Tình yêu tuổi học trò... - Chương 40
-Hi, em xong rồi, anh tắm đi.
-Ừ.
-À, em xuống dưới kiếm Khang cái nha.
-Ừ.
-Hi.
-Hi.
Tôi bước ra phòng…
-Mẹ ơi, Khang đâu rồi?
-Em đang ở trên phòng mẹ đó.
-Nó làm gì mà ở trên đó?
-Tắm. Em con nói con tắm lâu nên nó qua tắm nhờ.
-Hi. Mẹ, nó xin mẹ đi với con chưa?
-Rồi. Qua Tết về.
-Hi.
-Huy đâu rồi con?
-Tắm.
-Ờ, hai đứa cẩn thận.
-Ờ.
-Huy có bạn gái chưa con?
-Con đâu biết đâu.
-Hai đứa chung phòng mà. Huy tốt thế chắc nhiều đứa thích. Nhà mình mà có con gái mẹ gả cho Huy. Ráng học theo tính Huy đi.
-Thôi. Ảnh xuống rồi kìa.
-Ừ.
-Bác ơi, bác trai đâu rồi?
-Bác trai đi cong chuyện rồi. Hai đứa đi chung xe còn Khang đi với ai?
-Khang đi với Nhi. Mẹ yên tâm đi. Hihi. Con với Huy lấy đồ xuống đây.
-Ừ.
… Khi mọi thứ đã chuẩn bị xong, tôi và Huy đi trước còn em tôi thì đi với Nhi. Ngôi nhà hạnh phúc của tôi ơi, tôi sắp đến với bạn rồi!…
…Nhà…
Thời gian nhanh thật, cũng đã một giờ chiều rồi, tôi và anh cũng vừa về tới nhà. Nắng cũng không nóng lắm. Bước vào nhà, không gian cũng như cũ. Mọi thứ cũng không có gì thay đổi mấy. Nhưng đó là vẻ bên ngoài! Bước từng bước, lòng tôi cảm thấy khan khác. Nó đang ấm lên, những khoảnh khắc hạnh phúc như tràn về…
-Anh thấy Khang đi sau tới chưa?
-Chưa. Chắc chút tới đó. Mệt quá đi.
-Em chở, em mới mệt đó.
-Anh ngồi sau mà, cũng mệt vậy!
-Nhà mình chưa mua gì hết! Chết rùi! Mai là mùng 1.
-Ờ há. Hay hồi đi mua.
-Ừ, hồi đi mua.
-Mệt quá em nhỉ.
-Ừ, mệt.
-Lại đây anh lau cho nè, mồ hôi chảy hơi nhiều.
-Hi. Ờ.
Anh lấy khăn chặm từng giọt rồi khẽ cười…
-Dễ thương ghê.
-Hi, thấy ghét.
-Sao ghét dạ?
-Tại… ai biết đâu! Hi.
-Em.
-Gì?
-Anh…-Anh nhìn chằm chằm vào tôi, ánh mắt đó làm tôi hơi ngại. Rồi…môi chạm nhau…
-Hai ui. Í… -Nó đang bước vào cửa và…-Hông có gì, em đi ra…
-Hai…hai canh em nói chuyện đi, anh dọn đồ. Hi. À, em uống gì không?-Anh gãi đầu rồi cười.
-Thôi khỏi, em không khát.-Em tôi nó cười theo.
-Nhi…Nhi đâu rồi?
-Chị đưa em tới đây rồi về, chỉ nói chút nữa qua.
-Ờ.
-Hai.
-Gì?
-Ghê quá ta.
-Gì mà ghê.-Tôi nhìn chỗ khác như thể không hiểu gì.
-Thôi, em hông nói, em lên nhỏ mắt đây, con mắt mới bị hoa. Chút nữa là hông thấy đường.
-Ghét hông. Lên phòng đi. Con nít con noi. Hư quá.
-Tại hai chứ ai, chuyện riêng tư mà…
-Nói thêm là tui cắt mỏ mấy người.
