Trai Lạ Ở Nhà Vệ Sinh Phòng GYM - Chương 11
Ở trong phòng tắm, tôi xả nước lên người để làn nước ấm có thể khiến tinh thần tôi được thư giãn hơn, tình huống vừa rồi khiến tôi thật sự khó thở. Nghĩ lại cảnh lúc nãy vẫn không dám tin đó là sự thật, quá đỗi chóng vánh. Lấy hai tay vỗ vỗ lên mặt.
“Tỉnh lại đi, vừa nãy chỉ là vô tình thôi.” – tôi nghĩ thầm.
Tôi lấy khăn tắm quấn ngang hông bước ra ngoài.
Tôi: Anh vào tắm đi, vẫn còn nước nóng đấy.
Tôi đang lúi húi lấy quần áo định mặc nhưng khi đưa lên mũi ngửi thì thấy đã hơi có mùi. Tôi quay sang ngại ngùng định mượn đồ anh An mặc tạm. Từ nãy đến giờ anh An vẫn ngồi ngây người ra đó nhìn chăm chăm vào tôi, ánh mắt mở to đầy ngạc nhiên xen lẫn vẻ thèm thuồng. Tôi hơi khựng lại nhìn xuống thân thể mình. Quả thật, giờ tôi mới để ý là mình đang bán hoả thân trước mặt người lạ nhất là khi cơ thể trắng sáng của tôi lại dính chút nước còn đọng lại trên thân thể, khuôn ngực nở nang kèm một mùi hương thơm sữa tắm nhè nhẹ kích thích khứu giác và thị giác người đối diện. Quen như ở phòng mình đi lại không mặc gì nên giờ cũng có chút e ngại. Tôi hỏi anh An để phá tan bầu không khí ngại ngùng.
Tôi: Anh …. có thể cho em mượn quần áo mới không, xong em sẽ giặt trả lại anh. Vì quần áo em bẩn hết rồi.
Anh An vẫn thẫn thở nhìn tôi chết chân ở giường. Tôi gọi to hơn.
Tôi: Anh …. anh ơi …!
Lúc này anh An mới hoàng hồn lại, ậm ừ sượng xạo.
An: À … ừ … đây để anh lấy quần áo mới cho em.
Nói rồi anh nhanh chóng đứng dậy đi vào tủ quần áo lấy đồ cho tôi. Anh đưa quần áo cho tôi mà mặt nóng bừng như vừa xông hơi ra. Tôi vội cầm bộ đồ rồi thay vào, tuy có chút hơi dài nhưng cũng đành mặc tạm.
An: Em đói chưa anh dẫn em đi ăn.
Tôi: Thôi anh ạ, em làm phiền anh cả đêm qua rồi. Để em tự đi ăn cũng được.
Anh chẳng nói chẳng rằng dứt khoát kéo tay tôi ra cửa. Hai đứa đi ăn bún rồi hóng gió một lúc, tuy trời lạnh nhưng tiết trời rất trong lành, rất lý tưởng để cảm nhận cái lạnh của mùa đông HN. Sau ngày hôm đó, chúng tôi bắt đầu nhắn tin với nhau. Anh An cũng khá bận nên chỉ thỉnh thoảng mới cùng tôi đi tập gym được, sau những lúc đi tập đó lại là những cuộc đi ăn, đi chơi.
Dần dà hai người cũng trở nên thân thiết hơn, cảm giác cũng gần gũi hơn, không còn xa lạ như trước nữa. Tuy nhiên tất cả đều phải đi trong bí mật vì dù sao anh ta cũng là người nổi tiếng bao nhiêu cặp mắt chú ý, bản thân tôi cũng biết ý nên cũng tránh tiếp xúc quá gần không muốn để anh ta dính đến scandal nào vì mình.
Mọi chuyện cứ bình bình như vậy cho đến một hôm tôi đi chơi với bạn về khá muộn, cũng khoảng 12h đêm, taxi cũng không có ai nhận nhưng may mắn là từ đây về đến nhà cũng cách 2km không quá xa nên tôi quyết định đi bộ về cũng coi như là luyện tập thể thao luôn.
