Truyen SEX GAY
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Tìm Truyện
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Prev
Next

Trại Gác Rừng - Gay 18+ - Chương 10

  1. Home
  2. Trại Gác Rừng - Gay 18+
  3. Chương 10 - Nhậu
Prev
Next

Sau khi bữa cơm trưa, tôi cùng Kiên chui vào phòng đánh một giấc cho tới tận chiều, nói thật thì hai đứa cũng quá mệt vì đi đường dài.

Buổi chiều ở quê, trời bắt đầu đổ bóng về phía sau hè, nắng vàng rớt trên tàu lá chuối, xuyên qua kẽ hàng rào cau mà đổ lốm đốm xuống sân gạch. Cái không khí Tết rộn ràng không chỉ có mùi nếp thơm, mùi thịt kho, mà còn có cả tiếng loa xóm mở nhạc xuân ầm ầm:

Âm thanh phát ra từ cái loa kẹo kéo của nhà bên chập chờn lúc được lúc mất, nhưng ai cũng quen rồi. Trẻ con chạy qua chạy lại ngoài đường, tay lăm lăm mấy cây kẹo, còn mấy bà mấy cô thì tụm năm tụm bảy bày mâm bánh mứt, tay thoăn thoắt mà miệng không ngừng rôm rả.

Nhà tôi thì bắt đầu náo nhiệt từ lúc má kêu tôi vác hai bộ bàn ghế ra sân. Mấy anh, mấy chú hàng xóm thân thiết với ba tôi nghe tin “thằng Út Mạnh mới về” thì cũng được ba tôi mời qua dùng chung bữa cơm chiều.

Hai cái bàn tròn được kê ra giữa sân gạch, một bàn của mấy cô mấy dì, vừa ăn vừa cười nói rổn rảng, còn bàn kia là tụ của mấy chú, mấy anh trong xóm. Anh Kiên bị kéo ngồi vô đó, bị kêu là “khách quý” nên muốn né cũng không được.

Trên bàn, nồi lẩu bốc khói nghi ngút, dĩa thịt kho mặn mà, thêm mấy dĩa gỏi, chả, bánh tét cắt khoanh vừa ăn.

Kiên ngồi ở mép bàn, tay cầm lon bia, cười gượng gạo mà vẫn ráng cụng ly cho phải phép. Mỗi lần có ai chọc, ảnh chỉ cúi đầu cười, không nói gì, nhưng ánh mắt thì không giấu được vẻ ngại ngùng.

Tôi ngồi kế bên, tay xé khô mực, vừa ăn vừa nhìn Kiên. Mấy lần mắt chạm nhau, ảnh nhăn mày, chắc muốn nói “cứu anh với”, mà tôi chỉ cười khẩy, thảy thêm miếng đậu phộng vô chén ảnh.

Bên bàn nhậu, rượu vô thì lời ra, không khí bắt đầu xôm tụ:

– Kiên phải không? Trai rừng, tướng tá ngon dữ ha.

– Ở vậy hay có bạn gái chưa? Không có thì cô Năm gả nhỏ gái cho, nó mới học kế toán ra, biết nấu ăn, cưng lắm.

Kiên đang nhấp ly bia, nghe vậy thì suýt sặc, phải lấy tay che miệng, ho khẽ mấy tiếng. Mặt đỏ ửng, không biết vì men rượu hay vì bất ngờ. Ảnh liếc nhìn tôi một cái, thấy tôi cũng đang cúi mặt ráng nín cười. Rồi quay lại, Kiên gãi đầu, cười cười:

– Xinh lắm hả cô? Cô giới thiệu cho con với…

Cả bàn nhậu bật cười rần rần. Chú Bảy đập tay vô bàn:

– Ờ! Thằng này được à nghen!

– Xí rồi nhen, để má coi mặt rồi làm mâm cơm đàng hoàng, không có vụ yêu qua yêu lại chơi chơi à nghen!

Cô Năm đổ bia vô ly Kiên, vừa cười vừa nháy mắt. Cái kiểu giỡn của người Miền Tây không lẫn đi đâu được, nửa giỡn nửa thiệt.

