”
Con cặc của hắn rất mạnh mẽ, khoan vào lỗ lồn như một mũi khoan điện, toàn thân Chu Châu như bị điện giật, mông run lên vì sung sướng, rên rỉ không nói được một câu trọn vẹn.
“Kêu lên! Không đổi ghi chú cho anh, còn không chịu gọi anh?” Lương Dịch Ngôn hung hãn hù dọa cậu, nhưng một lúc sau hắn dịu lại và bắt đầu gọi vợ với giọng ngọt ngào: “Vợ, vợ ơi, vợ gọi anh nhé? Chồng yêu em nhất. Hưm… con cặc của anh cũng yêu em nhất.”
Nếu sau lưng hắn có một cái đuôi thì bây giờ nó đã quấn quanh eo Chu Châu rồi.
Chu Châu không thể chịu đựng được nữa, đầu óc trống rỗng, chỉ cảm nhận được khoái cảm điện giật, khóe miệng có nước dãi, bị Lương Dịch Ngôn liếm đi.
“Ha..ha…ah… chồng…chồng ơi, anh nhẹ nhàng chút đi, em chịu không nổi…ah…”
Lương Dịch Ngôn đạt được tâm nguyện của mình, nhưng lại không tuân theo ý muốn của vợ, ngược lại giống như uống thuốc kích dục, ham muốn tăng mạnh, con cặc của hắn trở nên to hơn, hắn gấp toàn bộ cơ thể của vợ làm đôi, để lộ mái tóc ướt của cậu và điên cuồng đụ khiến Chu Châu lên đỉnh mạnh đến mức ngất đi.
________\_________
Kỷ Tự Nam luôn biết Chu Châu chú thích y là “Kỷ Đại Mỹ Nhân”, nhưng y không quan tâm, điều đó có nghĩa y nhắm trúng thẩm mỹ của Chu Châu.
Thậm chí đôi khi y còn cố tình sử dụng khuôn mặt của mình để đạt được một số mục đích.
Ví dụ như dụ dỗ Chu Châu mặc quần áo phụ nữ.
Rất nhiều bộ quần áo phụ nữ của Kỷ Tự Nam đều được đặt mua khi y khó có thể kiềm chế được cảm xúc của mình, nhìn những đơn hàng thành công, lại tưởng tượng mặc bộ quần áo này lên người Chu Châu, để mình chơi đùa, trong lòng y gần như tràn đầy, nỗi buồn sẽ giảm đi một chút.
Nhưng lần này thứ y chuẩn bị không phải là quần áo nữ mà là một bộ đồng phục học sinh màu xanh đậm.
Chu Châu nhìn logo in trên áo đồng phục học sinh, ngơ ngác: “… Anh lấy cái này ở đâu ra?”
Kỷ Tự Nam không nói gì, mặc vào cho cậu từng cái một.
Đây là đồng phục của trường trung học cơ sở Chu Châu đã học.
Sau khi mọi thứ đã thay xong, Chu Châu nhìn mình trong chiếc gương soi toàn thân, cảm thấy choáng váng trong giây lát. Người đàn ông phía sau ôm lấy cậu, đặt tay xuống dưới vạt áo đồng phục, Chu Châu vô thức nắm lấy cổ tay y, khuôn mặt nóng bừng.
Rất kỳ lạ… Có cảm giác căng thẳng như mới yêu và nếm trái cấm…
“Em tưởng anh chỉ thích quần áo phụ nữ, nhưng không ngờ anh còn thích cosplay…”
Kỷ Tự Nam cũng không phủ nhận, ôm cậu ngồi xuống trước gương soi toàn thân, Chu Châu nhìn mình nửa nằm trong lòng Kỷ Tự Nam, ngón tay thon dài xinh đẹp của thanh niên chậm rãi kéo khóa kéo đồng phục học sinh xuống, như thể y không chỉ cởi quần áo một cách khêu gợi mà đẩy một mảnh quần áo giống như để hở cơ thể cậu hơn.
Trong số những bộ đồng phục học sinh rộng rãi mùa thu, còn có một bộ đồng phục thể dục, cũng có màu xanh và trắng mà Chu Châu bắt buộc phải mặc khi học thể dục.
Chiếc quần của cậu cũng bị cởi ra, để lộ chiếc quần đùi bó sát bên dưới, lớp vải mỏng dính vào da thịt, đường nét của đôi chân lộ rõ, chưa kể cặp mông căng mọng, hai miếng thịt ngao và cái lỗ trũng trên người ở giữa có thể nhìn thấy rõ ràng hình dạng.
Chu Châu xấu hổ quay mặt đi, không khỏi nghĩ đến lúc trước mình mặc bộ đồ thể dục này, nó không có cảm giác ôm sát cơ thể như vậy.
Kỷ Tự Nam buộc cậu quay đầu lại, để cậu tận mắt chứng kiến y cọ mông vào trong quần đùi, đưa tay vào bên trong, kéo quần thành một hình thù tưởng tượng, sau đó đứng trước gương, dùng ngón tay cưỡng hiếp cậu cho đến khi nước lồn trào ra, vải trên chân ướt đẫm.
Chu Châu nheo mắt lại, núm vú cương cứng đẩy lớp vải trắng trên ngực lên, cậu mặc đồng đồng phục thể dục cấp hai, bị Kỷ Tự Nam chơi trước gương cả đêm.