Trời đông, từng cơn gió lạnh buốt thổi thấu vào da thịt khiến con người ta phải rùng mình mặc dù đã khoác lên mình dăm ba lớp áo dày, tôi gắng rảo bước đi thật nhanh chỉ mong sao mau chóng về đến nhà để được ấp trong chiếc chăn ấm cúng của mình mà say giấc nồng. Cả con người vắng bóng, hầu như các hàng quá đã đóng hết cửa chỉ còn lác đát vài quán còn đang dọn dẹp nốt thì từ đằng xa vẫn còn tiếng nói cười rôm rả của một đám người hình như là vừa mới ăn xong đang đứng lên thanh toán để ra về. Tôi cũng không muốn tò mò nên cứ tiến thẳng về phía trước nhưng vừa đi đến thì một người trong số bọn họ huýnh vào người tôi khiến tôi ngã xõng soài ra đường. Vừa bực vừa đau tôi gắng ngồi dậy định nói lý với người kia thì nhận ra đó là anh An. Anh cũng đang xin lỗi rối rít định kéo tôi dậy thì nhận ra người mình vừa đụng phải.
Cả đều nhận ra sự ngạc nhiên trên gương mặt nhau, đắn đo một lúc anh An mới lên tiếng:
An: Em về muộn vậy, có cần anh đưa về không?
Tôi nhìn quanh, nếu không lầm thì những người đi cùng anh An ngoài chị trợ lý và anh quản lý ra thì đều là những người nổi tiếng trong showbiz, tôi cũng biết ý nên từ trối khéo.
Tôi: Dạ không cần đâu anh, nhà em ngay đây rồi. Em tự về được.
Nói rồi tôi rảo bước đi tiếp, nhưng tôi vẫn còn nghe được mấy người đằng sau hỏi gì đó về tôi .
Ai thế An? Bạn mày à? Sao quan tâm nhau thế? Trông cũng đẹp trai đấy, hay giới thiệu cho tao đi?
Trợ lý: Này em đừng có mà tạo ra phốt gì nữa nhé, lần trước phải tốn công lắm mới dẹp yên được vụ kia đấy?
Tất cả những lời nói đó cứ văng vẳng bên tai tôi cho đến lúc về đến nhà khiến tôi nằm chằn trọc không ngủ nổi. Chả lẽ bản thân sẽ trở thành người cản trở sự nghiệp của anh ta nếu như tôi tiến tới sao? Vốn biết nghệ sĩ đã rất vất vả rồi, giờ đây tôi càng hiểu hơn họ khó sống như thế nào.
Từ tối hôm đó, quả nhiên anh ta ít liên lạc với tôi hẳn. Không còn những cuộc trò chuyện thâu đêm suốt sáng như trước nữa mà thay vào đó chỉ là sự im lặng dài đằng đẵng. Tuy cuộc sống tôi vẫn cứ thế như mọi ngày nhưng trong lòng vẫn cảm giác thiếu đi một thứ gì đó, người lúc nào cũng thấy đứng ngồi không yên. Bẵng đi một thời gian sau, tôi bỗng nhận được một cuộc gọi từ một số lạ. Đầu dây bên kia vang lên một giọng nói trầm ấm quen thuộc.
An: Anh mà không gọi thì em cũng không định liên lạc với anh đúng không? Em đang thử thách lòng kiên nhãn của anh đấy à?
Tôi: Anh say rồi, mau về nhà đi đừng uống nữa.
An: Say gì mà say, đừng đánh trống lảng. Trả lời anh đi!
Tôi: … Không có …
Chưa kịp nói hết câu thì tôi nghe đầu giây bên kia phát ra một loạt tiếng loảng xoảng át đi cả tiếng nhạc sàn xập xình. Tôi cảm thấy có biến cố gắng hét to vào điện thoại gọi anh ta. Vài giây sau có người cầm máy lên.