Kiên cụng ly với cô Năm, cũng hùa theo:

– Dạ, con ngoan mà cô.

Tôi thì ngồi kế bên, cười méo miệng, nhưng cảm thấy… hơi lạ trong lòng. Cái kiểu Kiên đùa, nó không giống bình thường, như thể vừa che, vừa thử, vừa muốn cho qua chuyện. Tôi nhìn ảnh, ánh mắt ảnh liếc qua tôi chớp nhẹ một cái rồi cụng ly tiếp với chú Ba bên kia.

Không ai nhận ra gì, ai cũng tưởng ảnh nhát gái. Còn tôi thì hiểu, ảnh đang diễn. Mà không biết có phải không nữa, cũng hơi bực bực.

Rồi mấy chú mấy anh hò hét đòi hát karaoke. Một chiếc loa kéo được lôi ra đặt giữa sân, đèn nhấp nháy, tiếng nhạc trỗi lên, vọng cả xóm, ai cũng vỗ tay theo, người hát người vỗ, người chưa say cũng giả bộ lắc lư.

Kiên bị kéo lên hát chung, ban đầu còn chối, sau cũng bị ép cầm mic, đứng giữa sân hát mấy bài sến sến nghe mắc cười. Mấy đứa nhỏ chạy vòng vòng, má tôi thì đứng cửa cười nhìn. Tôi ngồi sau lưng ảnh, tay chống cằm, vừa nghe, vừa thấy… Hình như mình đã lỡ thương cái cảnh này mất rồi.

Tiệc tàn lúc trời đã khuya lắm rồi. Mấy anh mấy chú ngồi bàn nhậu trước giờ người gục, người dựa, người cười toe toét mà hai mắt lờ đờ. Cô Năm, Dì Sáu cũng lần lượt ôm bánh, ôm mứt đi về, miệng còn dặn:

– Chưa tết mà, vừa vừa thôi nhen, nay hai đứa đi mệt, ngủ sớm nữa đó nha con! Nhớ ghé nhà cô nhen Kiên.

Kiên chỉ biết gật đầu cười, miệng “Dạ” mà mắt ngó trời, chắc cũng mệt.

Tôi thì dọn ly chén vô nhà, má đứng trong bếp loay hoay treo mấy đòn bánh tét đã nấu chín, vừa thấy Kiên lững thững bước vô đã kêu.

– Kiên, còn khỏe không con, mệt thì đi nghỉ nha, cô có dọn phòng sẵn rồi.

– Dạ được rồi cô ơi, con nghỉ sớm nên không say lắm, để con phụ cô dọn.

Kiên nói, rồi xắn tay áo lên, đứng bên cái thau nước rửa chén mà không chút ngại. Tôi đứng bên cửa nhìn ra, thấy ảnh cặm cụi rửa chén, tay to mà cầm cái ly nhỏ coi bộ vụng về nhưng cũng kỹ lắm. Má tôi đứng kế bên, rửa phụ lâu lâu liếc qua Kiên, gật gù:

-Thiệt tình… trai miền nào mà siêng dễ sợ, hổng nói nhiều, mà thấy việc là làm.

– Con quen rồi cô. Mấy chuyện này là chuyện thường, con làm hoài ấy mà.

Má chỉ cười, không hỏi thêm. Tiếng nước chảy lách tách, tiếng chén va nhẹ vào nhau, yên tĩnh tới độ tôi nghe được cả tiếng Kiên thở khẽ. Tôi vừa úp chén lên kệ vừa quay qua hỏi nhỏ:

– Mệt chưa ông thần?

Anh lắc đầu, giọng cũng nhỏ:

– Không mệt. Vui.

Lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh Kiên say. Cái mặt đơ đơ đỏ đỏ, mắt thì lừ đừ kiểu buồn ngủ mà cứ cố gắng gượng là mình không say. Nhìn ảnh ngồi chồm hổm dưới bếp rửa chén với má, tay cầm cái dĩa mà rửa hoài không xong, tôi đứng ở cửa nhìn mà muốn cười.

