Truyen SEX GAY,
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Tìm Truyện
Đăng nhập Đăng Ký
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Đăng nhập Đăng Ký
Prev
Next

The Moth (Bướm đêm) - Chương 10

  1. Home
  2. The Moth (Bướm đêm)
  3. Chương 10
Prev
Next

Chapter 10.

Cuộc sống của Khang là một chuỗi ngày kéo dài với những cuộc truy hoang trong vội vã, và chia tay trong nhanh chóng. Cậu ta không còn chắc, đúng hơn là không bao giờ nhớ đã có khoảng bao nhiêu những người đã từng ăn nằm với cậu. Khang không thể nhớ một điều như thế bởi anh chàng không bao giờ quan tâm đến những điều như thế. Cái anh cần trong mỗi lần truy hoang, trong những đêm hoang lạc, tại chốn cũ quen thuộc trong căn hộ riêng của anh, là những khoảnh khắc dục tình trào dâng và chạy khắp cơ thể anh rần rần.

Đối với An và Tiến, một mối tình chung thủy là thứ mà cả hai đã cố gắng tạo dựng trong suốt một quãng dài thời gian cả hai sống cùng nhau. Dẫu vẫn có những lỗi lầm khi những đam mê lạc lối đã kéo họ theo, nhưng sự tha thứ là một yếu tố cần thiết để có thể duy trì dài lâu một mối quan hệ mà nó vốn dĩ được gán ghép vào loại khó bền vững, những mối quan hệ đồng cực. Nhưng rồi, có những quyết định khiến cho những mối quan hệ kiểu tương tự của An và Tiến đã tan vỡ. Họ nghĩ cho đối phương, cho người mình yêu, và đôi khi họ đã ích kỷ chọn con đường mà không hề để tâm đến cảm giác của đối phương. An ra đi bởi anh quan trọng tương lai sau này của người yêu, và cậu hiểu điều mình chọn vào lúc này có thể làm tổn thương Tiến sâu sắc lắm, nhưng quyết định vẫn mãi là quyết định, nó đã được dứt khoác vì một người rất quan trọng đối với cậu. Tiến lại khổ đau dữ dội bởi những việc mà An đã chọn. Nhưng cậu không hề oán giận gì An, điều cậu căm tức là cái cách đầy âm mưu của gã mà anh gọi là cha, và trách cái hành xử quá ích kỷ của An. Tiến vẫn cố chạy đi kiếm sợi dây đã buông tuột trong tay anh, để hy vọng một lần nữa gắn kết nó lại.

Thuận lặng thầm đối đầu với những điều luôn bất ngờ kéo theo cuộc sống của Khang. Anh chàng dường như luôn là người phải hứng chịu những hậu quả cho người bạn thân thiết của mình. Anh rất tức giận khi biết rằng Khang đã trao thứ mà với anh đó như một điều cấm kị với bất cứ ai, còn với người khác đó là một thứ thật sự xa xỉ. Thuận chưa thể chấp nhận được khi được biết Khang trao cho Hùng chìa khóa căn hộ mà anh chàng sinh sống. Thuận cũng phải chống chọi với Yến, cô nàng vỗn dĩ đã được định sẵn cho Khang.

Đó là cuộc sống của một số người trong thành phố nhỏ bé với cái vẻ ngoài không quá ồn ào, đôi khi lại rất trầm tĩnh. Nhưng đôi khi cái tĩnh lặng đó lại khiến cho người ta dễ mất phương hướng bởi những âm mưu có thể xảy ra với những tính toán chi li và đầy ngụ ý. Trong cái yên bình và nhàn nhã của thủ phủ Tây Đô, vẫn có những cái bộn bề, chộn rộn, có những thứ cảm giác nhiệt huyết đam mê, và cũng không thể thiếu những nỗi lo lắng và buồn khổ.

