Tình yêu tuổi học trò... - Chương 29
-Trốn…
Mấy đứa này loạn xạ kiếm chỗ. Nhưng lúc đó, anh vẫn trơ người ra…
-Nè, đi với em…-Tui kéo tay anh lên lầu. Bước vào phòng mình, tui gãy đầu.-Ở đâu hé anh?
-Chui xuống sàn.
-Hay chui vô tủ.
-Tủ, ừ, em vô nhanh…
-…bảy mươi…bảy mươi lăm…tám mươi…
Anh cũng chui vào theo. Cái tủ hình như hơi chậc. May là đồ tui đã dọn ra nên nó cũng trống, chỉ có mấy bộ. Qươ tay đâu đó, tự nhiên tui chụp được cái đèn pin. Soi lên, anh đang góc đó, tui góc này.
-Hơi chậc hay em nằm lên anh đi!
-Ừ, vậy em nằm lên.- Bước xuống đổi tư thế, tui ngồi trong lòng anh. Cái bề rộng cũng khá vừa. Tui đóng nhẹ cửa lại. Tối thui…
-…Chín mươi lăm… Trăm…kiếm nha!…
-Em sọi đèn lên nếu sợ…
-Thôi… Anh nhậu nhiềukhông mà hôi bia quá vậy!
-Hì, uống không nhiều lắm… Năm lon…
-Nhiều quá, mốt uống ít thôi anh…
-Uhm, anh sẽ nghe lời vợ…
Tui bật đèn lên, xoay người nhìn anh…
-Em không thích bia.
-Mai mốt anh sẽ ít uống lại…-Hơi thở anh phả nhẹ vào mặt tui. Tui xoay người lại, nằm lên bờ ngực anh.
-Chiều nay mìn đi mua đồ nha.
-Anh sợ không được.
-Ừ, uống nhiều quá, chạy xe cũng khó!
-Hì, em thơm nhỉ…
-Muốn gì đây!
-Hi, có gì đâu! Khen vợ thôi mà!
-“Cộp”.-Cái gì đó va vào cửa tủ. Tui đưa ngon tay lên môi anh.
-Suỵt!
Anh khẽ gật đầu lại…
-“Cạch”. -Cánh cửa mở ra…
-HÙ! Hehe, xí Huy với Thịnh nè!
-A, ông này sao hay quá vậy! Tui phải chạy ới ông nè!
-Hè, ông chạy dở ẹt hà, tui biết! Không chạy lại đâu!… TON!
-Tức thiệt chứ,thua ông rồi!
-Anh Huy xuống kìa!
-Hìhì.
-Hai người hay ghê! Trốn ở đâu mà kín dữ vậy, bọn này bị phát hiện hết mà vẫn không thếy hai người!
-Trốn trong tù áo đó!
-WOAAA! Ghê há!-Thành nháy mắt với Huy.
-Hìhì, trốn thôi!
-Ai biết đâu! Ờ một nơi điều kiện thật thuận lợi!
-Thôi, hồi nảy ai bị phát hiện tước vậy?
-Hìhì, là tui với Nhi!
-Haha, vậy hai người nhăm đi.
-Vậy cái này tới hai trăm chứ hông phải một trăm đâu nha!
-Ừ… mà phan, giờ ai bị phát hiện trước thì nhăm chứ không kiếm hết đâu! Kiếm dứa đầu tiên là được!
-Ok, hai bạn nhăm vui nhé! Chạy….
Cả đám chơi đến lúc mỏi lừ ra thì lại vào bàn phạt bia… Cả bọn hỗn hểnh lao mồ hôi!… Trong đám, Dương và Trinh uống nhiều nhất! Hình như uống đên nỗi say mèm và nằm dài trên salog mà ngủ…
-Trời ơi, nó ngủ luôn rùi!
-Hi,…vui…quá…
-Dọn thôi!-Nhi kêu réo. Cả đám có mình Nhi và tui vẫn còn tỉnh vì không ai dám ép Nhi uống,có ép đi nữa thì Thành củng uống thế rồi! Tui cũng thế.
-Thôi, mấy người lên phòng nghỉ đi.
-Uhm,-Nhi đỡ Thành lên phòng. Còn tui thì lê các thân ông chồng thấy ghét lên phòng… Cho hai ổng chung một phòng, xong thì tui với Nhi xuống, “vác” Mỵ với Thanh chung một phòng. Còn hai xác dưới kia thì để nó như vậy luôn.
-Haiz… mấy đứa này nặng quá, vác đau cả vai!
-Hì, thôi mình cũng đi nghỉ rồi chiều dậy tính tiếp hé! Tui phòng nam, bà phòng nữ!
-Uhm…
Thế là đánh một giấc tới chiều…
-Haiz……….-Tui bật dậy, ngáp dài sau một giấc ngủ. Ngước mặt nhìn lên đồng hồ. Ba giờ!-Ba giờ rùi! Haizzz………Aaaa, ba giờ chiều rồi…
-Hơiiizzz , cái gì vậy em…-Vừa nói anh lại kéo bật tui xuống…
-Á, dậy đi anh. Ba giờ rồi…
-Ba giờ thì sao, ngủ tí đi…
-… Ủa, Thành đâu anh?