– Được rồi, để em làm, anh đi nghỉ đi.

– Anh phụ được mà…

– Phụ kiểu đó má em giận đó.

Tôi nhỏ giọng, kéo cái khăn lau trên tay anh, nhét vô chậu nước.

Kiên đứng dậy, loạng choạng, phải vịn tay vô vách tường. Tôi đỡ anh, tay luồn sau lưng ảnh, cảm giác thân người nóng ran áp vô sát làm tôi cũng râm ran cả người.

Mặt ảnh đỏ ửng, mắt lờ đờ mà vẫn cố tỉnh táo, môi thì cười cười kiểu say nhưng cứng đầu. Nhìn vậy mà tôi thấy mắc cười, rồi lại thấy mê. Thằng cha này bình thường cứng quèo vậy, giờ rượu vô cái mềm ra như cục đất, đứng không vững mà còn ráng ra vẻ tỉnh.

Tôi đỡ anh vô phòng, quăng ảnh lên giường rồi ngồi thụp xuống mép nệm, nhìn ảnh nằm phè ra đó, áo bung nút, ngực phập phồng, mùi mồ hôi hòa với mùi bia phảng phất trong phòng. Kiểu đàn ông lười cởi áo, lười than mệt, mà nằm xuống cái là phơi hết ra, làm tôi chỉ muốn nhào tới mà cắn một cái.

– Nhìn cái gì dữ vậy?

– Nhìn anh say như chó á.

– Xạo. Nhìn muốn ăn tươi nuốt sống người ta mà nói vậy.

Tôi bật cười, không cãi. Ngồi thẳng dậy, chống tay lên giường, cúi xuống sát mặt ảnh

– Say vậy dám hôn anh không?

– Dám.

-…

Tôi không chờ thêm. Cúi xuống, đặt môi mình lên môi ảnh. Nụ hôn không vội vã mà cũng chẳng nhẹ nhàng. Giống như là thứ đã kiềm nén lâu, giờ có men vô rồi thì không kiêng dè nữa. Kiên đáp lại, tay luồn ra sau cổ tôi, kéo sát xuống. Nụ hôn kéo dài, mùi mồ hôi, mùi rượu và vị môi anh quyện lấy nhau, đậm đà hơn bất kỳ lần nào trước đó.

Tôi đè ảnh xuống, môi hai đứa vẫn dính chặt, tim thì đập thình thịch còn tay thì lục khục mở từng nút áo còn sót lại.

– Tắt đèn đi, má em thấy giờ.

Tôi nói khẽ.

– Má ngủ rồi. Không nghe thấy gì đâu.

Kiên bật cười, cái cười chỉ có tôi mới nghe được trong đêm. Tôi cúi xuống, cắn nhẹ lên xương quai xanh ướt mồ hôi của ảnh. Anh rùng mình một cái rõ mạnh, rồi siết chặt tôi hơn.

Tôi biết ảnh đã thả lỏng rồi không trong thế chủ động nữa. Trong hơi thở gấp gáp và bàn tay mân mê dọc sống lưng tôi, tôi cảm nhận được một thứ gì đó sâu hơn cả thèm muốn. Là… Là yêu. Là cái cảm giác khi hai người đã đi qua một đoạn đường dài, vượt cả những điều không dám gọi tên, để tới được phút giây này.

Áo của Kiên rốt cuộc cũng bị tôi kéo khỏi người, vứt chỏng chơ trên sàn. Tôi cúi xuống, hôn dọc ngực ảnh, liếm láp từng chút một như đang tận hưởng một món ăn ngon. Kiên thở mạnh, tay vuốt nhẹ sau gáy tôi, rồi siết chặt.

– Nhẹ thôi… má thiệt ngủ chưa đó?

Kiên vừa nói, vừa lấy tay nắm lấy tay tôi xong rồi áp vào con cặc đang dựng đứng nói hổi của ảnh, khẽ thở nhẹ.

– Ủa, cái miệng nó khác với hành động quá ha.

Kiên chau mày, nắm chặt tay tôi hơn.

