Truyen SEX GAY
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Tìm Truyện
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Prev
Next
  1. Home
  2. Trai Thẳng Mọc Bướm
  3. Chương 39 - Ba người đàn ông một vở kịch
Prev
Next

Sáng sớm hôm sau, Kỷ Tự Nam đưa Chu Châu đi làm.

Chu Châu không muốn cử động chút nào, lưng đau nhức, mí mắt không mở được, suốt thời gian đó đều dựa vào Kỷ Tự Nam tắm rửa, mặc quần áo và cho cậu ăn.

Đứng ở dưới lầu công ty, Chu Châu lạnh đến mức thu mình lại trong chiếc khăn quàng cổ – chính là chiếc khăn quàng cổ mà hôm qua cậu đã làm bẩn, Kỷ Tự Nam đã giặt sạch sẽ rồi quấn quanh người cậu khi cậu đi ra ngoài vào buổi sáng, còn y mang chiếc khăn quàng cổ mà Chu Châu mua.

“Em vào đây, anh nhanh đi quẹt thẻ đi, đừng để muộn.”

“Ừm.”

Thế nhưng hai người đứng đối diện nhau trong một phút, không ai quay đi trước.

Chu Châu xoa xoa đôi tai đỏ bừng của mình, trong lòng thầm nghĩ, y nên rời đi, y đã đưa cậu tới đây, không thể nào quay người bỏ đi trước được.

Sự bế tắc giữa hai người bị gián đoạn bởi một giọng nói——

“Sao thế? Hai người đang đóng vai sư tử đá ở đây à?”

Ngồi trong xe, Lương Dịch Ngôn nhìn Kỷ Tự Nam thả Chu Châu xuống xe rồi đến cửa công ty, vuốt thẳng chiếc khăn quàng cổ, cuối cùng hai người nhìn nhau âu yếm không muốn rời đi, sắc mặt hắn tối tăm, tức giận nói: “Hay không phải sư tử mà là uyên ương?”

Hôm qua hắn vì có việc nên đến hơi muộn, không bắt được người, sáng sớm đã lại đây, không ngờ lại nhìn thấy cảnh tượng này.

Hắn nhìn chằm chằm vào chiếc khăn quàng cổ có kiểu dáng tương tự giữa hai người, sau đó nhìn vết thương trên khóe miệng Kỷ Tự Nam lẽ ra đã lành từ lâu rồi cười khẩy.

Hắn thực sự biến thành kẻ đánh uyên ương.

Chu Châu thấy bầu không khí không ổn, nuốt nước miếng gọi anh Lương, sau đó gọi Kỷ Tự Nam: “Ừm, các anh đã lâu không gặp, sao không tiếp tục trò chuyện đi, em đi làm việc…”

Cậu muốn chạy, nhưng không thể, Lương Dịch Ngôn nắm lấy cổ tay cậu ném vào trong xe, rầm một tiếng, cửa xe đóng sầm lại, Chu Châu vốn đã thiếu ngủ, hiện tại trong mắt cậu đầy sao, đầu cũng choáng váng, chờ cậu nhìn lên, chỉ nhìn thấy Kỷ Tự Nam bị ngắn cản ngoài cửa xe đã khóa.

“Bé út.” Lương Dịch Ngôn vừa yêu vừa hận kêu lên, “Bây giờ anh muốn một lời giải thích.”

“…Giải thích gì?”

“Em ngủ với anh, em không định chịu trách nhiệm à?”

“…”

Đây là lần thứ ba, lần thứ nhất còn bỡ ngỡ, lần thứ hai quen thuộc, lần thứ ba… lần thứ ba Chu Châu vẫn rất rụt rè.

“Em đang nghĩ cái quái gì vậy?” Lương Dịch Ngôn nâng cằm Chu Châu bắt cậu nhìn thẳng vào hắn, “Đừng nói với anh em là trai thẳng. Em chơi với Thẩm Tử An khi đi làm, lại chơi với anh và Kỷ Tự Nam sau giờ làm việc, có trai thẳng nào thu lần cả ba người như em sao?”

