Sau vài ngày thích ứng, Chu Châu đại khái đã biết vị trí trợ lý điều hành của mình là gì, việc cậu phải làm tương đối phức tạp, nhưng khối lượng công việc không nặng nề, nhìn chung khá thoải mái.
Vậy là cậu có thời gian vụng trộm với Thẩm Tử An.
Nơi làm việc của Chu Châu cách văn phòng của Thẩm Tử An không xa, hai người thỉnh thoảng chạm mặt nhau trong phòng trà, khi xung quanh không có ai, Thẩm Tử An sẽ nắm cằm cậu hôn nhẹ. Lúc anh không làm việc, Thẩm Tử An sẽ nhắn tin cho Chu Châu bảo cậu đến văn phòng của anh. Nếu có đủ thời gian, lồn của Chu Châu có thể lên đỉnh một hai lần, không đủ thời gian, anh chỉ có thể làm một lần bằng tay hoặc bằng miệng, nếm chút rồi dừng lại.
Làm những việc này dưới con mắt của đồng nghiệp khác không phải là chuyện vặt.
Có một lần, Chu Châu đi ra khỏi văn phòng của Thẩm Tử An với khuôn mặt đỏ bừng, vô tình đụng phải một đồng nghiệp, người này nhìn thấy sắc mặt của cậu không ổn, cho rằng cậu đã làm sai chuyện gì đó bị sếp Thẩm mắng, tốn rất nhiều thời gian cố gắng an ủi cậu, cuối cùng Chu Châu nhìn thấy anh ta miệng khô khốc, đặt ly nước trái cây cho anh ta lên bàn với cảm giác cắn rứt.
Buổi tối tan sở, Chu Châu thu dọn máy tính, vô tình liếc nhìn về hướng văn phòng của Thẩm Tử An.
Hôm qua Thẩm Tử An dẫn người đi bàn chuyện hợp tác nhưng không về, hôm nay cũng không đến công ty, ngược lại gửi tin nhắn cho cậu trong điện thoại.
Gần đó có người đang kêu gọi cùng nhau đi ăn, Chu Châu không quen nên không đáp lại, nhét điện thoại vào túi rồi lẻn ra ngoài.
Hôm nay dưới lầu công ty rất náo nhiệt, không biết đã xảy ra chuyện gì, có rất nhiều người đi chậm rãi, thỉnh thoảng nhìn về một hướng, Chu Châu nhìn theo ánh mắt của họ và dừng lại….
Có một chiếc xe máy đậu cách đó không xa, chắc là đã được độ lại, trông rất ngầu, chủ nhân của chiếc xe máy mặc bộ đồ mô tô màu xanh đen, đội mũ bảo hiểm trên đầu, đôi chân dài hơn cả cuộc đời, uể oải tựa xe.
Chu Châu nhìn bộ đồ đi xe máy, cảm thấy trông quen mắt, chưa kịp nghĩ ngợi thì người đàn ông dường như đã chú ý tới ánh mắt của cậu, đột nhiên quay đầu lại, khóa chặt cậu. Chu Châu vô thức lùi lại một bước, nhìn thấy người đàn ông bỏ mũ bảo hiểm xuống, lộ ra khuôn mặt quen thuộc.
“Bé út.” Lương Dịch Ngôn sải bước về phía cậu.
“Anh Lương?” Chu Châu nhớ tới lúc trước Lương Dịch Ngôn đã mặc bộ đồ này ở trường đua, “Sao anh lại đến đây?”
“Làm sao, anh không thể tới?” Khóe miệng Lương Dịch Ngôn giật giật, nụ cười không đạt đến khóe mắt, “Sợ anh đụng phải cái gì?”
Chu Châu: “Không, em không có ý đó…”
Lương Dịch Ngôn không nói nhiều, đội một chiếc mũ bảo hiểm khác lên đầu cậu: “Lên đây, nếu sợ thì ôm chặt lấy anh đừng buông ra.”
Chu Châu bị Lương Dịch Ngôn đưa tới quán bar Lam Diễm.
Đó là một nơi rất riêng tư, Chu Châu nhìn Lương Dịch Ngôn, hắn không giấu diếm, nói cho cậu biết chỗ này hắn cùng bạn mở ra.
Chu Châu: “…Ồ.”
