Tình Cha Con Sâu Đậm - Chương 6
- Home
- Tình Cha Con Sâu Đậm
- Chương 6 - Con trai cọ xát con cặc khổng lồ cha dưới bàn ăn, ban đêm đòi cha đụ
Sáng hôm sau, Dũng thức dậy sớm, nằm trên giường nhắm mắt một lúc nhưng vẫn không ngủ được nên đã dậy làm bữa sáng.
Một lúc sau, Minh bị tiếng động phát ra từ phòng bếp bên ngoài đánh thức. Cậu không thể ngủ được nữa nên đã dậy, mặc quần áo, gấp chăn ga gối đệm và cất vào tủ. Sau khi ra khỏi phòng, cậu nhìn thấy cha mình đang bận rộn trong bếp, nghĩ đến chuyện tối qua, trong lòng có chút ngại ngùng và xấu hổ.
Minh đi vào bếp, đi ngang qua ba mình, liếc nhìn ba một cách ngại ngùng, sau đó bước vào phòng tắm.
Khi Dũng nhìn thấy con trai mình đi ra, anh ta có chút hoảng hốt, nhưng sau đó lại bình tĩnh lại. Anh thở phào nhẹ nhõm khi thấy con trai mình rời khỏi bếp. Anh vẫn chưa hiểu tại sao mọi chuyện lại thành ra như thế vào đêm qua. Anh không thể nói được lời nào mình muốn nói vì bị con trai mình dẫn dắt. Anh thậm chí còn không nhớ nổi mình đã làm thế nào để khiến con trai mình xuất tinh trong khi anh chỉ đang kiểm tra vết thương của con. Quan trọng nhất là anh cũng cứng lên… Anh không thừa nhận mình có ham muốn với con trai mình nhưng anh chỉ cảm thấy phần thân dưới của đàn ông không chịu được sự kích thích. Đêm qua anh còn trong tình trạng bối rối và không để ý tới chuyện đó. Mặc dù nó sưng tấy và khó chịu, anh vẫn không thể tập trung được. Phải đến khi anh nằm xuống giường và chuẩn bị ngủ thì khúc thịt của anh mới từ từ chìm xuống.
Dũng đang mơ màng bên bếp, trong khi Minh đã rửa bát và đang dọn bàn đựng bát đĩa.
Sau một lúc, cơm đã chín. Dũng mở nắp nồi ra đặt sang một bên rồi bưng cơm đến bàn. Minh muốn giúp một tay nhưng bị ngăn lại, nói: “Ba tự làm được, đừng để bị bỏng.”
Minh vui vẻ trở lại bàn ăn, ngồi xuống, bưng cháo cho hai người.
Hai cha con ăn sáng trong im lặng. Đôi mắt của Minh ngấn lệ, thỉnh thoảng lại nhướng mày nhìn cha mình. Dũng cảm nhận được ánh mắt ấm áp của con trai nên không dám nhìn con. Anh ấy chỉ cúi đầu và cắn chiếc bánh bao hấp.
Thấy cha tránh ánh mắt của mình, Minh đột nhiên nảy ra một ý. Anh ta nhếch khóe môi lên với nụ cười gian xảo, cởi một chiếc giày và giơ chân về phía trước đũng quần của cha.
Dũng đang cắn bánh bao thì đột nhiên cảm thấy bắp chân có vật gì đó mềm mại chạm vào, đang trượt lên trượt xuống. Anh cúi đầu nhìn, đó là đôi chân trắng nõn thon dài của con trai mình.
Dũng là một người đàn ông thô ráp và thật thà, chưa từng trải qua chuyện này. Khi thấy con trai mình bỗng nhiên ngồi gần, đặt chân lên chân mình và bắt đầu xoa bóp từ mắt cá chân trở lên, ông chỉ ngẩn ra, chẳng nghĩ ngợi gì nhiều.
Trong đầu Dũng chỉ đơn giản cho rằng thằng bé đang đùa giỡn với mình như mọi khi. Ông bất đắc dĩ liếc nhìn con trai một cái, cau mày rồi cộc lốc nói:
“Đủ rồi, đừng quậy nữa, mau ăn đi.”
Minh nghe vậy tức đến mức suýt bật cười, cậu ta sút cho cha mình một cú rất mạnh như thể hiện sự trêu chọc thân mật. Cậu dùng tay giữ lấy lưng ghế, giơ cao chân, duỗi thẳng chân và dùng ngón chân mềm mại nhẹ nhàng dẫm lên hai quả bóng phồng lên ở giữa háng của cha.
“rít……”
Dũng lập tức hít một hơi thật sâu, luồng không khí lạnh mới sáng khiến anh cảm thấy tê dại. Nửa đêm anh đều trong tâm trạng không tốt, mới sáng bị con trai khiêu khích, anh lập tức phản ứng lại, ngơ ngác đứng dậy. Anh nhìn xuống và thấy bàn chân của con trai mình nằm giữa hai chân anh.