-Biết rồi. Mà hai, em ở phòng nào?
-Ờ quên, hai lên chỉ cho.
-Ừ.
Tôi bước lên phòng theo nó.
-Phòng kế phòng này nè. Phòng đó đó.
-Phòng này của hai vợ chồng hai hả?
-Nhiều chuyện quá.
-Đâu có đâu, cái đó là hỏi han.
-Thôi, hiểu rồi, có dọn gì không hai dọn phụ cho.
-Khỏi, đồ em không hà. Xuống dưới ảnh kêu kìa.
-Hứ, ghẹo ta à! Nhỏ mà ăn hiếp lớn, ít mà ăn hiếp đông! Ta tới hai lận.
-Kệ, nhỏ có võ.
-Ừ, hay. Nữa mà về ăn hiếp vợ.
-Thôi, em mới có bạn gái hà, chưa có vợ. Ai như hai, con gái con lứa.
-Nè, kêu gì dạ?
-Hi, ảnh kêu kìa.
-Kêu đâu.
-Thôi, em thay đồ, hai đi ra đi ha.
-Giỏi quá. Hai xuống đây.
-…
Tôi bước xuống…
-Em xuống uống nước cam nè, anh có làm đây.
-Ừ.
Tôi ngồi xuống cạnh anh.
-Hồi mình đi mua đồ anh há.
-Ừ, sao cũng được.
-Ờ.
-Ngon hông?
-Hông biết nữa!
-Là sao?
-Sao cũng được.
-Hi, anh quên, hiều rồi. Em không thích “sao cũng được”. Hi, lỡ nói.
-Đâu có gì đâu.
-Ngon hông?
-Ngon.
-Hi, anh làm đó.
-Ờ.
-Hổng thưởng hả?
-Anh mới em mà. Thưởng hả? Gì há!
-Hì. Ý, em lên kêu Khang xuống luôn.
-Ừ.-Tôi bước ra rồi đứng từ dưới lầu la vọng lên.-XUỐNG UỐNG NƯỚC NÈ KHANG. XUỐNG MAU NHA.
-Sao em hổng lên trên đó luôn?
-Thôi, mỏi chân, chắc nó nghe.
-Hai ơi, hai làm gì mà la làng dạ.
-Kêu mi xuống uống nước.
-Ờ, xuống liền.
-Nó xuống đó.
-Ừ, em la hay ghê. Mà con trai la vậy mất duyên.
-Hì, quá khen. Uống nè.-Tôi đưa ống hút cho anh.
-Ngoan ghê.-Anh vẹo má tôi một cái rõ đau.-Uống nước nè Khang.
-Ái da. Đau…-Tôi xoa má…
-Khang, hồi em ở nhà một mình được không?
-Được mà. Anh với chị đi đâu hả?
-Chị nè!-Tôi gõ đầu nó một cái.
-Ái da…
-Anh với…-Anh nhìn tôi, hông biết kêu bằng gì…- với hai em đi mua đồ Tết.
-Hi, hai người vui nha.
-Hì…
Cả ba người ngồi nói chuyện vui vẻ…
Khoảng nữa tiếng sau, tôi và anh cùng chuẩn bị mua vài thứ.
Ra đường vào những ngày cuối năm mới biết thế nào là đông đúc. Việc đầu tiên, chúng tôi sẽ đến siêu thị để mua bánh mứt cho ngày Tết. Tưởng là chỉ có chúng tôi mua trễ thôi nhưng thật ra thì không, cũng có những người trễ như thế.
-Anh, mình đi mua gì trước há?
-Mua bánh đi, có khi nào người ta chen hết hông em?
-Chắc có đó. Thôi đi mua mau.
-Nắm tay anh nè, coi chừng lạc đó nha.
-Nắm. Em lớn mà…
-Lỡ kạc rồi sao? Lúc đó khóc hả? Hihi. Nắm đi.