Người lạ: Anh quen biết anh ta à? Nếu biết thì đến đón anh ta về đi, anh ta vừa mượn điện thoại của tôi rồi không hiểu sao khùng khùng điên điên đập phá cốc chén ở quán tôi đây này. Không định cho chúng tôi làm ăn à?
Tôi vội vàng xin địa chỉ tức tốc chạy đến. Là một quán bar nhỏ trong ngõ, ở đây cũng khá ít người nên may sao không có ai để ý đến anh ta. Mặc dù anh ta đã say khướt, lúc tôi đến thì vẫn còn đang đập vỡ mấy cái ly trên bàn. Tôi vội vàng ngăn anh ta lại, nhưng vì vùng vẫy quá mạnh mà tôi bị xô ngã xuống sàn, đè lên mảnh thuỷ tinh vỡ khiến tay bị rách một vệt kha khá, máu chảy nhỏ từng giọt đỏ dưới sàn. Tôi nhăn mặt cố gỡ từng mảnh vụn thuỷ tinh còn dính lên vết thương, xin tạm khăn sạch của quầy bar băng lại. Sau một hồi vật lộn vất vả thì anh ta cũng đã thấm mệt mà gục xuống bàn. Tôi chỉ còn biết rối rít xin lỗi quản lý rồi đền tiền cho họ. Vác anh ta ra xe cũng là cả một thử thách, không ngờ anh ta lại nặng đến vậy. Trên đường về anh ta lại ngủ ngoan như một con cún vậy, nhưng miệng thỉnh thoảng vẫn lẩm bẩm gì đó mà tôi không nghe rõ.
Khó khăn lắm tôi mới đưa anh ta nằm lên giường được. Cũng định bỏ về luôn nhưng quần áo của anh ta vừa xộc xệch vừa ướt đẫm, trên nhừng nồng nặng mùi rượu thấm đẫm trên quần áo. Không đành lòng cứ thế mà ra về nên tôi cũng miễn cưỡng ở lại thay nốt quần áo cho anh ta trước khi về, tiện thể cũng lấy khăn ấm lau người cho anh ta luôn. Bây giờ tôi mới được nhìn rõ hơn body của anh ta. Một cơ thể săn chắc đẹp như tượng tạc, chắc chắn anh ta đã phải khổ công luyện tập lắm để có cơ thể như vậy. Từng múi cơ căng tràn, từng đường gân tay nổi lên dưới làn da bóng láng mọng nước được mồ hôi thấm đẫm. Cơ thể này, gương mặt này đã có bao nhiêu người điên cuồng gào thét, mơ ước được chạm vào thậm chí là muốn “ăn tươi nuốt sống” anh ta để thoả mãn cơn dục vọng trong họ.
Thực ra chính bản thân tôi cũng khao khát điều đó nhưng không hiểu sao mỗi lần nhìn vào mắt anh ta tôi lại cảm thấy cần phải dè chừng, có một chút sợ sệt, một chút ngại ngùng mỗi khi muốn tiến tới. Chẳng phải dục vọng của tôi không đủ lớn, không phải do tôi hèn nhát mà chỉ là không muốn cuộc sống mà anh ta đã mất công sức xây dựng phải sụp đổ vì một chuyện cỏn con là tôi đây. Không phải sao, là chuyện bé xíu của người thường như tôi nhưng đối với anh ta, nổi tiếng như vậy, đứng ở trên đỉnh cao danh vọng như vậy thì tất cả mọi ánh mắt sẽ đổ dồn vào. Bất kể có là chuyện gì chỉ cần một bước đi sai là có thể rơi xuống vực thẳm tức thì.
Mặc quần áo xong, toang định ra về nhưng bất chợt anh ta níu chặt lấy tay tôi, mắt nhắm nghiền, miệng không ngừng gọi:
An: Việt, Việt … đừng đi … xin em ….
