Tình Cha Con Sâu Đậm - Chương 4
- Home
- Tình Cha Con Sâu Đậm
- Chương 4 - Con trai thừa nhận đã bị cha đụ sau khi say, con trai chủ động bú cu cha
Buổi tối, Dũng đi làm về, vào bếp thì thấy trong nhà rất yên tĩnh. Anh bước vào phòng và thấy con trai mình vẫn nằm trên giường, đắp chăn kín mít, khuôn mặt trắng bệch ửng hồng và đôi môi nhợt nhạt. Anh vội vàng lấy khăn lau tay rồi đặt tay lên trán con trai.
Cảm thấy hơi nóng dưới lòng bàn tay, anh nhận ra con trai mình bị sốt.
Dũng vội vàng tìm nhiệt kế, lắc lắc rồi đặt dưới nách con trai.
Minh loáng thoáng nghe thấy tiếng cha mình trở về, nhưng cậu không thể mở mắt ra. Cậu cảm thấy đau nhức khắp người, lạnh ngắt và đầu óc choáng váng.
Dũng lấy nhiệt kế từ tay con trai ra xem. Nhiệt độ lúc đó là 39,6℃.
“Sao mà sốt cao vậy cơ chứ” Dũng lo lắng quá nên gọi điện cho bác sĩ trong làng nhờ đến tiêm thuốc cho con trai.
Nhân lúc bác sĩ không có ở đây, anh ấy đã nhanh chóng nhóm lửa và nấu bữa tối.
Khi bác sĩ tới, Dũng vẫn chưa nấu cơm xong. Trời đã tối và những đám mây đen bắt đầu xuất hiện trên bầu trời. Đầu tiên, anh dẫn bác sĩ vào nhà, khám cho con trai, sau đó bác sĩ kê đơn thuốc và bắt đầu truyền nước cho Minh. Khi Dũng thanh toán tiền thuốc và tiễn bác sĩ ra ngoài, bên ngoài trời đã bắt đầu mưa. Bác sĩ không mang theo ô và đang vội vã về nhà ăn tối. Dũng vội vàng đề nghị lái xe máy đưa bác sĩ về. Anh ấy tìm thấy hai chiếc áo mưa và cả hai đều mặc vào. Họ sang nhà hàng xóm để nhờ dì Tám, người hàng xóm, đến trông chừng con trai truyền nước, rồi anh mới an tâm lên xe máy và đưa bác sĩ về nhà.
Ngay lúc dì Tám thay xong lọ thuốc thứ hai cho Minh, bên ngoài vang lên tiếng xe máy. Dì Tám nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy Dũng đã trở về. Một lúc sau, Dũng bước vào nhà. Lúc này anh ta vẫn chưa cởi áo mưa mà chỉ kéo mũ xuống. Những lọn tóc trên trán anh đang nhỏ giọt nước.
Lúc này Minh đã lấy lại được chút sức lực và không còn cảm thấy khó chịu nữa. Cậu mở mắt và quan sát nét mặt của cha mình.
Dũng vào nhà, cảm ơn dì Tám rồi tiễn dì về. Sau đó, anh quay lại bên con trai, lấy ra một chai đào đóng hộp từ trong túi áo mình ra và đặt cạnh gối của con trai. Nhìn thấy con trai nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt, dáng vẻ đáng thương, Dũng có chút đau lòng, không khỏi nhẹ giọng nói: “Con thấy thế nào rồi? Có khỏe hơn không? Ba mua cho con ít đào đóng hộp, ăn một chút sẽ khỏe lại.”
Minh nhìn khuôn mặt vẫn còn đẫm nước mưa của cha mình, nhưng chiếc lon ông lấy ra không hề ướt mà được đặt sạch sẽ bên cạnh gối của cậu. Cậu đột nhiên cảm thấy có chút cảm động, khóe mắt cay cay. Có lẽ người bệnh đặc biệt mong manh và dễ mềm lòng.
Thấy cha cởi áo mưa treo sang một bên, anh liền mang một cái bát tới ngồi cạnh cậu. Anh nhấc chiếc lon lên, gõ nhẹ vào đáy chai thủy tinh hai lần, sau đó lật ngược chiếc lon, vặn chặt nắp và mở nắp lon. Anh gắp hai quả đào vàng, múc một ít nước đường vào bát, dùng thìa cắt một miếng thịt đào nhỏ rồi cẩn thận đưa vào miệng con trai.
“Ăn đi, để ba đút cho.”
Minh há miệng ăn, sau đó uống một ngụm nước đường. Hương vị ngọt ngào của đào đóng hộp đi thẳng vào trái tim cậu.