-Hả? Thành? Sao…sao Thành ở đây!
-Trời, anh ấy nằm dài dưới đất kìa!
-Chắc em đạp rớt xuống dưới á! Anh bị mấy lần!
-Hứ, vậy mốt đừng ngủ nữa!
-Hì, đạp thì đạp mà ngủ thì ngủ!
-Ghét hông! Dậy đi!
-Ờ,…từ từ đi em…
-Dậyyyy mau điiiii!
-Ờ, dậy liền…
-Dậy liền sao hông ngồi dậy mà nằm ở đó vậy! Dậy…
-Mấy… người… làm… gì… mà… ồn… quá…! Haizaaaa!
-Đó, có Thành kìa, dậy đi…
-Ùa.
-Haha, cái đầu như tổ quạ kìa! Haha…
-Nè, chọc anh, anh xử đó!
-Dám hông! Dậy đi! Blè!-Tui lại vẫn “hồn nhiên” như trước.-Em xuống trước đây! Ha!- Nói xong tui chạy ngay xuống lầu.
-Chờ anh dí!
Tui bước xuống lầu thì Thanh, Mỵ và Nhi đang lau dọn.
-Mấy bà để đó đi, tui dọn được mà.
-Thôi, bụng mang làm mệt lắm! Hihi.
-Tui có bầu đau mà mang mà chửa!
-Thui, mới gặp thì đừng cãi! Không mang không chửa chì dọn phụ nè!
-Ùm.
-Anh Huy ơi, anh kêu hai con men ma đó dậy để dễ lau luôn!-Thanh quay sang kêu Huy trong lúc ổng loay hoay hông biết làm gì!
-Ờ.
-Thôi, tụi nó hổng dậy đâu!-Thành đang vò đầu từ trên lầu xuống.
-Hehe, vậy để Mỵ ta.
-Làm gì dzạ?-Nhi hỏi.
-Nó tạc nước đó!
-Hứ, thằng này, mày chuyện gia nghĩ ác cho tui! Tui hiền vầy nè!-Nó vừa đi vừa cầm thao nước, nhúng tay vào, vũ vũ len mặt con Trinh.
-Ua…aa…mưa…nước… Aa…-Nó quơ tay định che mặt thì quơ trúng cái thao nước.
-“Xoảng”…
-AAA, ai tạt nước tui thế!-Dương hét lên khi nước trúng mặt anh ta! Ước nhem!
-Haha, bà giúp tui ùi Trinh ơi! Vũ một đứa, dính hai đứa! Một mũi tên trúng hai con nhạn! Haha!
-Ác hông!
-Hàhà! Dậy để cho em lau nè hai anh chị! Nước sạch không sao đâu!
-Hààààa… ướt tui rồi!-Trinh nhừa nhựa.
-Hic, còn Dương nè!
-Haha, xin lỗi nhe! Nó làm ướt Trinh nên… Hì!
-Sorry mà haha! Bực ghê!
-Nè, khăn nè, lau đi!-Tui đưa cho Dương cái khăn!
-Cám ơn!
-Hì, hông có chi!
-Thui, giải tán, tránh ra tui lau nè!
-Từ từ, bực hết sức!
Cả bọn lại cười rộ lên. Vui thiệt. Người chia việc người! Nhóm lau bàn, nhóm rửa chén, nhóm “thu gom” chiến trường,… Vui và rất vui. Có lẽ nhưng gì cô đơn trong lòng tui cũng bay theo niềm vui hết! Ham vui mà!
-Xong hết rùi! Khỏe quá!-Thanh ngồi bệt xuống ghế!
-Hi, cám ơn mấy ông mấy bà nha!
-Có gì đâu! Có công bài biện có lúc dẹp vô!
-Hì, chiều rồi hay ở lại ăn chiều luôn! Huy nấu cho!-Anh mời.
-Thôi, cũng tối, không về, mama chửi chết!-Trinh từ chối khéo lời mới của anh. Ừ mà cũng đúng, chị ấy sợ mẹ mà!
-Um, cũng chiều rùi! Hai người hạnh phúc nha!
-Đường nhiên rồi!-Huy khoác tay lên vai tui.
-Hehe, xong hết rồi vậy go home thôi!-Nhi nhìn xung quanh một lượt rồi nói.
-Go home!-Mỵ hào hứng lắm.
Tui và anh ra cửa mở cổng rồi tiễn mấy đứa đó về.
-Năm giờ rồi anh.
-Ừ, nhanh quá em há.
-Nấu chiều đi.
-Anh hả?
-Vậy em làm!
-Không, anh hỏi vậy thôi! Anh vào nấu cơm.
-Hi.
-Mà có thưởng không em?
-Hông!
-Hông thưởng anh tự thưởng cũng vậy à!
-Thưởng sao dạ? Kể nghe coi.
-Anh mới nghe vợ nói một câu như thế đó!
-Không thích hả?
-Ừ.
-Nhưng em thì có đó anh yêu!-Tui nhón chân lên, hôn má anh một cái rồi “tung tăng” đi tắm.