Anh ta đang nói mơ sao? Sao lại gọi tên tôi vậy? Chẳng có lẽ anh ta thích tôi đến vậy sao? Bao nhiêu suy nghĩ cứ hiện lên trong đầu bám riết lấy tôi khiến tôi chùn bước. Trong khi đó, anh ta vẫn bám chặt lấy tay tôi khiến tôi cảm thấy không nỡ dời đi lúc này. Tôi ngồi thụp xuống đắp lại chăn cho anh ta rồi nhìn từng đường nét trên mặt anh. Không thể kìm lòng được tôi kẽ đặt lên môi anh một nụ hôn, một nụ hôn vội vã nhưng thật lòng. Thế rồi chẳng biết từ khi nào tôi ngủ thiếp đi.
Tôi bị đánh thức bởi một thứ gì đó chạm vào má tôi. Chầm chậm mở mắt, trời đã sáng từ khi nào, tôi thấy mình đang nằm trên giường anh ta mặc dù đêm qua tôi nhớ rằng mình đang ngồi dưới đất … Còn anh ta đang nằm nghiêng mình nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến, ánh lên một niềm vui khó tả. Tôi hơi giật mình ngồi dậy chạy vào phòng tắm nhưng bị anh ta kéo lại nằm xuống, ôm chặt tôi vào trong vòng tay ấm áp, rộng lớn kia. Tôi ấp úng:
Tôi: Anh … đêm qua anh say quá nên em đưa anh về, tiện thể vì thấy anh bị ướt nên thay quần áo luôn. Nhưng mà em không có nhìn thấy gì đây anh yên …
Chưa để tôi nói hết anh ta đã chặn môi tôi bằng một nụ hôn sâu ngọt lịm. Cả cơ thể tôi chẳng biết sức lực biến đâu mất chỉ phó mặc cho anh ta chủ động.
An: Em có vẻ nói nhiều nhỉ, tối qua nhìn thấy hết của anh rồi thì phải chịu trách nhiệm đi chứ, còn định bỏ trốn à!
Tôi luống cuống thanh minh: Em không nhìn thấy gì cả, em chỉ thay quần áo vì sợ anh ốm thôi, tuy có lau người nhưng …
Đến đây tôi hơn khựng lại vì biết mình bị nói hớ. Anh ta lấy tay tự vạch quần mình nhìn xem, tôi ngại đỏ cả mặt không dám nhìn theo mà cố tỏ ra lơ quay đi chỗ khác.
An: Đến quần lót cũng thay đầy đủ thế này mà còn nói là không nhìn thấy gì. Ai mà biết hôm qua lúc anh say em có cướp mất … cái gì của anh không!
Tôi lắp bắp: Em … em … không có …
Sau đó …. sau đó, tôi lịm đi, đê mê trong nụ hôn ướt át nóng bỏng của anh. Cơ thể cả ai áp sát vào nhau, truyền hơn ấm khiến gương mặt tôi nóng bừng lên như kẻ say rượu. Lưỡi anh cuốn sâu vào trong miệng tôi sục xạo khám phá cho bằng hết mọi thứ bên trong. Bàn tay hư hỏng của anh đương nhiên cũng không để ý được, nó nhanh chóng luồn vào sau lớp áo mỏng tôi đang mặc. Cứ thế mà nắn bóp, nhào nặn khuôn ngực tôi, đầu ty tôi cũng vì thế mà cứng lên. Anh như một con thú hoang chưa được thuần hoá hôn hít quanh cổ để lại dấu tích ửng đỏ, cái miệng tham lam ngậm ngay lấy đầu ty mà mút như đứa trẻ đang ăn cây kẹo mà nó thích vậy.