Tiến đứng đó, nhìn Khang qua tấm kính gắn trên cửa ngăn cách giữa phòng bệnh và dãy hành lang. Lòng cậu tự hỏi tại sao lại có cớ sự này xảy ra, và một chút hoài nghi lại trỗi dậy trong tâm hồn của Tiến. Cậu tự hỏi sao An lại biết vụ việc này để gọi cho anh ? Tại sao An rỏ mồn một điều này, nhưng cậu như chưa hề có mặt tại nơi đây ? Sự nghi hoặc cứ đeo bám theo Tiến trong khi con mắt cậu cứ dán chặt vào Khang đang nằm bất tỉnh bên trong với những vết bầm, trầy xước và cả một cánh tay bị gãy vừa được băng bó lại kỹ càng bởi các y bác sĩ tại bệnh viện.

Có tiếng chạy xồng xộc về phía này. Tiến quay sang và trông thấy một người phụ nữ trung niên đẹp đẽ, sang trọng nhưng lại khoác trên mình một bộ áo không phù hợp với đẳng cấp, và một mái tóc chưa được chãi chuốc kĩ càng. Bên cạnh bà ta là một chàng thanh niên cao ráo, đẹp đẽ, với nước da ngâm ngâm và khuôn mặt điển trai kì lạ.

« Cậu là người đã báo cho chúng tôi biết Khang đang nằm đây, đúng không ? » Thuận mở lời, nhìn Tiến vẻ biết ơn.

Tiến chỉ gật đầu, một lần nữa lướt mắt dò xét chàng thành niên và người đàn bà đi cùng.

« Đây là mẹ của Khang, còn tôi là một người bạn của anh ta. Chúng tôi rất cám ơn vì những gì anh đã làm khi báo cho tôi thông tin này. » Thuận gật đầu tỏ sự cảm ơn đến với người mà cậu cho rằng đó là ân nhân của mình.

« Không có gì cả ! Tôi cũng là một người bạn của Khang, và tôi cũng lo lắng bởi những gì xảy ra với cậu ta. » Tiến mỉm cười xả giao.

« Thằng Khang nó bị làm sao vậy cháu ? » Người đàn bà lên tiếng, mắt không nhìn Tiến mà dán chặt vào tấm kính ngăn cách bên ngoài và trong phòng bệnh.

« Bác đừng lo vì bác sĩ bảo cậu ấy không có gì cả, chỉ là bất tỉnh với những vết bầm, trầy xước, và một cái tay bị bó bột thôi. Sự việc ra sao thì cháu cũng chưa rỏ, cháu chỉ được một người khác báo tin lại mà thôi. » Tiến ân cần giải đáp. Thỉnh thoảng cậu lại quay sang nhìn chàng trai đi cùng người phụ nữ.

« Bác gái ơi, Khang không sao rồi, hay giờ bác về nghỉ ngơi đi, cháu sẽ ở lại đây chăm sóc cậu ta. Ngày mai khi Khang tỉnh, bác đến thăm nó được rồi. » Thuận đề nghị nhỏ nhẹ và ân cần, cậu chàng vỗ vỗ lên vai người đàn bà như để cổ động tinh thần và kèm theo đó là một nụ cười dịu dàng. « Cháu thấy Khang đang ngủ rất ngon. Vậy bác cũng đừng lo lắng gì quá mà hãy về ngủ một giấc. Mọi việc ở đây cháu sẽ lo được mà. »

Thuận vừa nói vừa dìu người đàn bà đi từ từ dọc theo hành lang bệnh viện ra ngoài. Chắc chắn rằng bà đã yên vị trên taxi, cậu mới yên tâm trở vào và đứng kề bên Tiến, đồng nhìn vào nơi Khang đang nằm.

« Cậu cũng ở lại chăm sóc cho Khang à ? » Thuận lên tiếng mở lời trước để phá đi cái yên lặng tồn tại xung quanh cả hai một khoãng thời gian.

« Tôi nghĩ vậy. Dẫu gì tôi cũng không muốn về nhà vào lúc này. Cho nên tôi nghĩ tốt hơn cứ ở lại đây để chăm sóc cậu ta. »

« Tôi rất tiếc khi cậu là bạn của Khang, nhưng tôi không biết điều đó. »

« Vậy chắc Khang kể cho cậu nghe hết về những người bạn của cậu ta à ? »

« Không ! »

« Vậy tại sao lại như vậy ? »

Thuận chăm chú quan sát Tiến một hồi khá lâu, rồi anh chàng lắc đầu như để bảo với người đối diện rằng không có chuyện gì cả. Thuận lại nở một nụ cười điềm đạm.