Anh vẫn đứng đó, ngớ người ra. Bước vào phòng tắm, tui cũng thấy là lạ, không hiểu tại sao mình làm thế nữa! Thôi, cố dành cho anh những ngày đẹp nhất khi ở bên anh đi! Tắm thôi! Vòi nước mát lạnh lại chảy trên người tui, một con người đôi lúc khó hiểu!…
Bước xuống lầu, tui đã ngửi thấy cái mùi thơm của những món xào mà anh nấu, chắc ngon lắm. Anh lúc nào cũng nấu ngon hơn tui rồi! Hi!
-Xong chưa anh!
-Chưa, em chờ chút đi.
-Ùm.
-… Hát cho anh nghe đi…
-Thôi, mỏi miệng lắm!
-Đi, đi mà!
-Mỏi miệng lám mà!
-Hát có thưởng!
-Thưởng gì!
-Hát xong mỏi miệng, thì anh xoa bóp cho!
-Trời, miệng em đó! Hát thì hát!
-Hì, ngoan!
-Hứ, “con cò bé bé, nó đậu…”
-Sao bài này, anh hông thích đâu!
-Hông thích thì đừng nghe!
-Nghe, hát gì cũng nghe…
-Vậy mới ngoan!
-“ Greatness as you
Smallest as me
You show me what is deep as sea
A little love,little kiss
A litlle hug, little gift
All of little something.these are our memories
You make me cry, make me smile
make me feel that love is true
You always stand by my side
I don’t want to say goodbye
You make me cry, make me smile
Make me feel the joy of love
Oh kissing you
Thank you for all the love you always give to me
oh i love you
Yes I do ,I always do
Make me cry, make me smile
make me feel that love is true
You always stand by my side
I don’t want to say goodbye
To be with you, oh i hate you, oh I hate you!
HATE YOU THE MOST!”
-Ủa, sao là hate mà không phải love vậy em?
-Hehe, em thích vậy!
-Anh không thích! Không thích câu cuối! Chỉ thích “em yêu anh nhất!” chứ hông phải “em ghét anh nhất!”. Hát lại đi vợ! Yêu vợ nhất!
-Mai hát!
-Tối hát!
-Hông, đói bụng quá, ăn!
-Gần xong rồi, em dọn ra đi!
-Ờ.
Trong bữa ăn…
-Anh chưa tắm phải hông! Hồi ăn xong đi tắm đi nha!
-Uhm, biết rồi, hôi bia quá!
-Cũng biết vậy à?
-Hìhì, ham vui! Vả lại, anh bị ép nữa!
-Ừ, ráng ham đi! Từ đó giờ em chưa cho anh ngủ trọn vẹn ở phòng khách phải hông, mốt ngủ thử há anh!
-Uống ít thôi mà em!
-Hên là anh không hút thuốc! Nếu hút thì em không bao giờ gần anh rùi!
-Em không gần thì anh gần!
-Em đạp.
-Riết quen rồi! Tội anh ghê!
-Hì. Tội nghiệp quá! Ăn nhiều nè!-Tui gắp thức ăn cho anh!
-Vợ ăn nhiều cho có sữa!
-Aaaaa, anh cũng ghẹo em nữa! Người ta còn con trai! Hứ! Nhà ngươi hay quá thì sinh con đi! Ta không biết sinh! Ở đó mà có sữa!
-Không cho con thì cho…
-A, ghét! Cấm nói thêm đó!
-Ăn, ăn, không nói thêm nữa!
-Hứ, tối qua phòng bên ngủ đi!
-Đừng mà!
-Ăn đi.
-Hehe!
-Ghét ghê!
-Thương em nhất! Mà dạo này, anh thấy em lạ!
-Lạ gì vậy?
-Ăn hiếp anh!
-Tội hông! Để mốt ráng ăn hiếp nhiều hơn!
-Có chồng mà hông biết giữ! Anh thấy người ta có chồng quý lắm! Ai làm chồng như anh! Khổ chết!
-Tại người ta thèm chồng! Em thì không!
-Chắc hông đó, vợ yêu của anh!
-Chắc như bắp vậy!
-Thiệt hông! Vậy là bỏ anh ớ hả?
-Em đâu nói bỏ đâu! Chỉ là không thèm thôi!
-Nói nghe tủi thân ghê!
-Anh giống cơm vậy!
-Không có nào khác hả?
-Nè, con người không có cơm thì chết đó!
-Đối với em là vậy?
-Ờ. Muốn làm phở hông!
-Hông, làm cơm!
-Mà cơm ăn hoài chán!
-Làm phở.
-Phở để lâu, rất khó ăn!
-Vậy em quý nhất cái gì thì cho anh làm cái đó!
-Nghĩ xem em quý nhất cái gì nha!
-Mong là anh.
-Mấy người đứng thứ hai thôi! Em quý nhất là em! Hehe! Đừng nói anh muốn làm em nha.
-Làm được là anh làm rồi! Thôi, nói chuyện mà không ăn nguội hết rồi.
-Ờ, ăn, ăn.
…
Bước lên giường một cách mệt mỏi, tui nằm dài ra.
-No quá!