Nội dung truyện
Chỉ còn độc một chiếc quần mỏng manh, Nam bị hai gã áp giải ra ngoài. Hành lang dài như nuốt chửng cậu, từng bước đi vang lên tiếng lách cách như một nhịp trống dằn vào ngực. Nam không biết họ định đưa mình đi đâu, chỉ thấy ánh mắt khinh miệt và những nụ cười nửa miệng trên gương mặt lạnh lùng của đám người.
Khi cánh cửa lớn mở ra, cả một không gian rộng mở hiện ra. Phòng khách sang trọng với trần cao, đèn chùm pha lê lấp lánh. Ở trung tâm, trên ghế bành, Phong ngồi thản nhiên, một điếu thuốc vắt hờ nơi ngón tay. Khói thuốc uốn lượn trong không khí, che mờ đôi mắt tối tăm mà sâu thẳm của hắn.
– Đến rồi à. – Giọng Phong trầm thấp, nhưng vang rõ khắp căn phòng.
Hai vệ sĩ đẩy Nam quỳ xuống nền đá, dằn mạnh khiến đầu gối cậu ê ẩm. Nam ngẩng mặt lên, đôi mắt ánh lửa căm phẫn, nhưng sâu trong đó vẫn không che được sự hoảng sợ.