Ừm… Chu Châu nhìn đi nơi khác, bây giờ cậu hình như không thẳng như vậy…

Lương Dịch Ngôn nghiêm túc nhìn cậu: “Anh không tin em không có chút tình cảm nào với anh.”

Lương Dịch Ngôn hung hãn trong xe, Kỷ Tự Nam vẻ mặt âm trầm ở ngoài xe gõ cửa sổ, Chu Châu bị tấn công từ hai phía, nhưng Lương Dịch Ngôn lại không có chút nào sẵn lòng thả cậu đi: “Nếu để em lựa chọn một người giữa anh và Thẩm Tử An, Kỷ Tự Nam, em chọn ai?”

Chu Châu thật sự sắp khóc rồi, khác gì hỏi anh cùng mẹ em rơi xuống nước thì cứu ai trước?!

“Anh Lương, để em đi làm đi, sắp trễ giờ làm rồi…”

Lương Dịch Ngôn nghe vậy, ánh mắt như muốn ăn thịt cậu: “Em chọn Thẩm Tử An?!”

Không, cậu chọn khi nào?!

Trong xe bật điều hòa, nhiệt độ cao hơn bên ngoài, Chu Châu mặt nóng bừng, cởi khăn quàng cổ ra, Lương Dịch Ngôn nhìn thấy động tác của cậu, sắc mặt thay đổi, đưa tay kéo cổ áo len ra, bên dưới chiếc áo len, chiếc cổ trắng ngần của cậu đầy những dấu hôn dày đặc.

“Anh Lương, anh đang làm gì vậy? Dừng lại đi, Lương Dịch Ngôn!!”

Đôi mắt của Lương Dịch Ngôn lóe lên dữ dội, hắn kéo cổ áo cậu xuống như muốn xé nó ra và phơi bày tất cả những dấu vết trên cơ thể thanh niên không phải do hắn để lại. Đây không phải lần đầu tiên hắn đụng phải, lần trước đụng còn kinh ngạc hơn, nhưng hắn vẫn bị cơn tức giận chi phối, gần như mất trí.

Chu Châu hoảng sợ che lại quần áo, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin, đây là trên đường, dưới lầu công ty, trong xe, Kỷ Tự Nam còn đứng ở ngoài xe, tư thế của Lương Dịch Ngôn là muốn xe rung đúng không?

Chu Châu thấy áo len của mình bị kéo đến lộ vai ra, dùng chút sức lực cuối cùng, dùng tay trái chạm vào cửa xe, làm động tác mở chốt, một tiếng cạch, cửa xe mở ra, Chu Châu dùng sức đá mạnh vào Lương Dịch Ngôn, cả người trực tiếp bật ra ngoài.

Không để ý đến Kỷ Tự Nam đang đứng ở bên kia, cậu chạy sang bên kia đường, vẫy một chiếc ô tô rồi nhanh chóng bỏ chạy.

Chu Châu biến mất trước mặt Kỷ Tự Nam và Lương Dịch Ngôn.

Cậu không quay lại nhà thuê hay công ty, Kỷ Tự Nam thậm chí còn quay lại ký túc xá của trường để tìm cạu, nhưng ở đó không có ai cả.

Thẩm Tử An gọi đi gọi lại cho cậu, cho đến khi điện thoại tắt nguồn, cuối cùng anh tìm được số điện thoại của mẹ Chu Châu từ nhân viên tư vấn và biết được Chu Châu cũng chưa về nhà.

Ba người bọn họ hiếm khi gặp nhau, trong quán cà phê, ba anh chàng đẹp trai với phong cách riêng thu hút rất nhiều sự chú ý của mọi người, nhưng không biết chuyện gì đã xảy ra, khuôn mặt của mỗi anh chàng đẹp trai đều xấu cực kỳ.

“Khôn phải tin tưởng anh nhiều lắm sao? Làm sao? Bây giờ thậm chí còn không trả lời cuộc gọi của anh à?” Lương Dịch Ngôn chống tay lên ghế nhìn Thẩm Tử An tắt điện thoại, ngôn từ đầy dao đâm chọt anh.