Dũng đỏ mặt vì xấu hổ. Anh lấy tay giữ chân con trai lại và nói: “Minh ăn lẹ đi con, đừng làm phiền ba nữa.”
Đôi bàn chân mỏng manh bị đôi bàn tay to thô ráp nắm lấy, khiến chúng có cảm giác hơi ngứa ngáy. Minb cười, nước mắt lưng tròng nói: “Ba ơi, chân con ngứa quá, ba có thể gãi chân cho con được không?”
Dũng làm theo chỉ dẫn gãi chân con trai mình. Minh cười khúc khích cảm thấy ba thật biết cách chiều mình và xoay mắt cá chân cọ xát lên háng ba. Các ngón chân của cậu cố tình cọ xát vào chiếc lều nhỏ, khiến chiếc lều dựng đứng lên cao hơn. Dũng đè chặt chân phiền phức xuống, mặt đỏ bừng, cổ dày nói: “Được rồi…Được rồi.”
“Ba ơi…ba cứng quá.”
Dũng càng thêm ngượng ngùng, ánh mắt lảng tránh, không biết nên nhìn đi đâu.
“Để con giúp ba nha.”
“Không…Không cần đâu.”
“Không sao đâu, không có gì đâu. Cha con giúp đỡ nhau là chuyện bình thường mà.” Minh thản nhiên nói.
… điều đó có bình thường không? Dũng cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng nhất thời không biết phải phản bác thế nào.
Trước khi kịp nghĩ ra lời phản bác, ngón chân của Minh đã cọ mạnh hơn vào chiếc lều nhỏ.
Dũng bị xoa bóp nhiều lần, thở hổn hển. Bàn chân của Minh khác với bàn tay và cậu ấy khó có thể kiểm soát sức mạnh một cách chính xác. So với việc vuốt ve bằng tay, việc này không thể tránh khỏi cảm giác nặng nề, nhưng đó lại là một loại khoái cảm khác.
Suy nghĩ của Dũng có chút hỗn loạn. Lúc này, anh nghe thấy con trai mình than thở bằng giọng nhỏ nhẹ: “Ba ơi, vải quần cứng quá, làm chân con đau. Ba có thể kéo quần xuống một chút không?”
Lúc này đầu óc của Dũng có chút mơ hồ, không chút suy nghĩ liền kéo quần xuống, vật lớn cương cứng kia liền nhô ra, tiếp xúc chặt chẽ với đôi chân trắng nõn thon dài. Trong giây lát, cả cha và con đều thở phào nhẹ nhõm.
Minh chạm vào mu bàn chân trắng muốt thon thả của con trai, cúi đầu nhìn vào khúc thịt cương cứng của mình đang ép chặt vào lòng bàn chân hồng hào của con trai. Anh cảm thấy nóng khắp người, và mọi xúc giác trong cơ thể đều tập trung vào cái “của quý” dưới háng. Nhìn cái “của quý” đung đưa qua lại vì lực đẩy của ngón chân, anh bất giác đưa tay ra và ôm chặt “của quý” và bàn chân của con trai mình lại với nhau.
Lòng bàn chân của con trai anh áp vào thân cặc anh và phần thịt mềm mại ở lòng bàn chân hơi trũng xuống. Cảnh tượng này kích thích anh ấy đến mức mắt anh chợt đỏ hoe. Niềm vui kép của thị giác và xúc giác nhanh chóng lan tỏa khắp cơ thể anh. Dũng vô thức đẩy mông lên trên, con cặc to của anh liên tục ra vào, bám chặt vào tay và lòng bàn chân của con trai anh.
Hai cha con chơi đùa như thế trong hơn hai mươi phút ở bên dưới bàn ăn. Tiếng thở nặng nhọc của người đàn ông trưởng thành và tiếng rên rỉ trong trẻo, nhẹ nhàng của cậu bé vang vọng khắp phòng. Lòng bàn chân của Minh bị cọ xát đến đỏ ửng, bây giờ vừa đỏ vừa ngứa. Dũng đạt đến cực khoái ở lòng bàn chân của con trai, anh ta thúc mạnh và xuất tinh vào giữa các ngón chân của con trai mình. Tinh dịch bị đẩy ra một cách mạnh mẽ, chảy ra từ các ngón chân và chảy xuống mu bàn chân.
Má của Minh ửng hồng, ánh mắt ngấn lệ. Thấy cha mình xuất tinh, cậu ta nịnh nọt nói: “Ơ… chân con bẩn rồi, tại ba không đấy.”
Dũng đỏ mặt, cầm giấy vệ sinh xé ra vài mảnh, cẩn thận lau chân cho con trai, sau đó lau phần dưới cơ thể cho con một cách thô bạo.