Cậu nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của cha mình trong khi há miệng để ăn những quả đào đóng hộp mà cha đút cho cậu. Sau khi ăn hết hai miếng, Minh không thể ăn thêm được nữa. Cậu nói nhẹ nhàng, giọng nói vốn trong trẻo của cậu trở nên khàn khàn và nhỏ hơn một chút, “Ba ơi, ba cũng nên ăn một miếng đi.”
Dũng cười ngây thơ đáp: “Ba không muốn ăn, con ăn nhiều vào đi.”
Minh không nói gì, chỉ nhìn ánh mắt đầy tình thương của cha mình. Dũng không còn cách nào khác, đành phải gắp một miếng rồi ăn.
Minh vui cười, bảo cha vặn chặt nắp lon rồi cất đi. Chai nước dịch nhỏ giọt gần như đã cạn. Minh nhìn cha rút kim tiêm ra cho cậu. Sau đó, cha cậu tháo chiếc chai nhựa rỗng ra và ném vào thùng rác. Anh ấy đỡ con trai ngồi dậy vì Minh muốn đi vệ sinh. Thấy con trai có thể tự mình làm được, Dũng cũng không lo lắng mà để con trai tự ra ngoài. Anh quay qua bếp lấy cơm ra khỏi nồi và đặt lên bàn ăn.
Sau khi hai cha con ăn tối xong, Dũng lấy nước vào phòng tắm tắm rửa nhanh một cái, sau đó trải chăn ra rồi lên giường. Trước khi đi ngủ, Minh lại vào nhà vệ sinh, lén bôi thuốc mỡ chống viêm lên người, sau đó trở về phòng, tắt đèn rồi lên giường ngủ.
Minh nằm trên giường trằn trọc cả đêm không ngủ được. Cậu ấy quan sát cha mình suốt đêm. Cha cậu vẫn trông bình thường suốt thời gian đó và ánh mắt của ông cũng không hề lảng tránh khi đối diện với cậu. Minh nhận ra cha mình không nhớ chuyện gì đã xảy ra đêm qua. Đó cũng là lần đầu tiên cậu phát hiện ra rằng cha mình sẽ không nhớ gì sau khi say rượu. Có vẻ như cậu ấy phải nghĩ ra cách khác.
Một ngày nữa trôi qua và Minh đã không còn sốt nữa. Cậu ấy uống thuốc theo đơn của bác sĩ hai lần một ngày. Cậu không còn cảm thấy khó chịu ở bất kỳ bộ phận nào khác trên cơ thể nữa, ngoại trừ lỗ đít vừa bị phá trinh. Mặc dù không còn sưng nữa nhưng vết nứt vẫn chưa lành. Cậu bôi thuốc ba lần một ngày và uống cháo trong mỗi bữa ăn với hy vọng sẽ sớm bình phục.
Sau bữa tối, Dũng lại nhận được cuộc gọi từ cô Sáu, hỏi thăm cuộc nói chuyện giữa anh và con trai diễn ra thế nào.
Khi bước ra khỏi cửa, Dũng nói rằng cu Minh đã bị bệnh suốt hai ngày nay trước khi anh kịp kể lại mọi chuyện. Cô Sáu của cậu đã tỏ ra lo lắng cho cậu và bảo cha cậu đừng lo lắng và hãy từ từ nói chuyện với cậu.
Sau khi hai người cúp điện thoại, Minh cảm thấy có chút lo lắng. Cô Sáu vội vã giới thiệu một cô gái với cha cậu, và cha cậu trông có vẻ hài lòng sau khi nhìn thấy cô ấy. Nếu tình trạng này tiếp diễn, cha cậu sẽ phải kết hôn với cô ấy mất, cậu không muốn có thêm mẹ kế.
Sau khi rửa mặt xong, hai cha con nằm xuống giường. Dũng do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn quyết định lên tiếng: “Minh nè, cô Sáu của con nói muốn giới thiệu một cô gái cho ba. Ba đã đi gặp cô ấy rồi. Cô ấy là người tốt, ba nghĩ cô ấy sẽ đối xử tốt với con. Ba muốn nghe suy nghĩ của con.”
Minh vừa tức giận vừa lo lắng. Cậu lật chăn ra và ngồi dậy. “Con không đồng ý đâu!”
Nhìn thấy sắc mặt của cha hơi thay đổi, cậu bình tĩnh lại, nhẹ giọng nói: “Ba, Ba còn nhớ đêm hôm trước không?”
“Đêm hôm kia ấy? Hôm đó ba uống rượu với bạn bè. Chuyện gì đã xảy ra vào đêm hôm đó, ba còn nhớ không?” Dũng cảm thấy khó hiểu.
