Truyen SEX GAY
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Tìm Truyện
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Prev
Novel Info

Trai Thẳng Mắc Bẫy - Chương 5

  1. Home
  2. Trai Thẳng Mắc Bẫy
  3. Chương 5 - Nước cấm
Prev
Novel Info

Nam mở mắt ra sau một giấc ngủ chập chờn, trong đầu còn vương lại cảm giác tê rần từ những cú điện tối hôm qua. Cơ thể rã rời, nhưng thứ khiến cậu khó chịu nhất là cổ họng khô rát. Cả đêm qua Phong không cho uống nước .Đến lúc này, từng tế bào trong cơ thể Nam như đang kêu gào đòi một ngụm nước trong lành. Nhưng căn phòng lại im lặng đến nghẹt thở. Trên bàn gỗ ngay trước mặt, duy nhất một bình nước trong suốt đặt lặng lẽ, ánh sáng xuyên qua khúc xạ lấp lánh như mời gọi. Cổ họng Nam co rút. Cậu muốn lao tới, nhưng sợi xích trói hai tay sau lưng khiến việc di chuyển trở thành trò nhục nhã. Nam gượng gạo lê bước, đầu gối ma sát với sàn lạnh, mồ hôi và sự khát khao hòa thành cơn bức bối.

Khi cậu vừa chạm được vào cái ly, cánh cửa bật mở. Phong xuất hiện, áo sơ mi trắng xắn tay, mái tóc rối như vừa tỉnh dậy. Hắn nhìn Nam đang quỳ rạp dưới đất, tay bị trói ngoặt ra sau, miệng cố gắng chạm vào thành cốc. Một nụ cười nhạt thoáng trên môi Phong, vừa khoái trá vừa như một sự quan sát lạnh lùng. “Khát đến thế sao?” Hắn tiến lại gần, cầm chiếc cốc, nâng lên trước mặt Nam rồi lắc nhẹ. Âm thanh nước sóng sánh như tiếng trêu chọc.

Nam nuốt nước bọt, đôi mắt đỏ ngầu. “Cho tôi uống…” giọng khản đặc, van nài một cách không tự nguyện. Phong cúi xuống, gần đến mức Nam có thể ngửi thấy mùi thuốc lá và mùi bạc hà từ hắn. Hắn đưa cốc nước tới sát môi Nam nhưng rồi lại rút về, khẽ cười: “Nước này không bình thường đâu. Uống rồi sẽ khó chịu đấy. Nhưng… nếu không uống, cổ họng cậu sẽ nứt toác ra mất.” Nam nhíu mày, chưa kịp phản ứng, Phong đã ra hiệu cho một vệ sĩ bước vào. Gã ta kẹp chặt cằm Nam, giữ cho miệng mở, và Phong từ tốn đổ từng giọt nước vào. Ban đầu Nam cố tình phun ra, nhưng cơn khát thắng thế. Nước mát lạnh chảy xuống cổ họng khiến Nam rùng mình, uống ào ạt như kẻ chết khát. Đến khi cốc cạn, Nam mới nhận ra hơi thở mình gấp gáp bất thường, cơ thể nóng ran. Hơi nước ấy không phải nước bình thường.

Phong đặt chiếc cốc rỗng xuống bàn, nhìn Nam với ánh mắt dò xét. “Thấy thế nào? Hơi nóng lên đúng không?” Nam trừng mắt, môi run run. Cậu biết hắn đã trộn gì đó, có lẽ là thuốc. Sự nhục nhã càng thêm nặng nề. “Đồ khốn…” Nam nghiến răng. Ngay lập tức, một cú điện giật xuyên qua người cậu, khiến toàn thân co giật, đau đớn đến mức không thốt được lời. Phong vẫn điềm tĩnh: “Nói năng cho cẩn thận. Tôi không muốn dạy dỗ cậu thêm đâu, nhưng nếu cậu cứ ngoan cố, tôi lại phải làm việc đó.”