Minh co chân lại. Cậu ta đã nhấc chân lên được hơn hai mươi phút. Lúc này, chân và bàn chân của câun đều tê cứng, cảm giác như kiến bò lăn tăn khắp chân. Dũng kéo quần lên, hai cha con tiếp tục ăn. Thời tiết nóng nực và mặc dù cơm đã để bên ngoài một thời gian dài nhưng vẫn còn ấm và vừa đủ để ăn. Mọi người nhanh chóng ăn xong bữa sáng, sau đó Dũng đi ra ngoài làm việc.
Buổi tối, Minh đã chuẩn bị bữa tối từ sớm và đợi cha về ăn. Vừa đặt bát đĩa lên bàn, cậu thấy ba mình từ bên ngoài đi vào.
Dũng từ bên ngoài đi trở về, đầu cúi xuống. Hôm nay cô Sáu lại gọi điện cho anh và hỏi thăm tình hình. Anh suy nghĩ một lúc, nghĩ cách diễn đạt điều đó. Em ruột của anh đã đoán ra điều gì đó, vội vàng nói: Không sao đâu, đừng lo lắng, cứ từ từ. Sau khi Dũng cảm ơn, hai người cúp điện thoại.
Thực ra thì, anh đã hối hận sau khi xuất tinh vào chân con trai mình sáng nay. Anh có thể nói rằng anh đã giúp con trai kiểm tra vết thương tối qua, nhưng sáng nay anh sẽ giải thích thế nào? Tâm trí anh rối bời, không thể gỡ ra hay cắt đứt được. Một mặt, anh phải giải quyết chuyện cưới vợ, mặt khác, anh lại có mối quan hệ hỗn loạn với con trai mình.
Minh cười nhìn ba: “Ba, đồ ăn đã nấu xong rồi, ba rửa tay rồi ăn nhé.”
Dũng “ừm” một tiếng, lấy nước rửa tay, hai cha con dùng bữa tối trong bầu không khí ấm áp.
Ăn xong, hai người lần lượt vào phòng tắm tắm rửa, sau đó nằm xuống giường.
Sau khi tắt đèn, họ nhắm mắt lại nhưng không ai trong số họ ngủ thiếp đi.
Minh có chút bị cám dỗ. Lỗ đít của cậu đã lành hẳn rồi…nếu cha cậu muốn thì cậu có thể làm được.
Cậu chạy đến bên cạnh cha mình và nằm xuống, nghiêng người và vòng đôi tay nhỏ bé của mình quanh eo cha.
Dũng nhắm mắt lại, toàn thân cứng đờ, sau đó lại thả lỏng.
Thấy cha không nhúc nhích, Minh dùng đôi tay nhỏ bé chạm vào cơ bụng của cha, nơi đó có cảm giác dễ chịu, vài lần rồi đưa tay xuống dưới.
Dũng đưa tay giữ chặt bàn tay nhỏ đang muốn thò vào quần mình, sau đó rút ra rồi đặt lại lên người con trai. Anh mở mắt, nhìn trần nhà với ánh mắt mơ hồ, nhẹ giọng nói: “Minh con đừng làm như vậy nữa. Chúng ta là cha con, không thể làm loại chuyện này. Con còn nhỏ, có một số việc không hiểu. Sau này lớn lên, con còn phải kết hôn sinh con nữa.”
Gương mặt đỏ bừng của Minh mất hết sắc hồng, tái nhợt đi. Cậu ấy nức nở, “Không, con không muốn như thế.” Cậu nghiêng người gần hơn vào vòng tay của cha mình, nắm lấy quần áo của cha bằng đôi tay run rẩy, “Chúng ta không thể… ở bên nhau suốt quãng đời còn lại sao, chỉ có hai chúng ta thôi được không ba?”
Dũng cũng cảm thấy có chút không thoải mái, nhưng vẫn kiên quyết gằn giọng nói: “Không được.”
Nước mắt lập tức trào ra từ khóe mắt, những giọt nước mắt lớn lăn dài trên đôi má trắng trẻo của Minh. Cậu đứng dậy, quay lại giường, chui vào trong chăn, cắn môi để không khóc thành tiếng.
Dũng nghe tiếng nức nở bên cạnh cảm thấy rất không thoải mái, nhưng vẫn không nói gì. Anh trằn trọc mãi đến nửa đêm và chỉ cảm thấy buồn ngủ khi tiếng khóc của con trai anh ngừng lại.
_____________
Mình đang thất nghiệp, viết truyện kiếm thêm. Mong được các đồng răm ủng hộ donate thêm ạ. Mình cảm ơn sẽ sớm ra chương mới (iu mọi người nhiều)
Tài khoản donate ACB: 7945521
NGUYEN PHI LONG