“Hôm qua ba say rượu, ba… ba đã đụ con…” Minh cắn môi, cố nén xấu hổ, lớn tiếng nói: “Ba say rượu, ba đã đụ con như một người phụ nữ!”
Sắc mặt của Dũng biến đổi dữ dội, tràn đầy vẻ không thể tin được, đột nhiên ngồi dậy: “Con đang nói gì vậy Minh?”
Vừa mới bắt đầu, Minh đã thở phào nhẹ nhõm, nhẹ nhàng bò đến bên cạnh cha mình rồi quỳ xuống, giọng nói đầy vẻ nịnh nọt và than phiền: “Con không nói nhảm, đít của con chảy máu, là do hôm qua con bị sốt.”
Hai mắt của Dũng run lên, anh đột nhiên nhớ ra hôm qua khi đổ thùng rác, anh đã nhìn thấy vài tờ giấy vệ sinh dính máu. Anh mở miệng nhưng không nói được lời nào. Anh đang trong trạng thái bối rối.
Thấy cha không nói gì, Minh nhẹ nhàng tiến lại gần vòng tay cha, đặt bàn tay nhỏ bé lên ngực cha, ngượng ngùng nói: “Ba, con đồng ý. Ba có thể coi con là người phụ nữ của ba. Con trai của ba đồng ý cho ba đụ mỗi ngày.”
Dũng bối rối. Anh đẩy mạnh con trai ra và nhìn thẳng vào mắt con một cách nghiêm túc. “Minh, con đang nói nhảm gì vậy? Ta là ba con, con là con trai ba, chúng ta là cha con, sau này đừng nói những lời này nữa!”
Minh có chút tức giận, lại càng cảm thấy ủy khuất hơn. Liệu cha cậu có thực sự muốn kết hôn không? Trong giây lát, cậu trở nên tức giận đến nỗi đưa tay ra và túm lấy hai quả bóng dưới người cha mình rồi bắt đầu bóp thật mạnh.
Huyết mạch của Dũng bị nắm chặt, anh ta đưa tay ra muốn nắm lấy cổ tay con trai mình, muốn đẩy nó ra, nhưng lại bị bàn tay nhỏ nhắn trắng trẻo kia hung hăng nhéo một cái, bàn tay to của anh ta lập tức mất đi sức lực, không thể thoát ra được nữa.
Minh ngẩng đầu nhìn vẻ mặt đau đớn và khoái cảm của cha mình, trong lòng có chút tự hào, cảm thấy thứ vốn mềm oặt kia nhanh chóng phồng lên trong tay mình, tạo thành một chiếc lều nhỏ giữa chiếc quần rộng thùng thình, có cảm giác thành tựu kỳ lạ, đôi bàn tay nhỏ bé của cậu càng xoa thứ đó mạnh hơn.
Quần của Dũng bị cọ xát nhiều lần, bàn tay nhỏ bé kia còn nắm lấy rồi cọ xát vật kia xuyên qua lớp vải. Anh ấy phấn khích đến nỗi thở hổn hển. Anh nửa đưa tay lên vai con trai và muốn đẩy nó ra nhưng nửa lại không muốn.
Minh một tay xoa xoa, tay còn lại lặng lẽ luồn ra sau mông cha mình kéo quần ông xuống.
Thời tiết nóng nực nên Dũng mặc một chiếc quần short ngang đùi rộng rãi ở bên ngoài và một chiếc quần lót tam giác ở bên trong. Chúng rất dễ tháo ra, chỉ cần kéo nhẹ là có thể kéo cả hai mảnh ra cùng lúc.
Một con cặc màu đỏ tím dày và to hung dữ bật ra búng ngay lên mặt cậu một cái “bụp”. Má phải cậu đỏ lên vì bị con cặc của cha đánh trúng. Minh dùng bàn tay nhỏ của mình quấn quanh trục và vuốt ve nó vài lần. Sau đó, cậu ta cúi xuống và ngậm lấy đầu cặc to lớn vào miệng.
“rít……”
Phần thân dưới của anh lạnh ngắt và quần bị kéo xuống. Trước khi Dũng kịp phản ứng, cặc của anh đã bị vuốt ve vài lần vào da thịt. Sau đó, đầu cặc của anh được giữ trong một cái miệng nhỏ ướt át, nóng bỏng và mềm mại. Chiếc lưỡi nhỏ mềm mại và mịn màng liếm lấy quy đầu và anh thở hổn hển vì khoái cảm.
Dũng đưa tay ra, nắm chặt sau cổ áo của Minh, nhưng không hề động đậy nữa. Không rõ anh muốn kéo cái đầu nhỏ đang chôn dưới háng ra hay muốn đẩy cái đầu nhỏ đó mạnh hơn nuốt sâu lấy cặc của mình.
Con trai của anh ta…có phải đang bú cu của cha mình không? !