Tôi không kiềm chế được mà bất giác rên lên thành tiếng ư ử trong miệng, cơ thể cũng tự động uốn éo theo từng cơn phê mà anh đem lại. Chân tôi quặp chặt lấy thân dưới của anh, hai tay ôm lấy đầu anh mà dúi vào bờ ngực căng tròn, trắng mịn của mình. Tôi giờ đây không còn biết mình đang làm gì nữa, cứ thế mà ấn đầu anh dần xuống hạ bộ, để khoang miệng anh lấp đầy lấy dương vật đã vươn lên từ lâu của tôi. Một luồng điện bất giác chạy dọc khắp cơ thể làm tôi rên lên một tiếng rõ to khi anh ngậm hết cả dương vật trong miệng. Cứ như thế từng nhịp, từng nhịp anh An bú thật điêu luyện như thế đó là một bản năng sẵn có vậy. Tôi quằn mình mà tận hưởng từng cảm giác đê mê mà anh mang lại, chưa bao giờ tôi lại không thể khống chế được bản thân như bây giờ. Tôi điên cuồng ấn đầu anh mạnh hơn xuống khiến anh ho sặc sụa, rồi tôi kéo anh lên mà hôn lấy anh cuồng nhiệt như thể đã lâu lắm tôi chưa “ăn thịt” ai vậy.
Anh cười khoái trá khi nhìn thấy tôi man dại như vậy vì mình. Anh đẩy hay chân tôi lên cao, sát vào người để lộ bờ mông trắng ngần ở giữa là cái lỗ hồng hào đang kép lại hờ hững như thể đang mờ gọi anh vào. Nhổ một chút nước bọt vào, cứ thế anh mút lấy mút để, cái lưỡi cũng hoạt động hết công suất khi liên tục cố gắng ngoáy sâu vào bên trong. Từ giây thần kinh được kích thích lên não bộ, từng mạch máu gia tăng tốc độ nóng dần lên, miệng lỗ hậu cũng vì thế mà rãn nở hơn. Giờ chỉ chờ đợi có một vật thể to lớn nóng hổi tiến vào lấp đầy mà thôi.
Khi đang trong cơn đê mê bông nhiên anh hơn dừng lại, cơ thể xuống sát xuống, mặt đối mặt. Anh khẽ thì thầm từng lời trầm ấm, chậm dãi nhưng khiến tôi phải nổi da gà vì sự quyết rũ chết người này.
An: Em … bú cho anh nhé!
Lời nói đó có sức mạnh vô hình khủng khiếp khiến tôi tự giác làm theo mà không cần suy nghĩ. Nằm lên người anh, tôi hôn lên từng múi cơ, từng đường gần xanh nổi lên, đến khi tôi không thể chịu được nữa mà ngậm ngay lấy con cặc thẳng đứng nổi gân đỏ đang mời chào tôi kia. Bằng những kinh nhiệm lâu năm, chỉ cần một cú deepthroath đầu tiên mà tôi đã ngậm hết cả chiều dài con cặc sấp xỉ 20cm của anh một cách thuận lợi. Anh An rên lên một tiếng gầm gừ mạnh mẽ.
An: Hưmmmm ….. gừmmmm ….. haaaaa …. hờ … hờ … hờ ……
Cơ thể cũng theo đó mà gồng hết lên, tất cả múi cơ hiện rõ hơn lên sau lớp da. Tay anh bất giác giữ chặt lấy đầu tôi, cảm tưởng như anh còn muốn ấn sâu hơn nữa để tham lam cảm nhận vị đê mê này lâu hơn. Mặt tôi càng ngày càng đỏ gay gắt, vòng miệng đã bị chặt hết đường thở bởi con cặc to quá khổ, tay tôi bấu víu lấy hai bên đùi anh cố đẩy ra. Vùng vẫy một lúc anh mới chịu buông khiến tôi thở gấp như kẻ sắp chết. Nước mắt nước mũi chảy giàn dụa, mặt thì đỏ ửng lên, đầu tóc rối bời nhưng điều đó lại khiến anh An cảm thấy hưng phấn hơn, kích thích hơn.
An: Em tuyệt lắm, tiếp đi nào, mau làm anh sướng hơn nữa bằng tài nghệ của em đi.
Ngậm con cặc khủng trong miệng mà bú một cách ngon lành, trơn chu không một chút khó khăn, thêm cả việc cái lưỡi ướt át của tôi cứ thể bôi trơn xung quang thân cặc, thỉnh thoảng lại ngoáy sâu vào lỗ tiểu kích thích khiến cho anh An toàn thân căng cứng hơi co giật vì bị kích thích. Hai tay bấu chặt lấy ga giường, bàn chân duỗi thẳng, mắt nhắm nghiền tận hưởng từng khoảnh khắc tê tê đầu cặc mà cái miệng tham lam của tôi mang lại.