« Tôi tên Thuận, rất vui khi được biết cậu ! »

Thuận chìa tay ra với lời đề nghị chúng ta hãy bắt tay để làm quen nhau. Tiến đã không đáp trả cho hành động đó, nhưng thay vào đó là một cái khoác vai khá bất ngờ, và anh chàng lên tiếng.

« Cần gì phải bày vẻ như thế chứ. Đã là bạn của Khang, thì coi như là bạn của thằng này. » Tiến cười hề hề quay sang nhìn vẻ ngạc nhiên hiện rỏ trên khuôn mặt của Thuận. « Tôi tên Tiến, rất vui được biết cậu, anh chàng da ngâm, đáng yêu. »

Thế rồi hai người ngồi trên những chiếc ghế dựa được kê dọc hành lang trước phòng bệnh dành cho những người thân mà trò chuyện với nhau hàng giờ liền. Dạo đầu là những đoạn nói chuyện mang vẻ tìm hiểu người đối diện và mang chất xả giao. Nhưng dần lâu, nó được cởi mở hơn, và cả hai thực sự thích thú bởi những điều trùng hợp cả về ý thích, lẫn suy nghĩ. Cuộc trò chuyện kéo dài hàng giờ liền, và nó vẫn được tiếp tục ngay cả khi họ không ngồi trên những chiếc ghế được kê dọc hành lang nữa, mà tại căn-tin bệnh viện, với một lời đề nghị của Thuận rằng cả hai nên dùng một tách cafe chứ nào có thể thức trắng một đêm như thế này.

***

Trong lúc Khang phải nhập viện vì một lí do gì đó chưa thể xác định được, thì tại căn hộ của anh ta vẫn sáng đèn. Và ngay tại nơi đây, một cuộc truy hoan lại được bắt đầu, những tiếng rên lại vang lên, rộn rã khắp căn phòng ngủ của Khang. Hùng bắt đầu rên lên hừ hự mỗi lúc một lớn hơn, anh chàng ngẩng đầu, trân người để cảm nhận những đợt sóng dục tình luôn chảy cuồn cuộn trong cơ thể cậu. Phía dưới cơ thể Hùng, một gã thanh niên đang hì hục làm việc chăm chỉ để phục vụ cho ông chủ kính yêu của gã. Cả hai cùng hòa vào những tiếng động và cảm xúc của thần Liber trao tặng. Rồi một lúc sau đó, là những đợt sóng thần của đam mê đã vồ vập, cuốn theo đó là những khoái cảm bốc lên ngùn ngụt đến tột cùng. Hùng trân người sung sướng, anh chàng phủ đầy cơ thể của gã trai kia bằng một thứ dịch đặc quánh, có mùi đặc trưng. Và gã kia cũng làm điều tương tự trên cơ thể của người tình. Hùng chồm tới, hôn nhẹ lên làn da mịn màng trên khuôn mặt của gã trai, một cái nữa đặt trên bờ vai gã. Tay Hùng cứ xoa xoa trên vùng ngực, bụng của người tình để có thể thoa đều lớp sóng yêu thương của mình khắp cơ thể gã.

« Anh yêu em lắm, người tình bé bỏng của anh. » Hùng thì thào.

« Em cũng vậy ! » gã trai đưa đôi mắt dâm dục nhìn người yêu.

***

Thuận để ý thấy được vẻ luống cuống của Tiến vào sáng hôm sau. Anh chàng cứ đi qua đi lại, trên tay cầm điện thoại, và khuôn mặt thì đăm chiêu, lo lắng hiện rỏ trên mặt. Tiến gọi cho An, điện thoại giờ không còn phát ra thứ âm thanh của tổng đài, mà nó đã đổ chuông, nhưng đã gần chục cuộc gọi, Tiến vẫn không nhận được sự trả lời từ phía của An. Sự chán nản rồi cũng xâm chiếm lấy Tiến, anh chán thất vọng bỏ điện vào túi và ngồi lại trên những chiếc ghế dựa kê sát hành lang.

