Summary
Những ngày rong ruổi trên xứ lạnh cùng Sophia cũng là những khoảnh khắc đáng nhớ đối với Tiến. Anh chàng biết cách làm cho cậu cười, và chuyến đi chơi này đã làm cho cậu cảm thấy phấn chấn nhiều hơn. Tuy nhiên, cũng có những phút giây, Tiến lại chợt nhớ về An, về những kỉ niệm đẹp cùng người yêu rong chơi trên xứ sở hoa anh đào này. Và, mỗi đêm, trong cái màn sương se lạnh khắp thành phố, cố vùi sâu vào trong lớp nệm ấm để ngủ, Tiến vẫn mãi nghĩ về An như một phần tất yếu trong cuộc sống của anh. Đó đã là thói quen của Tiến rồi.
Trở về sau chuyến đi chơi như thế, nơi đầu tiên Tiến quyết định đến là nhà ngoại của An. Chạy một con đường không quá dài để đến đó, lòng Tiến bỗng háo hức, chộn rộn một cách kì lạ và khó tả. Cánh cổng đang ở trước mặt cậu, nhưng sự rụt rè bỗng đâu đó lại dâng cao trong trí não cậu, và khó khăn lắm Tiến mới có thể bám chuông, và tiếng con chó giữ nhà cũng đồng vang lên cảnh báo vị khách lạ đang đứng lấp ló phía ngoài. Tiến thấy một người phụ nữ chạy ra, cậu nhận ra đó là người dì của An.
“Dạ, cho cháu hỏi, có An ở đây không dì?”
“À, cậu là Tiến phải không? Nó không có ở đây. Ủa, mà nó không có trên thành phố sao ? »