Anh An cảm nhận được “cậu bé” của mình đã đủ ướt, anh nhanh chóng đẩy mạnh tôi nằm úp xuống giường, hai chân dạng ra, người anh đè lên cơ thể tôi, miệng kẽ thì thầm bên tai một cách đầy mê hoặc.
An: Chịu đau một chút nhé, em sẽ thấy thích ngay thôi.
Vừa nói dứt câu tôi đã cảm nhận con cặc khủng khiếp kia đang chườn qua lại trên mông tiến thẳng vào bên trong lỗ hậu mà không cần dùng tay chỉnh. Anh ta quả là một tay lão luyện! Tôi nhăn mặt, cơ hoành theo phản xạ bỗng thắt lại khiến lỗ hậu càng thốn hơn. Dường như anh cảm nhận được điều đó nên dừng lại một chút để tôi có thể quen được với độ lớn của vật thể lạ. Rất nhanh sau đó, khi tôi bắt đầu thả lỏng cơ thể thì thanh sắt nóng bỏng kia đã bị hút thẳng trực tiếp vào hết bên trong.
Tôi: Aaaaaaa …… hự hự …..
Tôi kêu lên một tiếng thất thanh, anh An thấy vậy lấy tay kéo đầu tôi lại đặt lên môi một nụ hôn thật sâu. Hai tay anh mân mê đầu ty làm tôi kẽ rùng mình, thành ruột co bóp mạnh hơn ôm chặt lấy dọc thân cặc khiến anh càng thích thú.
Anh nhẹ nhàng nhún từng nhịp chậm dãi, con cặc cũng vì thế mà chui ra chui vào một cách mượt mà. Tất cả sự tập trung của tôi giờ đây đang dồn vào phía bên thân dưới cảm nhận từng nhịp nắc chắc nịch của anh. Tuy anh làm rất nhẹ nhàng nhưng dập phát nào là chuẩn phát đó khiến cho mỗi cú nhấp đầy uy lực. Chưa đầy năm phút, đầu óc tôi đã quay cuồng đầy u mê vì sực sung sướng mà con cặc anh đang đem lại.
Tôi: Hưmmmm …… hơ … hơ … hơ …… ưmmmmmm …. hmmmm ….
Tôi bất giác tự dùng hai tay mà mân mê đầu ty. Con cặc đang cương cứng hết cỡ, đầu cặc dính đầy dâm thuỷ ướt đẫm ga giường. Hông tôi liên tục nhún lên xuống theo nhịp của anh để con cặc kia có thể tiến sâu vào nhất có thể. Anh An cười một cách thoả mãn, hông càng đẩy nhanh và mạnh bạo hơn. Cả căn phòng giờ đây chỉ toàn tiếng rên la của tôi, tiếng thở hổn hển của anh và tiếng va chạm da thịt của hai thân thể trần chuồng với nhau hoà lẫn mùi hương của mồ hôi, dâm dịch khiến nơi đây trở thành thiên đường của dục cảm và truỵ lạc.
Anh bế ngược tôi ngồi dậy rồi kéo đến bên cửa sổ, tay tôi bấu lấy cổ anh, hai chân vắt ngang lên thành lan can để lộ bờ mông trắng mịn ra sau, việc của anh là chỉ việc nhấp thẳng vào bên trong cơ thể tôi từ dưới lên. Cơ thể trần chuồng của hai người đàn ông săn chắc đang cuốn lấy nhau trên ban công toà nhà cao tầng, cảnh tượng này hết sức dâm dục nếu ai mà nhìn thấy chụp lại thì chắc chắn mai hai người chúng tôi sẽ được nổi như cồn trên mạng mất. Vừa lo lắng, sợ hãi nhưng lại đầy phấn khích khiến cả hai đều muốn mạo hiểm. Tôi chỉ có thể ngả người ra sau, tựa vào anh, rên lên mà tận hưởng từng cú thúc trời giáng sung sướng mà anh mang lại.