– Em liếm anh kiểu đó. Anh nứng muốn chết đây nè, anh hết sức rồi đó, đêm nay mà không làm chắc ngủ không nổi… L…lẹ đi…

– Hahaa. Ai cho anh ngủ, chừa cái tật đi lăm le con gái của bà Năm, tối nay phạt nặng.

Kiên nghe vậy liền bật cười khùn khục.

– Alo, alo ai ghen vậy ta, ủa alo?

– Ờ, ghẹo cho nhiều vô, em qua phòng khác ngủ, cho anh tự xử bằng cái tay phải đi ha.

Nói xong tôi giả vờ đứng dậy bước đi, chưa được hai bước thì Kiên như hóa thú, anh nắm chặt cổ tay tôi rồi vật tôi xuống giường.

– Chọc anh xong rồi bỏ đi vậy hả? Xin em đó, nứng muốn bể cặc rồi đây này, ác vừa thôi! Anh giỡn vậy chứ có thích đâu mà…

Nói tới đây, Kiên bất ngờ nhẹ giọng, anh ghì sát tai tôi rồi nói tiếp:

– Anh thích cảm giác cặc anh được nằm trong miệng của em, nằm trong cái lồn dâm đãng của em hơn…

Chưa kịp trả lời, môi ảnh đã phủ xuống. Nụ hôn lần này không còn nhẹ nhàng nữa mà mạnh bạo hơn, đói khát, như thể anh phải hôn tôi để sống. Tay tôi ôm chặt gáy ảnh, kéo sát hơn nữa, trong lòng chỉ còn một ý nghĩ lửng lơ, lặp đi lặp lại như tiếng trống dục vọng: “Làm ơn… đừng dừng lại… làm tới luôn đi…”

Tôi nghe chính mình rên khẽ trong cổ họng, hai chân vô thức quấn lấy hông ảnh như muốn kéo sát vào thêm nữa. Cơ thể tôi nóng ran, cặc tôi cũng cứng ngắc từ lúc nào không hay, mà mỗi cái cọ sát từ anh như đổ thêm dầu vô lửa. Kiên thì thở hổn hển, mắt rực lên nhìn tôi, ánh mắt đó, nhìn là biết, anh sắp mất kiểm soát rồi.

Nhưng thôi, tối nay tôi sẽ là người chủ động…

Prev
Next
Truyện Gay Đề Cử
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Chương 72 22 Tháng 8, 2024
Chương 71 22 Tháng 8, 2024
bi-thang-em-chung-nha-hiep
BỊ THẰNG EM CHUNG NHÀ HIẾP
Chương 48 1 Tháng 8, 2025
Chương 47 1 Tháng 6, 2025
Bạn Thân Tôi Là Trai Thẳng 18+_truyencogiaothao
Bạn Thân Tôi Là Trai Thẳng 18+
chương 41 31 Tháng 7, 2025
chương 40 31 Tháng 7, 2025
Con Cu Vô Địch
Con Cu Vô Địch
Chương 65 28 Tháng 8, 2024
Chương 64 28 Tháng 8, 2024
Thầy Giáo Trẻ Dâm Dục
Chương 25 18 Tháng 7, 2025
Chương 24 18 Tháng 7, 2025
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
Chương 19 28 Tháng 10, 2024
Chương 18 28 Tháng 10, 2024
Những Chàng Lính Nghĩa Vụ Dâm Đãng_truyengay.net
Những Chàng Lính Nghĩa Vụ Dâm Đãng
Chương 19 21 Tháng 5, 2025
Chương 18 21 Tháng 5, 2025
Anh Trai Hàng Xóm Biến Thái
Chương 8 12 Tháng 7, 2025
Chương 7 12 Tháng 7, 2025
Ở Trọ Cùng Anh Hàng Xóm
Chương 5 20 Tháng 7, 2025
Chương 4 20 Tháng 7, 2025
Đức Mãnh Hổ_truyengay.net
Đức Mãnh Hổ
Chương 111 15 Tháng 7, 2025
Chương 110 15 Tháng 7, 2025

Comments for chapter "Chương 10"

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

© 2025 Madara Inc. All rights reserved