Dũng kinh hãi, muốn kéo đầu con trai ra, nhưng lại không muốn từ bỏ sự kích thích mạnh mẽ này, cho nên tay chỉ cứng đờ tại chỗ.
Dũng chưa từng được ai bú cặc như vậy. Mỗi lần anh ta đụ với vợ cũ, anh ta chỉ đút cặc vô lồn một cách thô bạo. Mỗi lần như vậy, vợ cũ của anh lại đẩy vai anh và hét lên “không”, và vợ cũ luôn tránh né những yêu cầu của anh.
Vì vậy, mặc dù biết điều đó là không thể, anh vẫn không thể đẩy con trai mình ra xa. Điều đó sướng đến mức không thể tin là sự thật. Một người đàn ông trung niên như anh, đã mười năm không đụ đéo, làm sao có thể chịu đựng được chuyện này?
Trong lúc liếm, Minh ngước mắt nhìn biểu cảm của cha mình, thấy cha thở hổn hển, đầu ngửa ra sau vì sung sướng, cậu càng thêm tự hào, càng mút mạnh hơn. Chiếc lưỡi nhỏ mịn màng của cậu lướt dọc theo đường viền các đường gân xanh, liếm và hôn, thỉnh thoảng lăn qua niệu đạo của quy đầu. Bàn tay nhỏ của cậu liên tục vuốt ve thân cặc, còn bàn tay kia thì nắm lấy và nhào nặn tinh hoàn.
Cảm giác trơn trượt trong miệng con trai khiến da đầu Dũng ngứa ran vì khoái cảm và đầu óc anh trở nên trống rỗng. Chưa đầy mười phút, anh cảm thấy mình sắp đạt cực khoái. Anh không ngừng giữ chặt đầu con trai mình và di chuyển hông để đẩy cặc sâu vào lỗ miệng thịt mềm mại và mịn màng ấy, gần như xuyên thấu hoàn toàn vào đó.
Cặc của Dũng vừa to vừa dài, lấp đầy cái miệng nhỏ nhắn của Minh. Nước bọt chảy xuống khóe miệng và gần như trào ra cổ họng. Anh ta ấn đầu con trai mình và đẩy mạnh hơn mười lần, sau đó anh ta đẩy về phía trước và xuất tinh vào miệng con trai mình.
Minh vì bị bắn tinh đột ngột vào sâu trong miệng mà khó thở, cổ họng như bị bỏng, mặt đỏ bừng, nước mắt chảy dài trên mặt, tinh dịch trong miệng trào ra khiến cậu nghẹn thở và ho dữ dội.
Dũng đột nhiên bị tiếng ho dữ dội của con trai đánh thức. Anh nhanh chóng rút ra vài tờ giấy và vỗ nhẹ vào lưng con trai mình. Sau đó, anh lấy ra một cuộn giấy và xé ra vài mảnh. Ông đưa chúng vào môi con trai và nói một cách lo lắng: “Minh nhanh nhổ nó ra đi.”
Minb ho một hồi, cổ họng đã dễ chịu hơn nhiều. Cậu nhìn lên và thấy cha mình đang có vẻ mặt lo lắng. Cậu lặng lẽ há miệng, phun tinh dịch lên tờ giấy, sau đó thè lưỡi ra, đầu lưỡi có một lớp chất lỏng màu trắng dính dính, từ từ nhỏ xuống tờ giấy.
Ánh mắt của Minh luôn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của cha mình. Dũng cúi mắt xuống đầy áy náy, không dám nhìn vào mắt con trai. Tuy nhiên, anh nhìn thấy chiếc cằm trắng muốt, cái miệng nhỏ mở rộng, đôi môi đỏ thắm và cái lưỡi đỏ thắm vẫn còn dính đầy tinh dịch của con trai mình, trông vô cùng gợi tình và quyến rũ. Đôi mắt của Dũng như bị thiêu đốt bởi cảnh tượng này. Anh lau miệng cho con trai bằng ánh mắt né tránh, rồi vứt tờ giấy đi, kéo quần lên và nói: “Đi ngủ đi.” Sau đó, anh trở mình và nằm ngửa trên chăn, quay lưng về phía con trai.
Minh cũng trở về giường, ngoan ngoãn nhắm mắt lại.
Đêm nay nhất định là một đêm không ngủ, nhưng rõ ràng Dũng còn buồn bực hơn Minh.
_____________
Mình đang thất nghiệp, viết truyện kiếm thêm. Mong được các đồng răm ủng hộ donate thêm ạ. Mình cảm ơn sẽ sớm ra chương mới (iu mọi người nhiều)
Tài khoản donate ACB: 7945521
NGUYEN PHI LONG