Cho nên bây giờ cậu từ lãnh thổ của Thẩm Tử An đến lãnh địa của Lương Dịch Ngôn.
“Một ly Cognac.” Lương Dịch Ngôn cởi găng tay và áo khoác ra, nói với bartender: “Cho em ấy một ly nước chanh.”
” Anh Lương.” Chu Châu trợn to hai mắt, “Em chỉ nhỏ hơn anh mấy tháng thôi.”
“Em cũng muốn uống rượu à?” Người đàn ông khoác áo khoác lên lưng ghế, mặc áo thun đen có mặt dây chuyền bạc trước ngực, “Say rượu thì phải làm sao? Nếu em say rượu em có để cho anh quản em không?”
“Vậy tại sao anh lại đưa em đến quán bar nếu không cho em uống?”
Lương Dịch Ngôn chống cằm nhìn cậu, không chút do dự nói: “Anh nhớ em.”
“Em không nhớ anh, cũng không tới tìm anh, anh chỉ có thể tới tìm em.”
Đồ vô lương tâm.
Chu Châu sờ mũi, vẫn không có gọi nước chanh, gọi margarita. Rượu vàng trong miệng ngọt ngào, dư vị có chút se lại, Chu Châu nhấp vài ngụm, trong đầu thầm so sánh sự khác biệt với nước chanh.
“Chào anh chàng đẹp trai.”
Một tiếng huýt sáo phù phiếm từ bên cạnh truyền đến, Chu Châu lúc đầu không nhận ra là đang gọi mình, đợi người đàn ông kia hét thêm hai tiếng nữa mới quay đầu nhìn lại.
“Anh chàng đẹp trai, anh mời em uống rượu được không?”
Vị khách cạo trọc đầu, mặc áo phông trắng bên trong áo khoác denim, thấy Chu Châu quay đầu lại, chớp mắt nhìn cậu, không giấu được sự dâm đãng.
Chu Châu im lặng quay đầu lại không đáp.
Thấy cậu không để ý tới mình, người đàn ông tiến lại gần, cơ thể gần như áp sát vào người cậu, chiếc ghế Chu Châu đang ngồi đột nhiên bị kéo mạnh nghiêng sang trái, Lương Dịch Ngôn nhéo gáy cậu, dùng miệng mớm cho cậu một ngụm chất lỏng nồng nặc, nhìn người đàn ông một cách nham hiểm: “Cút.”
“Khụ! Khụ!” Chu Châu nghẹn nước mắt, lè lưỡi: “Cay, cay quá!”
Lương Dịch Ngôn nhìn cậu như một con cún con, không ngừng dùng tay quạt lưỡi, đột nhiên uống hết số rượu còn lại trong một ngụm, nắm lấy cổ tay cậu và đứng dậy rời đi.
“Bé út, cục cưng, vợ của anh.” Lương Dịch Ngôn ngồi trong toilet, ôm người vào lòng, dùng lực như muốn bóp nát cậu “Vợ, há miệng ra, để anh mút lưỡi em.”
Khi không có ai ở bên cạnh, Lương Dịch Ngôn thích gọi Chu Châu là vợ, thậm chí hắn còn muốn gọi như thế trước mặt người khác, nhưng hắn biết Chu Châu sẽ không vui.
Trong miệng người đàn ông nồng nặc mùi rượu mạnh, Chu Châu trốn không cho hắn hôn, bị hắn nắm gáy khống chế, buộc phải mở miệng, không thể chạy trốn.
“Ưm…”
Chu Châu cảm thấy mặt mình hơi nóng, đầu có chút choáng váng, không biết là do hôn lâu hay là mùi rượu do trong miệng Lương Dịch Ngôn, hắn ôm cậu hôn đến gần như ngạt thở, sau đó mới xoay người giữ cửa, hắn quỳ xuống nửa quỳ, banh rộng mông cậu ra mà liếm lồn.
“Ah… ha…”
Chu Châu không nhịn được nữa, vặn eo trốn tránh, lại bị giữ chặt, gần như ngồi lên mặt người đàn ông, lưỡi của hắn như một con rắn linh hoạt, đâm thẳng vào lỗ lồn của cậu, mô phỏng chuyển động và tần suất đụ địt, một lúc sau cậu đã bị liếm đến mức rên rỉ rồi phun ra.