Cơn khát chưa kịp thỏa mãn, thuốc trong nước bắt đầu phát tác. Hơi thở Nam nóng rực, cơ bắp co cứng, từng thớ da ngứa ran. Cậu run rẩy, nhưng không thể làm gì hơn ngoài việc trói gô trên sàn, mồ hôi vã ra. Phong ngồi xuống chiếc ghế bành, châm một điếu thuốc, khói mờ phủ quanh. Ánh mắt hắn không rời khỏi Nam, như thể đang quan sát một con thú bị giam cầm. Hắn bật cười nhỏ: “Cậu nhìn xem, một kẻ từng ngạo nghễ, giờ chỉ còn biết van xin một ngụm nước và run rẩy dưới chân tôi.”

Nam cố gắng hít thở chậm, tự nhủ rằng đây chỉ là thuốc, rằng cậu phải giữ đầu óc tỉnh táo. Nhưng càng kháng cự, cơ thể lại càng phản bội. Hơi nóng dâng tràn như ngọn lửa đốt cháy da thịt. Phong tiến lại gần, ngồi xổm xuống, đưa bàn tay lạnh lẽo lướt dọc cánh tay trần của Nam. “Cơ thể cậu phản ứng nhanh thật.” Nam giật mạnh, cố tránh, nhưng dây xích giữ chặt khiến mọi phản kháng trở thành vô nghĩa. Hắn cố tình lướt chậm, từng cái chạm như đang chơi đùa, khiêu khích, khiến Nam vừa tức giận vừa nhục nhã. “Đừng chạm vào tôi!” Nam gào lên. Câu trả lời là một cú điện nhẹ, chỉ thoáng qua nhưng đủ để cơ thể Nam co rúm. Phong giữ lấy cằm cậu, buộc phải ngẩng lên đối diện. “Mỗi lần cậu chống cự, tôi sẽ làm thế. Cho đến khi cậu hiểu rằng kháng cự chẳng ích gì.”

Nỗi nhục nhã dồn lên tận cổ. Nam nghiến răng, nước mắt lưng tròng, nhưng vẫn gắng giữ ánh mắt kiêu hãnh. Thế nhưng, sự kiêu hãnh ấy chỉ càng khiến Phong thích thú. Hắn chậm rãi đứng lên, ra hiệu cho Nam quỳ ngay ngắn trước mặt. Vệ sĩ kéo dây xích, ép cậu xuống, hai tay vẫn bị còng ngược. Nam run rẩy quỳ, thân thể chỉ còn mỗi chiếc quần boxer mỏng manh. Phong ngồi lên ghế, cầm tập tài liệu, như thể cậu chỉ là một món đồ trang trí, một kẻ phải chờ đợi. Hắn cố tình kéo dài, thản nhiên đọc, thản nhiên gõ bút, thỉnh thoảng lại nhả một vòng khói thuốc vào khoảng không. Thời gian trôi chậm chạp, đầu gối Nam tê dại, nhưng không được phép nhúc nhích. Mỗi lần hơi nghiêng người, sợi xích lại căng ra nhắc nhở. Nỗi khát khao tự do như nghẹn lại trong lồng ngực.

Đến khi đồng hồ chỉ gần nửa đêm, Phong mới đứng lên. Hắn cúi xuống, ghé sát tai Nam, thì thầm: “Giỏi lắm. Cậu đã biết nghe lời.” Nam muốn phản bác, nhưng hơi thở nóng ran khiến giọng cậu khản đặc, chẳng còn sức lực. Hắn kéo Nam đứng dậy, nhưng không tháo trói. Thay vào đó, hắn lôi cậu vào phòng ngủ. Chiếc giường rộng, ga trắng tinh, nhưng với Nam lúc này lại như một nơi hành hình. Phong buộc bốn sợi dây xích vào bốn góc giường, trói chặt tứ chi cậu. Nam nằm dang ra, không còn cử động, chiếc quần cũng được cởi ra lộ ra con cặc 21cm đùm dái thòng đang chảy nước. Cậu hét lên trong bất lực: “Thả tôi ra!” Nhưng đáp lại chỉ là tiếng xích kéo căng. Phong tháo áo khoác, leo lên giường, nhìn Nam bằng ánh mắt sâu hun hút. “Đêm nay, cậu sẽ ngủ cùng tôi. Đừng mong được tự do.”