Thẩm Tử An nhướng mi: “Không so với cậu được, có thể dọa người bỏ chạy.”

Lương Dịch Ngôn sắc mặt vặn vẹo, suýt chút nữa cắn gãy răng.

Lúc đó hắn cũng không định làm gì, ai ngờ Chu Châu sẽ phản ứng mạnh như vậy, lẽ ra hắn nên khóa cửa xe hoặc giống như lần trước bắt người về nhà rồi nhốt lại!

Kỷ Tự Nam từ đầu đến cuối đều im lặng, y không ngừng nắm tay dưới gầm bàn, lần lượt để lại dấu móng tay, mỗi lần nghe thấy hai người loại trừ một khả năng, trong lòng y càng thêm u ám.

Tất cả đều là rác rưởi.

Em ấy sẽ đi đâu? Y tìm kiếm với tốc độ cao trong đầu, không phải ở trường cũng không phải ở nhà, gặp chuyện như vậy, em ấy nhất định muốn trốn, và sẽ trốn ở một nơi mà không ai biết…

Đột nhiên, Kỷ Tự Nam đứng dậy, mím môi mỏng thành một đường thẳng, xoay người rời đi, không thèm nhìn hai người kia.

Lương Dịch Ngôn sửng sốt một chút, sau đó ý thức được y đang làm gì, lập tức làm theo: “Cậu biết gì rồi? Kỷ Tự Nam!”

Kỷ Tự Nam lạnh lùng nói: “Đừng đi theo tôi.”

Y nói thêm: “Em ấy vì cậu mà bỏ chạy, không muốn gặp cậu.”

“Địt!!”

Thẩm Tử An đang định rời khỏi quán cà phê liền ngăn Kỷ Tự Nam lại, không nói nhiều, bình tĩnh nói: “Hợp tác, hay ở đây lãng phí thời gian?”

Kỷ Tự Nam trầm mặc nhìn hai người đang chặn đường mình, muốn tiếp tục dây dưa mà không mở miệng nói một lời.

Prev
Next
Truyện Gay Đề Cử
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Chương 72 22 Tháng 8, 2024
Chương 71 22 Tháng 8, 2024
bi-thang-em-chung-nha-hiep
BỊ THẰNG EM CHUNG NHÀ HIẾP
Chương 50 15 Tháng 10, 2025
Chương 49 17 Tháng 9, 2025
Con Cu Vô Địch
Con Cu Vô Địch
Chương 65 28 Tháng 8, 2024
Chương 64 28 Tháng 8, 2024
Vụng Trộm Với Ba Vợ_truyengay.net
Vụng Trộm Với Ba Vợ
CHƯƠNG 17 16 Tháng mười một, 2025
CHƯƠNG 16 15 Tháng 10, 2025
Những Câu Chuyện Kích Dục
Chương 14 2 Tháng 12, 2025
Chương 13 2 Tháng 12, 2025
Dương và những thú vui tuổi 15_truyengay.net
Dương và những thú vui tuổi 15
Chương 18 14 Tháng mười một, 2025
Chương 17 14 Tháng mười một, 2025
con re cua ba
Con Rể Của Ba
Chương 34 2 giờ ago
Chương 33 2 giờ ago
Anh Hàng Xóm Vô Tình Nhặt Được Sextoy Của Tôi
Chương 19+20 29 Tháng mười một, 2025
Chương 17+18 29 Tháng mười một, 2025
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
Chương 20 3 Tháng 10, 2025
Chương 19 28 Tháng 10, 2024
Những Chàng Sinh Viên Cu Bự_truyencogiaothao
Những Chàng Sinh Viên Cu Bự
Chương 23 8 Tháng 12, 2025
Chương 22 8 Tháng 12, 2025

Comments for chapter "Chương 39"

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
guest
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

© 2025 Madara Inc. All rights reserved

wpDiscuz