Lương Dịch Ngôn liếm môi, lau chiếc cằm sáng bóng của mình, thả con cặc đã sẵn sàng bắn tinh của hắn ra đụ cậu theo kiểu doggy.
“Ah……”
“Hmm……”
Cơ bắp trên cánh tay của người đàn ông mặc áo phông đen phồng lên, hắn hết kiên nhẫn chửi rủa: “Mẹ kiếp.”
Cuối cùng cũng được đút vào cái lồn này.
Bé út của hắn, vợ của hắn.
Lúc mới bắt đầu hắn được ăn thịt đến nghiện, gần như đụ cậu cả ngày lẫn đêm, dù vậy hắn ấy vẫn cảm thấy chưa đủ, nhưng lại tình cờ lại trúng kỳ nghỉ đông, vợ hắn bỏ rơi hắn để đi thực tập ở một nơi ngu ngốc, đừng nói ăn thịt, hắn thậm chí còn không thể nhìn thấy cậu.
Hàm răng Lương Dịch Ngôn căm hận ngứa ngáy, cặc hắn cũng tức giận cứng ngắc.
“Ưm ha… anh Lương, nhẹ chút, nhẹ chút mà…”
Lương Dịch Ngôn hung hăng nói: “Không được.”
Cơ mông mạnh mẽ căng cứng, con cặc háo hức muốn mở lỗ thịt, đâm vào lút cán rồi rút ra toàn bộ, nóng lòng muốn đụ lồn nhỏ mềm mại này thành hình dạng của hắn, đụ nó cả ngày lẫn đêm, nhồi nhét bên trong, không hề rút ra một giây phút nào.
Vòng eo và hông nhanh chóng nhấp nhô, hai túi tinh đầy đặn đập vào miệng lỗ, phát ra tiếng bạch bạch, Chu Châu tức đến cắn môi dưới, thật muốn nhấc gấu áo sơ mi của mình mà cắn nó vào miệng.
“Aha…Em yêu, em nhiều nước quá. Em có nghe thấy không? Lồn nhỏ của em biết rên đấy.”
Chu Châu khịt mũi hai tiếng, rõ ràng anh mới là người biết rên.
Mặt dây chuyền bạc trên ngực liên tục va vào lưng cậu do cử động mạnh, Lương Dịch Ngôn che nó lại, áp vào tai Chu Châu, thở mạnh vào tai cậu: “A… sướng quá, vợ à. Em biết không, mỗi ngày anh đều mơ về em, mơ thấy em banh lồn ra cho anh đụ, bụng cũng bị anh đụ lớn.”
Chu Châu không nói nên lời: “Anh thắt rồi, không làm được đâu, ahh…”
Lương Dịch Ngôn cười nhẹ, nụ cười của hắn khiến màng nhĩ của Chu Châu tê dại: “Anh sẽ trói em vào giường và đổ tinh dịch vào người em cả ngày lẫn đêm. Em nghĩ có làm em lớn bụng được không?”
“Anh Lương!” Chu Châu kinh hãi hét lên: “Đừng nói những lời biến thái như vậy!”
Tay của Lương Dịch Ngôn che bụng dưới của Chu Cậu, như thể hắn thực sự đang đo vòng cung, trong khi Chu Châu sợ hãi, bàn tay lại trượt lên trên, cuối cùng đi đến bộ ngực hơi phồng lên, nhào nặn nó thật mạnh.
Lỗ thịt đã đầy đến tận miệng, con cặc của hắn vẫn đang đụ với tốc độ cao, Lương Dịch Ngôn chơi đùa với vú của Chu Châu: “Em yêu, ngực em có phải mềm hơn không?”
“Không!” Chu Châu lập tức phản bác, vặn vẹo da thịt mạnh đến mức Lương Dịch Ngôn kêu lên.
Chu Châu cúi đầu nhìn, ngón tay thon dài trắng nõn của người đàn ông đang gãi gãi cơ ngực, hai hạt đậu đỏ bị kích thích hưng phấn mà dựng lên, một chút thịt mềm mại từ giữa các ngón tay tràn ra, bị nhéo về phía trước, thay đổi thành nhiều hình dạng khác nhau.