-Thôi, ngại lắm…
-Vậy thôi…-Anh bước tới trước một bước, tôi nắm đại lấy tay anh.-Hi, ngoan ghê.
-Hứ, ghét.
-Mua hạt dưa trước đi. Lấy loại này em há!
-Em đâu biết đâu. Lấy cái đó cũng được.
-Nè, có sao không vậy?-Anh buông tay tôi ra nhưng lại choàng qua cổ tôi. Tôi cũng không phản ứng gì hết.
-Hông, em bình thường mà. Lấy cái đó đi.
-Ừ.
Hai chúng tôi vừa đi mua bánh mứt và vài thứ cho ngày Tết, vừa nói chuyện…
-Em này, Tết này mình sẽ ở nhà hay đi đâu em há!
-Đi qua nhà tụi con Trinh đi.
-Ừ. Mình mua bia uống đi há!
-Thôi, em hông uống được đâu. Mua cái khác đi.
-Đi, mua ít thôi, tối uống.
-Thôi, uống đau đầu lắm.
-Ít thôi mà em.
-Ờm.-Mặt tôi phụng xuống. Chắc lúc đó cũng trẻ con lắm.
-Hihi.-Anh vớ tay lên lấy 6 lon bia trên cái giá hàng cao.
-…
Khi mua xong mứt, kẹo, tôi và anh tranh thủ ra chợ mua trái cây nữa. Hihi, anh cũng khéo tay lắm nên việc này, tôi để anh chọn hết và tôi đi theo chỉ để ngắm thôi!
Hình như anh mua cũng nhiều lắm. Mãng cầu nè, sung nè, dừa non, đu đủ, xoài nè, thơm nữa…
-Anh mua nhiều thế.
-Ừ, mua nhiều để trang trí cho đẹp đó em! Xách giùm anh cái này đi.
-Ờ.
Nắng chiều dù có gắt đến đâu thì cái lượng người đông đúc ấy cũng không bớt đi…
-Cũng nhiều rồi đó anh, mình về nhà đi há.
-Ừ. Mình về.
Chúng tôi về…
-Khang ơi, ra mở cửa đi nè.
-Ờ, em ra liền.-Nó từ trong nhà vọng ra…
-Mở cửa cho hai mau đi… Anh vô đi, em xách giùm giỏ này cho.
-Ừ.
-Có anh nào kiếm á. Hình như là một anh tên Thành, một chị tên Trinh.
-Ừ, bạn hai á.
Tôi lấy đồ vào nhà…
-Hi, hai vợ chồng đi sắm Tết à? Trễ quá vậy.-Trinh cười.
-Ừ.
-Hi, cần bọn này phụ hông?-Thành lúc nào cũng thế. Men và ga-lăng.
-Tôi khuyên bà nè, con gái dịu dàng chút đi!
-Tùy người chứ bộ, đối với mấy ông thì khác!
-Thiệt hông đó.
-Chắc hông thiệt.
-Chắc có thiệt!!!
-Mà ông khỏe hông.
-Găp đã rồi hỏi khỏe hông, khỏe! Còn bà?
-Hì, khỏe!
-Thôi, ra phụ anh Huy kìa! Hai người cứ “8” hoài!
Thành ra trước…
-Mua đồ nhiều há!
-Hì, mua cho Tết thôi!
-Đây Thành phụ cho.
-Không sao, mình làm được mà!
-Thôi, mình làm cho, phụ em cậu kìa.
-Ừ, Khang, đưa đây anh xách cho.
-Dạ.
-Ê, chồng xách đồ mà vợ ngồi đây hả? Vợ gì mà…
-Kệ tui.-Tôi “nhảy”lời vô luôn, hông để Trinh nói cái chữ sau đó mặc dù tôi không biết nó là cái gì nhưng đảm bảo, nghĩa nó không tốt! Hehe…
-Chiều nay mình mua cây được hông em?
-Ừ, mà trễ quá còn hông há?
-Anh cũng không biết nữa. Hay giờ em ở nhà anh đi mua.