Nam nghiêng đầu, tránh ánh mắt ấy. Nhưng Phong đưa tay kéo cằm, bắt buộc phải nhìn thẳng. Trong khoảnh khắc, Nam thấy ánh mắt hắn không chỉ là lạnh lẽo mà còn có thứ gì đó phức tạp hơn – sự chiếm hữu, sự ham muốn, và cả một nỗi buồn khó gọi tên. Cậu không dám nghĩ thêm, chỉ thấy ngực mình thắt chặt. Phong không nói nữa, chỉ nằm xuống cạnh, vòng tay qua ôm lấy cơ thể bị trói chặt. Hơi ấm từ hắn lan sang, khiến sự rối loạn trong Nam càng thêm tồi tệ. Trái tim đập loạn, vừa vì căm ghét vừa vì một cảm giác khó hiểu.

Đêm ấy, Nam không thể ngủ. Mỗi lần nhắm mắt, cậu lại cảm thấy bàn tay Phong đặt trên ngực mình, nhịp thở hắn phả vào gáy. Những sợi xích ghì chặt như lời nhắc nhở rằng cậu là tù nhân, là món đồ trong tay kẻ khác. Nhưng đâu đó trong tận cùng tâm trí, một nỗi hoang mang len lỏi: phải chăng có điều gì đó đang dần thay đổi? Cậu không dám thừa nhận, nhưng chính sự hỗn loạn này khiến Nam sợ hãi hơn cả xiềng xích.

Prev
Novel Info
Truyện Gay Đề Cử
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Chương 72 22 Tháng 8, 2024
Chương 71 22 Tháng 8, 2024
Con Cu Vô Địch
Con Cu Vô Địch
Chương 65 28 Tháng 8, 2024
Chương 64 28 Tháng 8, 2024
ĐẠI ĐỘI TRƯỞNG CỦA TÔI
CHƯƠNG 36 30 Tháng 8, 2025
CHƯƠNG 35 30 Tháng 8, 2025
Tình Cha Con Sâu Đậm_truyengay.net
Tình Cha Con Sâu Đậm
Chương 18 28 Tháng 8, 2025
Chương 17 28 Tháng 8, 2025
bi-thang-em-chung-nha-hiep
BỊ THẰNG EM CHUNG NHÀ HIẾP
Chương 48 1 Tháng 8, 2025
Chương 47 1 Tháng 6, 2025
Tình Bạn Dâm Đãng
Chương 13 1 ngày ago
Chương 12 31 Tháng 8, 2025
Trại Gác Rừng – Gay 18+
Chương 13 13 Tháng 8, 2025
Chương 12 13 Tháng 8, 2025
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
Chương 19 28 Tháng 10, 2024
Chương 18 28 Tháng 10, 2024
Bạn Thân Tôi Là Trai Thẳng 18+_truyencogiaothao
Bạn Thân Tôi Là Trai Thẳng 18+
chương 41 31 Tháng 7, 2025
chương 40 31 Tháng 7, 2025
Những Chàng Lính Nghĩa Vụ Dâm Đãng_truyengay.net
Những Chàng Lính Nghĩa Vụ Dâm Đãng
Chương 19 21 Tháng 5, 2025
Chương 18 21 Tháng 5, 2025

Comments for chapter "Chương 5"

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

© 2025 Madara Inc. All rights reserved