Có vẻ như… nó thực sự mềm hơn và to hơn một chút…
“A…ah…đừng véo nữa, sau này đừng mút nữa…”
“Đâu có được được?” Lương Dịch Ngôn kiên quyết không chịu, “Ngực của bé út đẹp như vậy, sao không cho anh bú được?”
Con cặc đầy tinh dịch đang đụ một cách hung bạo trong lồn cậu, mép lồn nổi bọt trắng, Chu Cậu cảm thấy quy đầu đầy đặn đang ấn vào chỗ ngứa của mình, thân cặc đầy gân cọ vào vách lồn ẩm ướt và mềm mại đến nỗi chân cậu run lên.
Lương Dịch Ngôn nắm tay cậu, chạm vào nơi hắn di chuyển ra vào, bắt cậu gọi hắn là anh trai, sau khi Chu Châu gọi lên, hơi thở của hắn trở nên phấn khích, thậm chí còn đi xa hơn bắt cậu gọi hắn là anh trai cặc bự, Chu Châu tuyệt đối không thể kêu lên nên mím chặt môi không chịu phát ra âm thanh, thế là Lương Dịch Ngôn cố ý thở vào tai cậu, thở hổn hển như thể chính hắn mới là ngươig bị đụ.
Hai người tâm tình vui vẻ, làm tình sung sướng đến mức quên mất đây là toilet có người có thể vào bất cứ lúc nào, khi nghe thấy bên ngoài có người nói chuyện, Lương Dịch Ngôn suýt chút nữa lồn Chu Châu ép bắn tinh…
“Đụ mạ, chán vê lờ, mãi mới tìm được hoa không chủ, rõ ràng nhìn như hai 1 mà.”
“Thôi đê, không có chủ thì người ta cũng đâu thèm ông?”
“Cứ khinh thường đi, tao cũng không muốn hẹn hò với nó, tao chỉ muốn xem hàng có ngon không thôi.” Người nói liếm môi, giọng nhớp nháp nói: “Trông như thằng nhóc, chắc là sinh viên đại học. Ầy, đôi khi nam sinh đại học không có kỹ năng gì mà chỉ liều lĩnh đụ cũng khá thú vị.”
Đối phương không nói gì, sau đó vang lên tiếng nước, cuối cùng là tiếng bước chân càng ngày càng xa.
Chu Châu nhận ra giọng nói của người đàn ông nói không sao, chính là tên đầu nhím đã nói chuyện với cậu ở quán bar.
Không, cậu không hiểu. Sao cậu lại giống số 1 thế? Trông cậu không giống trai thẳng à?
“Ah!”
Con cặc trong lồn cậu đâm sâu vào, Lương Dịch Ngôn dùng giọng mạnh mẽ nói: “Bọn họ đang nói về em đấy, vợ à.”
“Em có nghe thấy không? Tên đó muốn em đụ hắn đó vợ à. Hắn ta có biết em có một cái lồn ở dưới đó không? Có biết cái lồn của em đã bị anh đụ nát thành từng mảnh không?”
“Anh cũng là sinh viên. Nói cho anh biết, cặc của anh dùng có tốt không? Ăn có ngon không? Ăn có thấy sướng không?”
Hắn vừa hỏi vừa đụ cậu, Chu Châu bị đụ rên rỉ đáng thương, cuối cùng không còn cách nào khác đành quay lại hôn hắn, hy vọng có thể xoa dịu cơn điên của người đàn ông.
“Vợ, vợ ơi.”
Lương Dịch Ngôn xoay Chu Châu lại, ôm cậu tựa vào khung cửa, hôn một cách điên cuồng và đụ anh ta một cách tàn bạo. Chu Châu ngồi trên cặc hắn lắc lư, chịu đựng những cú đâm bạo lực, không biết đã bị đụ bao nhiêu lần, nhưng quy đầu đối diện với lỗ đột nhiên đập mạnh, lượng tinh dịch đặc quánh không thể tin được lần lượt bắn ra, phun mạnh vào vách thịt, bắn đầy tinh vào bên trong Chu Châu, con cặc mềm mại được nhẹ nhàng rút ra, tinh dịch đặc sệt trộn lẫn chất lỏng trong suốt nhỏ giọt xuống, như thể bị đụ không tự chủ.