-Thôi, hay em đi theo cho há.
-Hay tui đi cho. Gái lứa ở nhà lo nấu đi.
-Đập vô mặt, chết bây giờ! Anh đi với Trinh được không?
-Được, em ở nhà nấu gì đi há.
-Em hả? Nấu cái gì đơn giản nha.
-Ừ, cái nào cũng được. Anh đi đây.
-Hi, cẩn thận nha!
-Coi kìa, con gái, con lứa, làm thấy gớm!
-Kệ người ta!-Tôi lườm Trinh một cái!-Làm hông được, tức hả gì!
-Hì, tui hông thèm tức với mấy chị! Có rồi, đi đây!
-Bye nha.
Và hai người đó đi ra cửa. [Trinh và tôi cũng là bạn bè thân nên để Trinh đi với Huy chứ người khác thì không rồi!]
-Thịnh biết nấu gì không?
-Hông biết nữa. Thành biết hả?
-Ừ, cần giúp gì hông?
-Hì, cần.
Haha, có sư phụ chỉ rồi. Nhờ ổng nấu luôn, khỏi nấu cho khỏe!
-Thành nấu đi há!
-Thôi, Thịnh nấu. Thành chỉ chỉ thôi!
-Nấu đi, Thịnh đâu biết đâu!
-Hai ui, hai nấu đi, trước hay sau gì cũng nấu hà! Hii.
-Ừ, Khang nói đúng đó. Em chồng nói đúng rồi, làm theo đi!
-Em Thịnh đó.
-Ủa, em hả! Vậy lộn, tưởng em Huy không hà.
-Ờ.
-Hai, hông có gì em lên phòng nha.
-Ừ.
-Hay giờ Thành với Thịnh đi chợ.
-ĐI chợ hả? Ừ.
-Vậy Thành ra lấy xe trước.
-Ừ.
Và tiếp tập hai, tôi phải lôi cái thân này ra chợ….
-Hehe, chiều nay mình sẽ nấu ăn đây!-Tôi cười khi xách trên tay hai giỏ rau từ chợ.
Hihi, vui lắm. Tôi cứ cười thầm trong bụng, ta sẽ nấu ăn thật ngon vì có sư phụ rồi nè! Đặt giỏ rau đầu tiên lên bàn, tôi quay sang hỏi Thành.
-Hi, sư phụ, đầu tiên làm cái gì với cái này dạ?
-Thì lặt trước cái đã. Thịnh biết lặt hông?
-Hihi…
-Hiểu rồi! Rau này thì lặt như vầy nè…-Thành chỉ tôi vào một bọc rau… À, rau cần chứ!
[Hi, thật ra, hông phải tôi hông biết đâu, chỉ tại quên thôi, lầu rồi, cũng đâu có lặt rau đó đâu, chứ hông có ý gì hết nha !]
Thế là suốt buổi chiều đó, tôi cứ chăm chú học cách nấu vài món ăn “cầu kỳ” cho ngày Tết!… Thành ta đang dạy tới khúc trang trí rồi nè… Tỉa một trái ớt, cho ngâm vào nước để nó “bung” ra hơn nè, rồi để thêm một ít lá ngò hay lá gì đó cho thức anh có chút màu xanh cho bắt mắt… Mong anh thích nó! Ui, đang làm, tự nhiên lại nác tới anh… Ờ, mà cũng chiều, hơn bốn giờ rồi mà, ảnh đi đâu mà lâu thế…
-Thành ơi, hồi nảy Huy có nhắn gì cho Thành không?
-Huy à? Hông. Ủa, đang làm sao nhắc tới ấy dạ?
-Có gì đâu, tại vô tình thôi.
-Ờ, gọi cho Huy đi, chứ lo nhớ thì không làm được đâu!
-Hi, ừ, chờ Thịnh chút!
Ha, thế là gọi cho anh rồi. Tôi bấm mấy gọi cho anh…
-Hi, anh hả?
-Ừ, vợ gọi cho anh có gì à?