« Có việc gì thế ? »

« Chỉ là mình đang gọi cho một người, chuông vẫn đổ, nhưng không thấy ai trả lời. »

« Người yêu à ? »

« Ừ ! » Tiến gật đầu, vẻ mặt buồn xoa.

« Hai người đang cãi nhau à ? » Thuận hỏi, nhưng anh chàng bỗng rối rít xin lỗi ngay sau đó. « Xin lỗi, mình không có ý hỏi thêm nhiều đến vậy đâu. Đừng bận tâm vào những câu hỏi đó nữa. Xin lỗi vì sự lắm điều của mình. »

Tiến bật cười khi trông thấy thái độ lúng túng ấy của Thuận.

« Không sao cả. Có một chút chuyện thôi, không có gì cả. Dẫu gì thì cũng không gặp nhau hơn ba tháng rồi, thêm một chút nữa cũng không chết đâu anh bạn. » Tiến vẫn cười, nhưng khuôn mặt đượm một nỗi buồn da diết.

« Khang có biết người đó không ? »

Tiến gật đầu.

« Anh chàng mà cậu đang gọi là người báo tin cho cậu về vụ việc của Khang, đúng không ? »

Tiến hơi ngạc nhiên vì những điều mà Thuận nói, nhưng anh không phủ nhận anh chàng đã đoán đúng cả, và Tiến chỉ việc gật đầu tán thành.

« Khang trước giờ chỉ có những cuộc tình chóng vánh sau mỗi đêm. Và cậu ta dường như không có bạn bè thân thiết gì nhiều. » Thuận mỉm cười nhìn Tiến, nhưng không có vẻ gì là vui cả, « Cậu ta có kể cho mình nghe về hai người bạn khá thân của cậu ấy, và mình biết được một người là cậu, người còn lại là người yêu của cậu. Mình tiếc cho những gì hai người đang phải trãi qua. »

Tiến im lặng, nhìn Thuận, một cái khẽ gật đầu chán chường.

« Ừ. Một chút trục trặc. Và Khang là một người không có nhiều bạn. » Tiến lặp lại.

Prev
Next
Truyện Gay Đề Cử
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Chương 72 22 Tháng 8, 2024
Chương 71 22 Tháng 8, 2024
bi-thang-em-chung-nha-hiep
BỊ THẰNG EM CHUNG NHÀ HIẾP
Chương 46 1 ngày ago
Chương 45 19 Tháng 4, 2025
Nhật Ký Của Chàng Trai Thẳng_truyencogiaothao
Nhật Ký Của Chàng Trai Thẳng
Chương 49 22 Tháng 3, 2025
Chương 48 22 Tháng 3, 2025
Con Cu Vô Địch
Con Cu Vô Địch
Chương 65 28 Tháng 8, 2024
Chương 64 28 Tháng 8, 2024
Mối Tình Cha Con_truyencogiaothao
Mối Tình Cha Con
Chương 18 14 Tháng 3, 2025
Chương 17 14 Tháng 3, 2025
Anh Hai Ơi, Đụ Em Đi
Chương 13 24 Tháng 4, 2025
Chương 12 24 Tháng 4, 2025
YISOO LÀM DÂU NHÀ HỌ KANG
YISOO LÀM DÂU NHÀ HỌ KANG
Chương 60 25 Tháng 12, 2024
Chương 59 25 Tháng 12, 2024
Mối Tình Đồng Tính Em Rễ và Anh Vợ
Chương 14 27 Tháng 3, 2025
Chương 13 27 Tháng 3, 2025
Cha Là Số 1 – Gay 18+
Chương 9 2 Tháng 5, 2025
Chương 8 2 Tháng 5, 2025
Bạn Tình Gay Của Tôi là giáo viên
Chương 15 30 Tháng 4, 2025
Chương 14 30 Tháng 4, 2025

Comments for chapter "Chương 10"

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

© 2025 Madara Inc. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Truyen SEX GAY,

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Truyen SEX GAY,

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Truyen SEX GAY,