Summary
Nam mở chi nhánh đi, đảm bảo không làm giàu tôi không gọi Đường Quân nữa.
– Lãng nhách. Cậu gọi gì kệ cậu. Nhưng ý này cũng hay lắm nha… – Thanh nghĩ nghĩ một chút rồi gật đầu quyết định. – Thôi được, hợp tác làm ăn cũng không tệ. Lần này về tôi cũng định làm gì đó nhưng chưa biết. Cậu mở đường cũng hay.
– Vậy đồng ý rồi ha. – Đường Quân giống như trút được một gánh nặng.
– Còn người yêu của cậu? Theo tôi về Việt Nam chẳng phải hiểu lầm càng thêm nặng sao. Tội chồng tội đó.
– Mặc kệ, dám bảo gặp tôi ở đâu là giết đó hả. Tôi đi luôn cho biết mặt.
– Can đảm quá ha. Đi luôn coi chừng tới hồi về có người thế chỗ mất thì lại kêu…
– Không sao, càng tốt.