Anh xoay người tôi lại, mặt đối mặt với anh làm tôi giờ đây có thể ngắm gương mặt anh lúc phê pha rõ hơn bao giờ hết, điều mà hiếm ai có thể thấy được. Quả thực quá sức quyết rũ chết người đối với bất kỳ một ai.
An: Hự hự ….. ưmmmmm ….. hà … hà ……
Nhịp thở dồn dập, mồ hôi lăn dài khắp gương mặt nam tính, tấm lưng trần cơ bắp, khuôn ngực nở nang, bờ mông căng bóng, con cặc khổng lồ gân guốc đang ra vào lỗ hậu một cách mạnh mẽ. Tất cả điều đó đã tạo nên một nét đẹp hiếm có hơn bất kỳ một nét đẹp nào khác mà con người có thể tưởng tượng được ra.
Anh bế tôi nằm ra bàn, tôi thì ngồi lên người anh mà nhún. Anh càng cảm nhận được con cặc to khoẻ của mình được chăm sóc một cách tận tình. Tất cả các cơ trong lỗ hậu ôm trọn lấy toàn bộ cặc anh, cứ thế trượt lên trượt xuống nhịp nhàng, vừa thít chặt hơn nữa. Quả thực sướng hơn rất nhiều so với việc tự quay tay hay thậm chí là dùng sextoy. Tay tôi ôm trọn lấy khuôn ngực vạm vỡ kia mà nắn bóp, sau đó lại chuyển ra sau tự bóp chặt lấy mông mình vạch ra mà nhún đồng thời quay lưng lại về phía anh để anh có thể nhìn thấy hết toàn bộ phía sau tôi. Không ngoài dự tính, anh bị kích thích mạnh bạo giữ chặt lấy eo tôi rồi đẩy hông thật nhanh và mạnh khiến tôi chết chìm trong cơn dục vọng sung sướng.
Quá hăng say với những điều mà tạo hoá đã ban tặng cho tôi lúc này mà không để ý rằng bản thân đã bắn ra khắp người anh từ lúc nào không hay. Dòng tinh dịch bắn đầy lên cơ thể dưới ánh nắng chiếu vào lại lấp lánh và sáng trói đẹp như vậy.
An: Em sướng đến vậy sao?
Anh kéo đầu tôi lại hôn một cách đắm đuối, tay quệt lấy những dòng tinh long lanh bên dưới đưa vào miệng mút một cách ngon lành. Tôi thật sự không thể cưỡng lại được nữa mà ôm chặt lấy anh hôn lên môi anh để chúng tôi có thể trao cho nhau những thứ tinh tuý bổ dưỡng kia.
Bên dưới anh cũng nhấp mạnh hơn mà ra liên tục từng đợt mạnh mẽ bắn mạnh, sâu vào trong cơ thể tôi đến nỗi tôi có thể cả nhận được rõ từng tia bắn lên thành ruột đang co bóp để vắt cho bằng sạch dòng sữa của anh.
An: Haaaaaa ….. ahhhhhhh …… sướng quá …… em làm anh sướng chết mất. Cái lồn này quả là cực phẩm!
Cứ giữ đúng tư thế như vậy, con cặc đã xìu đi sau trận chiến nhưng vẫn nằm gọn trong lỗ hậu tôi. Cả hai cùng nhau nằm trên giường ngủ thiếp đi lấy lại sức. Cả ngày hôm đó, hai chúng tôi cứ thế mà quần nhau đến 3-4 lần không chừa một chỗ nào trong nhà, từng phòng ngủ, phòng khách, bếp, nhà tắm, ban công, trên bàn ăn, dưới gầm bàn … Chưa bao giờ hai chúng tôi lại cảm thấy thăng hoa đến vậy. Dường như, chúng tôi sinh ra là để dành cho nhau vậy!